Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 481: Một cú đấm

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:17:02
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Tú Nhàn thì mừng rơn!

 

Sáng nay cô tận mắt thấy tàu bè ở bến cập bến chiếc nào chiếc nấy đầy ắp cá tôm. Ngoài từng sọt mực ống nhỏ, còn cá chỉ vàng, cá chim bạc, cá nục, cá đù vàng, đủ cả.

 

Hôm nay mấy chiếc thuyền cỡ trung bình trở lên đều kiếm một hai trăm đồng là ít.

 

Ai nấy đều kháo năm nay mực ống nhỏ nhiều từng thấy! Nhiều hơn hẳn năm.

 

Mặt ai cũng tươi roi rói.

 

Đương nhiên cô đến mấy chiếc thuyền nan bé tí, mà là loại tàu đ.á.n.h cá to cỡ nhà cô .

 

Lý Tú Nhàn cũng tít mắt hỏi: "Được bao nhiêu cân mực thế ?"

 

Lý Khánh Dân hào hứng đáp: "Phải đến tám chín chục cân là cái chắc!! Còn cả các loại cá khác nữa, bọn kéo lưới cũng thạo mà!"

 

Nụ mặt Lý Tú Nhàn cứng đờ, tám chín chục cân á?

 

Hai em khệ nệ bê hai sọt mực xuống thuyền.

 

Lý Tú Nhàn liếc qua, thấy đầy ắp, khi còn hơn tám chín chục cân chứ?

 

khi đến chỗ cá đ.á.n.h lưới , cô sững sờ: Hai con cá hố, bốn năm con cá đù trắng, mấy con cá bơn, một con cá tráp vàng, tóm là một thùng nhỏ cá tạp! Tìm mỏi mắt chẳng thấy con nào một cân.

 

Chỗ bán năm đồng là may, khéo ba đồng còn khó!!

 

Mấy cái thuyền nan bé tí, động cơ, chèo bằng tay khơi cũng đ.á.n.h tầm là cùng!

 

Ngày ngày chèo thuyền nan biển, chẳng xa, kiếm ba đồng bạc lẻ, may mắn lắm mới mười mấy đồng.

 

Lý Khánh Dân vẫn hớn hở: "Cô út yên tâm, ngày mai sẽ nhiều hơn ngày nay cho mà xem!"

 

Lý Khánh Dân gánh cá chỗ thu mua cân, mực ống nhỏ ngót nghét 80 cân, bán gần 80 đồng.

 

80 đồng nhiều lắm ? Sao cả cô vui thế?

 

Lý Tú Nhàn chẳng vui nổi, sáng nay ở bến tàu, chiếc tàu nào cỡ nhà cô , thậm chí bé hơn chút, cũng kiếm hơn 80 đồng là cái chắc!

 

Tất nhiên tính mấy cái thuyền nan chèo tay.

 

Ở bến tàu nhiều nhất là thuyền nhỏ, nhưng tàu nhà cô giá mấy ngàn đồng, thể so bì với mấy cái thuyền cỏn con ?

 

Rõ ràng đây Chu Thừa Hâm đưa Chu Khang An và Chu Vĩnh Kiện biển kiếm mấy trăm đồng mỗi chuyến.

 

Giờ nhà nào tàu kéo lưới cũng kiếm bộn tiền, chỉ nhà cô là lẹt đẹt!

 

Lý Tú Nhàn bắt đầu hối hận vì đổi .

 

Biết thế vận may của cả kém thì chẳng đổi.

 

Lý Tú Nhàn cảm thấy mất toi hơn ngàn đồng!

 

Nếu để Chu Thừa Sâm dẫn , mỗi đêm kiếm mấy trăm đồng, chẳng mấy chốc mà gỡ vốn mua tàu!

 

Ban ngày hôm qua Chu Khang An và Chu Vĩnh Kiện biển, kéo lưới cũng kiếm hơn 80 đồng, còn nhiều hơn cả cô cả ngày!

 

"Sao các cùng tàu cả và chú tư nhà em?"

 

Ánh mắt Lý Khánh Dân đảo lia lịa: "Đi theo họ đông tàu quá, cùng một vùng biển mà lắm tàu thế thì tranh mấy con?"

 

"Vận may của họ đang đỏ, tối nay các cứ theo chú tư nhà em ! Đừng đến muộn nữa! Tầm 6 giờ là họ nhổ neo đấy."

 

Lý Khánh Dân đành gật đầu: "Được ."

 

thì họ đến muộn cũng chẳng chờ.

 

Lý Khánh Kiệt thế cuống lên, buột miệng: " họ thích cho theo ."

 

Lý Tú Nhàn cau mày: "Sao cơ, họ cho các theo ? Biển cả mênh m.ô.n.g của riêng nhà họ !"

 

Hôm nay Giang Hạ vốn định bến tàu, nhưng thấy 8 giờ Chu Thừa Lỗi vẫn về, cô bèn ngóng.

 

Hà Hạnh Hoàn cùng cô.

 

Không ngờ đến gần chỗ thu mua thì câu !

 

Giang Hạ tức ách!

 

khẩy: "Hôm nay đúng là mở mang tầm mắt! từng thấy kẻ nào đê tiện đến thế! Cái thứ gì ? Bản tâm địa bất chính, lòng lang sói, còn đổ vấy cho khác!"

 

Giang Hạ bọn họ với ánh mắt đầy khinh bỉ.

 

Lý Tú Nhàn: "......"

 

Lý Khánh Dân: "......"

 

Lý Khánh Kiệt: "......"

 

Gã chỉ nghĩ theo em nhà họ Chu thì còn kiếm chác gì nữa? Cuống quá nên buột miệng thế thôi!

 

Ai ngờ vợ Chu Thừa Lỗi thấy!

 

Lý Tú Nhàn cũng thấy hổ, nhưng Giang Hạ năng khó quá.

 

Ngày thường thấy cô hiền lành, năng nhỏ nhẹ, ngờ mồm mép cũng sắc sảo gớm!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-481-mot-cu-dam.html.]

Lý Tú Nhàn sĩ diện, đ.á.n.h giá là đàn bà chanh chua như Giang Hạ, nhất là mặt Hà Hạnh Hoàn ở đây, bèn chữa cháy: "Vừa nãy lỡ lời thôi, Tiểu Hạ đừng để bụng."

 

Lý Khánh Dân cũng vội vàng xin : "Em dâu đừng chấp nhặt, thằng em linh tinh đấy mà!"

 

Lý Khánh Dân lườm Lý Khánh Kiệt một cái: "Còn mau xin em dâu ?"

 

Lý Khánh Kiệt trong lòng phục, nhưng vẫn lí nhí: "Xin thím tư, nãy bậy bạ."

 

Giang Hạ lạnh lùng đáp: "Ồ, chấp nhận lời xin của !"

 

Nói xong cô ngoắt , thèm liếc bọn họ lấy một cái.

 

Lý Tú Nhàn: "......"

 

Lý Khánh Dân: "......"

 

Lý Khánh Kiệt: "......"

 

Không chấp nhận? Thế cô còn thế nào nữa?

 

Lý Tú Nhàn theo bóng lưng Giang Hạ, nhíu mày: Chắc định về mách lẻo với Chu Thừa Sâm đấy chứ?

 

Với cái tính bênh em chằm chặp của Chu Thừa Sâm! Kiểu gì cũng tìm cô gây sự một trận cho xem!

 

Lý Tú Nhàn cũng sợ, vợ chồng đang chiến tranh lạnh ngủ riêng, cô vội đuổi theo: "Tiểu Hạ, xin em, chị đúng, lỡ lời, chị sẽ mắng ! Chuyện em đừng với hai em nhé."

 

Giang Hạ thấy tàu nhà thấp thoáng đằng xa: "Cũng thôi, lát nữa bảo xin A Lỗi và cả !"

 

Lý Tú Nhàn: "......"

 

"Chỉ là một câu lỡ thôi mà, A Lỗi và cả cũng , cần gì to chuyện? Đều là chỗ tình, A Lỗi và cả là đàn ông đại lượng, sẽ so đo mấy chuyện cỏn con . Nể mặt chị dâu, Tiểu Hạ bỏ qua cho nhé!"

 

Giang Hạ liếc : "Chị cái mặt mũi gì đáng để nể?"

 

Lý Tú Nhàn: "......"

 

Giang Hạ xong, khoác tay Hà Hạnh Hoàn tiếp tục thẳng.

 

Chẳng thèm đếm xỉa đến cô nữa!

 

Lý Tú Nhàn tức đến xanh mét mặt mày, n.g.ự.c đau nhói!

 

Được lắm, bắt xin Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Hâm chứ gì?

 

Thế thì lát nữa cô sẽ toạc chuyện mặt Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Hâm, để xem Chu Thừa Lỗi mặt dày bắt xin ?

 

Để cho thấy cái thói đỏng đảnh của Giang Hạ, tưởng là công chúa chắc!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chu Thừa Sâm nhất cũng nên chứng kiến cái bộ mặt ghê gớm, đằng chân lân đằng đầu của Giang Hạ !

 

Suốt ngày chê cô hẹp hòi, xa trông rộng, so đo tính toán, lấy đại cục trọng!

 

Thế hành xử của Giang Hạ gọi là gì?

 

Hai ông xin , cô cũng xuống nước xin !

 

Thế mà Giang Hạ vẫn chịu buông tha, chuyện bé xé to!

 

Thế mà gọi là lấy đại cục trọng, hiểu lễ nghĩa, học thức đấy !

 

A!

 

Tức c.h.ế.t cô mất!

 

rảo bước nhanh về phía .

 

Tàu cập bến, Chu Thừa Lỗi nhảy xuống, đến mặt Giang Hạ, đỡ lấy cô: "Sao em ..." xuống đây?

 

Chưa hết câu, thấy sắc mặt Giang Hạ đúng lắm, "Sao thế em?"

 

Hà Hạnh Hoàn liếc Giang Hạ.

 

"......"

 

Lợi hại thật!

 

Rõ ràng vẻ mặt Tiểu Hạ vẫn tươi như khi, mắt cong cong, xinh rạng ngời cơ mà!

 

Sao Chu Thừa Lỗi thế?

 

"Sao trăng gì ?" Giang Hạ dồn sự chú ý con tàu, từng sọt cá chim bạc và mực ống nhỏ : "Hôm nay thu hoạch khá quá nhỉ!"

 

Chu Thừa Lỗi nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Ừ, thả hai tay lưới bén, gặp đúng đàn cá chim bạc. Vừa nãy em vui ?"

 

Hơi thở cô rối loạn.

 

Giang Hạ đời nào vì loại đó mà vui, thấy nhiều cá thế cô vui còn chẳng hết, nhưng vẫn thật: "Cũng hẳn là vui, chỉ là mắng Lý Khánh Kiệt vài câu thôi."

 

Lúc Lý Tú Nhàn và hai em nhà Lý rảo bước tới.

 

Lý Tú Nhàn: "A Lỗi, nãy là chị sai."

 

Lý Khánh Kiệt: "A Lỗi, xin chú, nãy lỡ lời, ý đó ,......"

 

Chu Thừa Lỗi bước tới, lách che chắn cho Giang Hạ, túm lấy cổ áo gã, vung tay đ.ấ.m một cú trời giáng.

 

 

Loading...