Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 484: Hầu Tử cũng hơi rén
Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:17:05
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe của Hầu T.ử sắp đến bến tàu thì gặp nhóm Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Sâm.
Cậu dừng xe, gọi: "A Lỗi, đây một chút."
Chu Thừa Lỗi bảo về , một về phía Hầu Tử.
Hầu T.ử vẫn còn sợ hãi, lấy một chiếc phong bì đưa cho , thì thầm: "Ảnh trả đây, việc xong nhé. Sau em thôn liệu hai em nhà kéo cả làng đ.á.n.h c.h.ế.t đấy?"
Ở trong thôn gây chuyện, khi gây chuyện xong, đối phương sẽ kéo cả họ hàng hang hốc đ.á.n.h hội đồng.
Chuyện gây sự trong thôn dân làng đ.á.n.h c.h.ế.t nhiều .
Hầu T.ử chỉ mang theo hai công nhân đến bốc cá, ba bọn họ đ.á.n.h cả làng .
Chu Thừa Lỗi nhận lấy phong bì: "Không , họ thôn . Hơn nữa họ là họ hàng nhà hai , bản đuối lý nên dám ầm ĩ . Với kéo đến đ.á.n.h cũng chẳng đ.á.n.h ."
Hầu Tử: "......"
Tức là vẫn khả năng đ.á.n.h chứ gì!
dù cũng yên tâm hơn chút.
"Thế em nhé."
Chu Thừa Lỗi gật đầu.
Hầu T.ử lái xe thẳng.
Chu Thừa Lỗi sải bước đuổi theo Chu Thừa Sâm, đưa chiếc phong bì đựng ảnh cho trai.
Chu Thừa Sâm về đến nhà cũ, cất bức ảnh cuốn album, đó là ảnh chụp chung của Oánh Oánh và các bác, nếu thì vứt hoặc đốt quách .
Vừa cất ảnh xong thì Lý Tú Nhàn về.
Thấy Chu Thừa Sâm về, cô lành: "Để em nấu cơm, hôm nay tôm cũng bình thường, em món trứng hấp tôm nõn nhé?"
Chu Thừa Sâm thèm để ý, thẳng ngoài.
Mẹ thuê mấy trồng lạc và khoai lang cho nhà , xem xem xong .
Lý Tú Nhàn: "......"
Lại thèm để ý đến cô !
Lần nào cũng thế!
Rốt cuộc thế nào mới chịu mở miệng đây?
Lý Tú Nhàn hiểu ý Chu Thừa Sâm, cô cũng một bàn thịnh soạn mời cả và chú tư sang ăn, xin họ, dịu mối quan hệ vợ chồng, nhưng bếp ở cả hai nhà đều trưng dụng , chẳng lẽ quán mời ? Thấy họ bận tối mắt tối mũi thế , chắc cũng chẳng thời gian quán ăn .
Thôi đợi muộn chút, khi nào họ xong việc thì mời sang nhà cũ ăn !
Như thế đỡ phiền phức hơn việc họ chạy lên trấn.
Chỉ là cô ngờ sự đời khó lường, cô sẽ vô cùng hối hận vì hôm nay mời bữa cơm .
Đến chiều, mặt trời lặn, bầu trời âm u, Giang Hạ lo tối nay sẽ mưa, đợi Chu Thừa Lỗi ngủ dậy, cô bảo: "Trời vẻ sắp mưa ạ, tối nay đừng biển nữa?"
Chu Thừa Lỗi đ.á.n.h răng ngẩng đầu trời, ậm ừ: "Không , chắc mưa ."
Chập tối, ba em vẫn dẫn khơi đúng giờ.
Nửa đêm 3 giờ sáng, Giang Hạ tiếng mưa rơi tí tách đ.á.n.h thức.
Quả nhiên trời mưa thật.
Cô dậy ngoài cửa sổ, tối đen như mực chẳng thấy sóng to nhỏ.
Giang Hạ vệ sinh xong, ăn cháo đêm Chu chuẩn sẵn trong bình giữ nhiệt.
Lần là cháo cồi sò điệp tôm nõn, còn cho thêm củ mài tươi, thơm ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-484-hau-tu-cung-hoi-ren.html.]
Cô ăn cháo ngoài cửa sổ đen kịt, ngoài ánh đèn le lói của tàu thuyền đ.á.n.h cá và bóng cây đen sì đung đưa trong gió, chẳng thấy gì rõ ràng cả.
Ăn cháo xong, Giang Hạ cũng ngủ , trong lòng cứ lo âu thấp thỏm, cô bèn lấy cuốn tạp chí khoa học kỹ thuật tiếng Anh dịch, mãi đến khi trời sáng hẳn mới xuống lầu ăn sáng.
Mẹ Chu dặn dò: "Tiểu Hạ, hôm nay trời mưa đường trơn, con đừng bến tàu nhé."
"Vâng ạ." Giang Hạ ăn cháo kê hải sâm đáp.
Khoảng 7 giờ rưỡi sáng Chu Thừa Lỗi từ bến tàu về nhà, lên lầu phòng thấy Giang Hạ đang dịch sách.
Giang Hạ tiếng động, dậy, bộ quần áo ướt sũng của : "Mau tắm nước nóng , tắm nước lạnh đấy."
Giang Hạ lấy quần áo cho .
Chu Thừa Lỗi thấy quầng thâm mờ mờ mắt Giang Hạ.
Anh bước tới bên cô, nâng khuôn mặt cô lên, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve quầng thâm , hôn nhẹ, hôn mãi thôi, trán chạm trán cô, ôn tồn : "Tối nay biển nữa."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nói xong cúi xuống hôn lên mắt, lên mày cô, nâng niu trân trọng.
Nếu quần áo ướt quá, thực sự ôm chặt cô lòng.
Giang Hạ cảm nhận đôi môi lạnh ngắt.
May mà lòng bàn tay áp lên mặt cô vẫn nóng hổi, chắc bên trong quần áo ướt, Giang Hạ né tránh nụ hôn của , đẩy : "Trời mưa mà! Anh em cũng cho . Mau tắm , ướt hết kìa! Muốn ốm ? Không tắm nước lạnh, bật bình nóng lạnh lên tắm nước ấm."
Chu Thừa Lỗi định bụng dù trời mưa, từ giờ cho đến khi cô sinh, buổi tối sẽ biển nữa, thuê hoặc chuyển sang ban ngày.
Kiếm tiền kiểu cô lo lắng sợ hãi, đêm ngủ ngon, chăm sóc cho cô. Thà phiên dịch ở hội chợ còn hơn, ít nhất ban ngày , Giang Hạ ở khách sạn nghỉ ngơi, cũng lo lắng cho cả đêm.
nhiều, ấn một nụ hôn sâu lên trán Giang Hạ, mới cầm quần áo cô đưa tắm.
Chu Thừa Lỗi ngoan ngoãn tắm nước ấm, lâu lắm quên mất cảm giác tắm nước nóng là thế nào.
lát nữa lạnh toát Giang Hạ lạnh lây, nên vẫn tắm nước ấm.
Tắm xong , Chu Thừa Lỗi nhẹ nhàng bế bổng Giang Hạ đang bên bàn việc lên: "Ngủ với một lát ."
Giang Hạ ôm cổ : "Giờ em nặng lắm, đừng bế."
"Không nặng, mới hơn trăm hai, hai trăm cân còn bế nữa là."
Cân nặng của Giang Hạ tăng lên từng tháng, khi m.a.n.g t.h.a.i cô chỉ 47,5kg, giờ 60kg .
Nghe thì nặng, nhưng chỉ thấy mỗi cái bụng ngày một to , cao 1m65, tay chân và vóc dáng cô vẫn thon thả, tất nhiên so với khi mang bầu thì đầy đặn hơn chút.
Giang Hạ mang bầu gọn, lúc tắm cho cô, cứ sợ đôi chân thon dài của cô đỡ nổi cái bụng ngày càng lớn.
Giang Hạ giờ cúi xuống thấy mũi chân nữa, nhưng em bé thực sự ngoan, hành cô chút nào.
Ăn gì cũng ngon, ngủ cũng ngon, da dẻ cũng , dị ứng, rạn da, chuột rút, chóng mặt, chung là gì cả.
Còn những triệu chứng do bụng to chèn ép nội tạng như đói, tức ngực, khó thở, tiểu nhiều, phù chân, với Giang Hạ thì đó tính là vấn đề.
Chu Thừa Lỗi bế cô vững vàng, đến bên giường, nhẹ nhàng đặt xuống.
Sau đó tránh cái bụng bầu to tướng, nhẹ nhàng áp lên cô, bắt đầu hôn cô dịu dàng.
Hơn một tiếng , Giang Hạ ngủ say sưa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng.
Chu Thừa Lỗi giúp cô váy ngủ.
Trừ phần cổ trở lên và cái bụng bầu to tướng.
Những chỗ khác đều dấu vết để do quá say mê mà kiềm chế .
Chu Thừa Lỗi cài cúc áo xong, vén những sợi tóc lòa xòa mặt cô tai thật cẩn thận, để tóc cô khó chịu.
Xong xuôi, mới nhẹ nhàng luồn tay xuống gáy cô, để cô gối lên cánh tay , nghiêng ôm lấy cô, mặt áp thái dương cô, nhắm mắt ngủ.
Một đêm ngủ, trong lòng là vợ yêu và đứa con chào đời, thở thơm tho đều đều của Giang Hạ, lòng bình yên lạ thường, nhắm mắt chìm giấc ngủ.