Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 476: Bàn tính của Giang Hạ

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:16:57
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Hạ đợi thêm vài phút thì thuyền cập bến.

 

vội tới ngay, nhưng em nhà Lý thì ba chân bốn cẳng chạy đến nơi.

 

Hai em nhà Lý chạy tới, ngó nghiêng từng chiếc thuyền một.

 

Ôi ơi!

 

Năm chiếc thuyền, chiếc nào ít nhất cũng năm sáu sọt mực ống nhỏ, còn ít cá thu nữa chứ.

 

Thuyền Chu Thừa Lỗi là nhiều nhất, đến mười sọt mực, ngoài còn đầy ắp một boong tàu cá thu.

 

Lại may mắn gặp đàn cá thu , nếu thuyền nào cũng nhiều cá thu thế ?

 

Anh em nhà Lý bước lên thuyền Chu Thừa Sâm, từng sọt mực ống nhỏ và cá thu thuyền mà mắt cứ trố cả !

 

Lý Khánh Dân: “A Sâm, các chú gặp đàn cá thu ?”

 

Riêng chỗ mực ống chắc cũng bán hai trăm đồng nhỉ?

 

Rồi còn đống cá thu nữa, ước chừng bảy tám trăm cân.

 

Cá thu đắt bằng mực ống nhỏ, giờ chỉ thu mua sáu bảy hào một cân, nhưng một con cá thu nặng bằng bao nhiêu con mực chứ?

 

Nên đống cá thu chắc cũng bán ba bốn trăm đồng? Bốn năm trăm cũng nên!

 

Tối qua nếu hai em gã biển, một thuyền cá thế , lái sang bến tàu bên thành phố bán, lén bán một nửa thôi, bọn gã kiếm bao nhiêu tiền ?

 

“Ừ.” Chu Thừa Sâm lười nhiều, chỉ ừ một tiếng.

 

Lý Khánh Kiệt đ.á.n.h giá đống cá xem đáng giá bao nhiêu, hỏi: “Một thuyền cá bán bao nhiêu tiền?”

 

Chu Thừa Sâm đáp: “Tổng cộng chắc sáu bảy trăm!”

 

Anh để ý sắc mặt gã.

 

Lý Khánh Kiệt: “......”

 

Gã thèm thuồng đống cá boong, giá mà tối qua là hai em gã biển thì mấy?

 

Chỉ cần một nửa thôi cũng ba bốn trăm !

 

Chu Thừa Sâm sai bảo thẳng thừng: “Các giúp khuân cá thu chỗ thu mua, mực ống nhỏ thì bê lên bờ, chỗ mực A Lỗi lấy. Dọn xong thì các thể khơi . về , các cứ từ từ mà dọn.”

 

Lý Khánh Dân liền giãy nảy: “Anh mua dầu diesel, dầu còn mua !”

 

Thuyền cá thuê hai em gã đ.á.n.h , dựa mà bắt gã dọn?

 

Đi mua dầu còn kiếm chác một hai đồng.

 

Chu Thừa Sâm: “Không cần , tiện đường mua là , mua xong cũng muộn. Anh dọn cá !”

 

Lý Khánh Dân: “......”

 

Sau đó Chu Thừa Sâm mua dầu thật.

 

Chẳng thèm liếc Lý Khánh Dân lấy một cái.

 

Mỗi ngày bỏ mười đồng thuê , chẳng lẽ dọn cá cũng ?

 

Lý Khánh Dân và Lý Khánh Kiệt đành ngậm ngùi dọn cá.

 

Rất nhanh Chu Thừa Sâm xách một thùng dầu về, chỉ mua 10 đồng, bảo em nhà Lý: “Anh cả, hôm nay về sớm chút nhé, 6 giờ về đấy! chỉ mua 10 đồng tiền dầu thôi, các đừng xa quá.”

 

Lý Khánh Dân: “......”

 

Chu Thừa Sâm xách dầu lên thuyền, đổ bình chứa, đó nhờ Chu Thừa Lỗi nhận tiền bán cá giúp về nhà ăn sáng để .

 

Một ngày hai mươi đồng tiền dầu, Chu Thừa Sâm tưởng tượng nổi bọn họ rốt cuộc đ.á.n.h cá ở cái chốn khỉ ho cò gáy nào.

 

A Lỗi ngày xưa chạy tít xa kéo lưới, nhiều nhất cũng bao giờ dùng hết hai mươi đồng tiền dầu một .

 

Chu Thừa Lỗi gánh một sọt mực ống nhỏ đến bên cạnh Giang Hạ đặt xuống: “Sao em đây một ? Bến tàu đông qua .”

 

Giang Hạ: “Em cùng thím Hạnh Hoàn mà, thu mấy chục cân mực, thím về nấu lên .”

 

Chu Thừa Lỗi mới gì thêm: “Em đợi ở đây, bán cá thu .”

 

“Em với , em chuyện bàn với ông Kim.”

 

Chu Thừa Lỗi ngay Giang Hạ định bàn chuyện gì với ông Kim.

 

“Được, để đưa em qua đó.”

 

Chu Thừa Lỗi dìu Giang Hạ đến chỗ thu mua .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-476-ban-tinh-cua-giang-ha.html.]

Ông Kim ở chỗ thu mua thấy Chu Thừa Lỗi liền bảo: “Hôm nay mực ống nhỏ , nếu tươi thì giá như hôm qua nhé.”

 

Chu Thừa Lỗi lắc đầu: “Mực ống nhỏ bán, vợ cháu để dành đồ ăn vặt.”

 

Ầm! Một tia sét đ.á.n.h ngang tai ông Kim!

 

Đây quả thực là sét đ.á.n.h giữa trời quang!

 

Lại cướp mối ăn !

 

Ông Kim: “Các định thu mua hết mực của cả thôn đấy chứ?”

 

Họ mà thu hết mực thì hai tháng ông kiếm chác gì?

 

Bây giờ dân làng đ.á.n.h cá chim vàng, cá nục, cá bò da... đều bán, mang hết về phơi khô bán cho Chu Thừa Lỗi.

 

“Việc vợ cháu chuyện với ông, cháu gánh cá qua đây .”

 

Nói Chu Thừa Lỗi thuyền gánh cá thu sang.

 

Giang Hạ với ông Kim: “Ông Kim, mượn một bước chuyện ạ.”

 

Ông Kim liền một góc với Giang Hạ.

 

Giang Hạ thẳng vấn đề: “Ông Kim, chúng hợp tác !”

 

Ông Kim sững , dường như khó tin: “Hợp tác thế nào?”

 

Giang Hạ: “Ông Kim thu mua mực ống nhỏ bán cho cháu, cháu thành các vị mực tẩm gia vị. Chúng ...”

 

Ông Kim ngắt lời: “Thế , cô chỗ thu mua chủ yếu gom cá đưa trạm thực phẩm hoặc Hợp tác xã mà?”

 

Giang Hạ : “Cháu chứ, nhưng cá ông đưa Hợp tác xã và trạm thực phẩm ai quy định là cá tươi, cũng thể là đồ qua chế biến, ăn liền mà? Giống như Hợp tác xã bán hoa quả tươi, cũng bán đồ hộp đào vàng chế biến đấy thôi.”

 

Ông Kim hiểu !

 

Ông Giang Hạ với vẻ thể tin nổi, cô gái gan to thật đấy!

 

Thảo nào Chu Thừa Lỗi phất lên nhanh thế!

 

là cưới vợ hiền mát tay!

 

Cái đầu óc kinh doanh , cái gan , cái sự quyết đoán đúng là tuyệt!

 

Sao cô dám đ.á.n.h chủ ý lên đầu Hợp tác xã chứ?

 

“Sao cô dám?” Ông Kim hạ giọng hỏi, “Cô hàng hóa trong Hợp tác xã đều từ các nhà máy thực phẩm khắp nơi và của nhân dân quần chúng ?”

 

Giang Hạ vẻ mặt tự hào : “Một là cháu là nhân dân quần chúng, hai là cháu giấy phép hành nghề đàng hoàng! Ba là cháu hưởng ứng lời kêu gọi của nhà nước! Tại cháu dám? Tổ quốc chúng phồn vinh hưng thịnh thể thiếu sự nỗ lực của lứa những đầu tiên hưởng ứng lời kêu gọi như chúng cháu! Chính vì lớp dám thử thách, dũng cảm mở đường như chúng cháu, phía mới hàng ngàn hàng vạn nhân dân quần chúng trở thành mở đường, trở thành những lướt sóng thời đại, đóng góp cho sự phồn vinh của tổ quốc.”

 

Ông Kim con bé cho nhiệt huyết sôi trào!

 

Nói quá!

 

Nói đến mức hoa rơi nước chảy, bàn tính gảy tanh tách, bay hết cả mặt ông!

 

Giang Hạ chìa tờ giấy phép kinh doanh gia công sản xuất thực phẩm phụ cho ông Kim xem.

 

Ông Kim: “......”

 

“Cái thứ cô còn mang theo bên ?”

 

Giang Hạ : “Chẳng để cho ông xem ạ?”

 

Ông Kim liếc qua, “Cô là đầu tiên lấy loại giấy phép đấy nhỉ?”

 

Giang Hạ : “Cái cháu cũng .”

 

Ông Kim ngẫm nghĩ một lúc mới bảo: “Để hỏi thử xem.”

 

Chắc là .

 

ông cũng dám đảm bảo chắc chắn, cứ hỏi .

 

Giang Hạ : “Vâng ạ. Vậy dạo cháu cứ thu mua mực ống nhỏ của bà con , chuẩn sẵn hàng nhé? Ông Kim lúc hỏi, tiện thể thêm về lợi ích của việc bán mực qua chế biến, như là để lâu, lo bán ế hỏng, thể vận chuyển xa, còn thể trở thành Hợp tác xã đầu tiên hưởng ứng lời kêu gọi nữa?”

 

Giang Hạ tít mắt cái đầu hói của ông Kim, nịnh nọt: “Ông Kim, đầu óc ông linh hoạt, thông minh tuyệt đỉnh, nhất định sẽ nghĩ nhiều lợi ích hơn nữa!”

 

Ông Kim lườm cô một cái, nhưng rốt cuộc từ chối, “ khéo mồm bằng cô .”

 

Cái miệng cô , cứ như con chim sẻ cành cây, ríu ríu rít!

 

Đợi Chu Thừa Lỗi gánh một gánh cá thu tới, ông Kim bảo : “Cậu cưới cô vợ lợi hại đấy!”

 

Chu Thừa Lỗi mỉm .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Loading...