Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 472: Góp vốn

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:16:53
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe Giang Đông hỏi, Giang Hạ trả lời ngay tắp lự: “Có, nhưng tiền mặt chỉ một nửa thôi, thể gửi ngay , nửa còn chị nhờ bán cổ phiếu gửi cho em . Chậm một hai hôm kịp ?”

 

ngoài ở đó nên Giang Hạ thẳng là mười vạn, chỉ một nửa.

 

Hai tháng Tết nhất mưa gió biển , chỉ ở nhà dịch sách nên cô kiếm mấy.

 

Có mười vạn tiền tiết kiệm, chủ yếu là do cha Chu biển xa kiếm hồi cuối năm ngoái.

 

Đầu dây bên , Giang Đông chị gái chẳng hỏi han gì, ngay còn đòi gửi tiền luôn, cảm động suýt .

 

Chị vẫn là chị , chỉ cần mở miệng, dù tiền nhiều ít chị cũng chẳng do dự mà cho ngay.

 

“Chị, chị thèm hỏi em cần hai mươi vạn ?”

 

Giang Hạ: “Ừ nhỉ, quên khuấy mất, thế để gì?”

 

Giang Đông: “......”

 

“Giờ mới hỏi thấy muộn quá ?”

 

Giang Hạ: “Không muộn, nếu em dùng việc chính đáng thì chị cho nữa, tiền gửi mà sợ?”

 

Giang Đông: “......”

 

“Chị, chị đổi ! Dám nghi ngờ em dùng tiền việc mờ ám.”

 

Giang Hạ : “Được , trưa ăn cơm xong chị gửi cho, chị tin tưởng em dùng việc chính đáng.”

 

Giang Đông hớn hở, hào hứng báo tin vui: “Chị, em mang vali và xe nôi nước ngoài tham gia cuộc thi thiết kế, hôm nay mới về nước, chị đoán xem em giải ?”

 

Giang Hạ: “......”

 

Câu hỏi mẫu giáo sỉ nhục IQ của chính , cũng sỉ nhục cả cô nữa!

 

Không đợi Giang Hạ đoán, Giang Đông nhịn khoe: “Cả hai đều giải đấy!”

 

Giang Hạ : “Thế nên em mở rộng sản xuất, tích trữ hàng hóa chuẩn cho Hội chợ Quảng Châu ?”

 

Trước Tết, trong thư Giang Đông kể chuyện cùng mấy đàn ở Bắc Kinh hùn vốn mở một xưởng chuyên sản xuất các loại vali, túi xách và xe nôi.

 

“Chuẩn luôn!” Giang Đông kích động , “Em tin chắc chắn sẽ bán đắt như tôm tươi. Chị ? Em kéo cái vali trong sân bay, tỷ lệ đầu siêu cao luôn! Rất nhiều hỏi em mua ở . Dù ở trong nước nước ngoài đều nhiều hỏi thăm.”

 

Giang Hạ : “Thế tiền đó đủ ? Nếu đủ chị thể bán hết cổ phiếu, gom thêm mười vạn nữa, lát nữa chị gửi mười vạn, đợi chị gọi cho Trương nhờ bán cổ phiếu xong, hai hôm nữa gửi nốt hai mươi vạn cho em.”

 

Giang Hạ kỳ vọng thị trường vali và xe nôi.

 

Hiện tại thế giới vali kéo, chỉ loại hòm hành lý bánh xe, loại đó nhiều khuyết điểm, tiện lợi bằng vali kéo.

 

Hơn nữa trong thư Giang Hạ còn thảo luận với Giang Đông về giá trị thương hiệu và định vị sản phẩm.

 

Cô gợi ý khi vốn còn hạn chế thì nên theo hướng cao cấp , đợi kinh tế phát triển, ăn xa nhiều lên thì hẵng tính đến phân khúc trung cao cấp và bình dân.

 

Phân khúc trung và thấp cấp cần vội, dù hiện tại cần dùng đến vali đều là những công tác, những đó hoặc là địa vị hoặc là tiền.

 

Một chiếc vali cao cấp mới tôn lên phận địa vị của họ.

 

Kéo một chiếc vali đắt tiền trong sân bay nhà ga, trông sang chảnh bao?

 

Ở thị trường quốc tế, các nước phát triển nhiều giàu, cứ thỏa mãn nhu cầu của nhóm khách hàng .

 

Bởi vì họ tiền nên mới ngần ngại chi tiền mua sự tiện lợi.

 

Còn trong nước, bình thường ai nỡ bỏ tiền mua cái vali? Túi dứa xanh đỏ rẻ ?

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Trong nước cũng chỉ giàu mới mua nổi.

 

Giang Hạ bừa, hiện tại cách kinh tế giữa trong nước và các nước phát triển còn xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-472-gop-von.html.]

 

Trước đây cô phát hiện ít bạn bè quốc tế đến tham gia hội chợ đều sở thích dùng hàng hiệu xa xỉ.

 

chỉ đeo một chiếc đồng hồ, thắt một cái dây lưng xách một cái túi.

 

thậm chí dát hàng hiệu từ đầu đến chân.

 

Thực Giang Hạ hy vọng Giang Đông thể xây dựng một thương hiệu quốc tế lớn, cho dù hàng xa xỉ thì cũng mong là thương hiệu ai ai cũng , trở thành ông tổ của vali kéo, thương hiệu khác đời cũng mãi mãi vượt qua .

 

“Không cần bán cổ phiếu chị, mười vạn là đủ . Chị, chị với rể cũng học đòi chơi cổ phiếu ? Có dễ kiếm ?” Giang Đông cũng thị trường chứng khoán ở Hồng Kông đang sôi động.

 

ngoài, Giang Hạ tiện nhiều, tưởng Giang Đông cũng mua nên bảo: “Cũng tàm tạm, lúc nào thư chị kể chi tiết cho.”

 

Giang Đông là hiểu ngay ngoài, chị tiện .

 

Cậu liền bảo: “Chị, cần bán cổ phiếu , mười vạn đủ . Em giúp chị góp vốn, mười vạn là vốn tiền mặt, em giúp chị góp thêm vốn bằng công nghệ và kỹ thuật, chiếm 20% cổ phần công ty, năm nào chị cũng chia cổ tức.”

 

Giang Đông bỏ mười vạn giúp chị , nhưng giờ chị chỉ xoay mười vạn tiền mặt, mười vạn còn giúp chị.

 

Không để chị bán hết cổ phiếu.

 

Chị còn nợ xưởng đóng tàu mấy chục vạn tiền thanh toán đợt cuối, chắc là định dựa chứng khoán và hội chợ kiếm tiền trả nợ.

 

kiếm nhiều tiền thế cũng là nhờ chị. Bỏ thêm mười vạn giúp chị thêm chút cổ phần thì ?

 

Hiện tại cái máy hút chân và dây chuyền sản xuất túi kín khí đang bán chạy như tôm tươi ở các nước phát triển.

 

Riêng tiền bản quyền sáng chế cũng thu ít.

 

Bằng sáng chế cho bánh xe vạn năng, các kiểu tay kéo vali, xe nôi đều cấp, qua đợt hội chợ , tin chắc sẽ là một đợt tranh mua khốc liệt.

 

Công ty vali kéo hợp tác với mấy bạn học, vốn đăng ký ban đầu là 1 triệu, góp vốn bằng kỹ thuật độc quyền và tiền mặt, chiếm 50%, trong đó 20% vốn định tặng cho chị.

 

Giờ chuẩn cho hội chợ, sản xuất thêm nhiều vali và xe nôi, nên cần gọi thêm vốn, mấy bạn học đều tiền, Giang Đông nhận hai khoản phí bản quyền, dư dả tiền nong, nhưng nghĩ nếu chị bỏ đồng nào, e là sẽ nhận cổ phần , nên mới hỏi xin chị ít tiền, đó cho chị 30% cổ phần.

 

Như , cổ phần của hai chị em cộng là 60%, nắm quyền kiểm soát tuyệt đối công ty.

 

Giang Hạ liền hỏi: “Mười vạn thật sự đủ ?”

 

Nếu giờ bán hết cổ phiếu, chắc bán một nửa mới đủ mười vạn, như đến giữa năm nhận tàu sợ là đủ 60 vạn trả nợ.

 

Giang Hạ kỳ vọng thị trường vali và xe nôi, đặc biệt là thị trường quốc tế.

 

Giờ thêm giải thưởng, chắc chắn sẽ bán chạy hơn ở hội chợ.

 

Đương nhiên ủng hộ Giang Đông !

 

“Đủ ! Chị, tiền coi như chị đầu tư, đến lúc đó chia cổ phần cho chị, chị cũng chia cổ tức, bánh xe vạn năng, vali và xe nôi đều đăng ký bản quyền . Tiền bản quyền em cũng chia chị một nửa.”

 

Giang Hạ: “Thôi cần , chị tham gia gì , là em thức khuya dậy sớm nghiên cứu , cần chia cho chị.”

 

Cô chỉ đưa cho Giang Đông mấy hình vẽ đơn giản, mấy nguyên lý lơ mơ, và nhu cầu chi tiết của cô về vali và xe nôi thôi mà.

 

Tất cả đều do Giang Đông nỗ lực nghiên cứu, còn suy một ba nữa.

 

Giang Hạ cũng hiện tại vali và xe nôi trông như thế nào.

 

Giang Đông bảo đến lúc đó sẽ cho cô một bất ngờ.

 

Giang Đông: “Phải nhận chứ! Không thì em cũng ngại cầm tiền , em còn mong chị nghĩ nhiều thứ nữa để em nghiên cứu đây ! Lần em cũng tham gia hội chợ, đến lúc đó em đưa hợp đồng đầu tư cho chị.”

 

Giang Hạ liền bảo: “Không cần , hội chợ chị chắc , rể em yên tâm.”

 

Giang Đông thấy chị cũng : “Vậy em về sớm một ngày. Em cho chị , em cho ba đứa cháu của em, chị cứ giữ hộ chúng nó ! Sau đưa cho chúng nó. Dù em cũng ký chị !”

 

Giang Hạ: “......”

 

 

Loading...