Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 487: Tới cửa
Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:17:08
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có thấy vợ chồng Chu Thừa Lỗi trở về, lập tức chạy đến thì thầm: “A Lỗi, của đội sản xuất dẫn theo cán bộ trấn đến nhà thị sát đấy! Nghe tố cáo nhà mực ống gây mùi ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến sức khỏe. Người bảo trong nhà bà bầu, ngửi cái mùi đó thấy buồn nôn, nghi ngờ nhà cho thêm chất độc hại cá con, nếu tại bà bầu ngửi thấy buồn nôn.”
Giang Hạ xong liền đoán ngay ai chuyện .
Thời buổi , ngoài kẻ trọng sinh như Ôn Uyển cách tố cáo kiểu thì còn ai đây nữa?
Giang Hạ ngẩng đầu về phía cửa sổ tầng hai nhà hàng xóm.
Ôn Uyển ngờ Giang Hạ bất chợt lên, bốn mắt chạm .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ôn Uyển chột rụt ngay đầu .
Ánh mắt Giang Hạ lạnh băng.
Được lắm!
Người nể một thước, kính một trượng.
Giải quyết xong vụ , cô sẽ “kính” cô cho trò!
Giang Hạ cảm ơn báo tin, sang bảo Chu Thừa Lỗi: “Anh về phòng lấy hết giấy tờ đây, cả giấy khám sức khỏe của nữa.”
Giang Hạ thuê đều bỏ tiền cho họ trạm xá khám sức khỏe đàng hoàng.
Tuy thể so sánh với khám sức khỏe hiện đại, nhưng cũng là những kiểm tra kỹ càng nhất thời bấy giờ, cái gì đều hết .
Chu Thừa Lỗi đưa Giang Hạ sang nhà cũ , dặn trông chừng cô, mới về nhà lấy giấy tờ.
Bên nhà cũ, Chu Thừa Hâm, Chu, Điền Thải Hoa đều mặt.
Cụ cố cũng ở đó, Hà Hạnh Hoàn, dì Phân và mấy nhân công khác thì khỏi , ngay cả Chu Quốc Đống cũng cạnh Hứa Linh.
Mọi đang sức giải thích với mấy cán bộ.
Hà Hạnh Hoàn đầu cầm đôi đũa sạch, gắp một bát mực ống nhỏ, ăn : “Sao mà độc ? Chúng ngày nào cũng , ngày nào cũng ăn, độc thì chúng c.h.ế.t từ đời nào !”
Dì Phân cũng múc một bát từ chum khác, ăn ngấu nghiến: “Các cứ tìm kỹ , nếu tìm thấy chất độc gì, xin ăn hết cả chum !”
Hứa Linh cũng múc một bát từ chum khác ăn luôn: “Đừng là chất độc, các tìm một con mực nào tươi, ươn thối, ăn sống luôn cho xem!”
Mấy thuê phía cũng tự giác ăn thử: “ đấy, các tìm cái gì, chúng ăn hết!”
Mỗi ăn thử từ một chum mực khác , chứng minh tất cả đều vấn đề gì.
Làm vấn đề ? Mực họ còn sạch sẽ vệ sinh hơn cả cơm nhà tự nấu chứ.
Bà thím hai mẫu rửa tay: “Đừng chuyện bỏ độc, Tiểu Hạ yêu cầu vệ sinh thực phẩm nghiêm ngặt lắm, vệ sinh xong là rửa tay bằng xà phòng, rửa rửa thật kỹ, kẽ móng tay cũng sạch, để móng tay dài! Các xem, tay chúng sạch ?”
Hà Hạnh Hoàn tiếp lời: “Chúng còn buộc tóc gọn gàng, đội mũ, đeo khẩu trang mới việc, để tránh tóc, gàu rơi thức ăn, tránh nước bọt b.ắ.n khi chuyện! Chúng bịt miệng mũi vì độc, mà là để giữ vệ sinh! Người tố cáo gì thì đừng ngậm m.á.u phun !”
Dì Phân thêm : “Còn nữa, khẩu trang, mũ, tạp dề, găng tay ngày nào xong cũng giặt sạch sẽ! Các xem, mỗi chúng đều ba bốn bộ để đổi, đề phòng trời mưa khô kịp.”
Mẹ Chu lên tiếng: “Con dâu cũng đang mang thai, hơn năm tháng , ngày nào cũng phụ giúp nhóm lửa từ sáng đến tối, dạo hôm đến tận 11-12 giờ đêm. Nó ngửi còn nhiều hơn ai hết, thấy nó chóng mặt buồn nôn gì ? Sao mà độc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-487-toi-cua.html.]
...
Mọi tranh giải thích với cán bộ, sức bảo vệ xưởng nhỏ của .
Lúc , các cán bộ cũng kiểm tra xong xuôi, nguyên liệu tươi ngon, môi trường sạch sẽ, thứ đều , đến trang phục của nhân công cũng chỉnh tề, che chắn cẩn thận, là thấy quy củ, sạch sẽ.
Người tố cáo xưởng sản xuất mực bay mùi độc hại, gây chóng mặt buồn nôn, nghi ngờ ảnh hưởng sức khỏe, nhưng họ chẳng phát hiện vấn đề gì cả.
Ngược , họ còn thấy mùi thơm, ăn.
Bà bầu buồn nôn chắc là do nghén ngẩm bình thường thôi.
Lúc , Chu Thừa Lỗi xách một cái túi da bò tới.
Giang Hạ đưa tay đón lấy, về phía các cán bộ.
Chu Thừa Lỗi theo cô.
Giang Hạ lấy giấy tờ bên trong , mỉm đưa cho vị cán bộ vẻ là lãnh đạo, bắt đầu tự giới thiệu: “Cảm ơn các vị lãnh đạo đến chỉ đạo. là Giang Hạ, phụ trách ở đây. Đây là giấy phép kinh doanh của xưởng chúng , cùng với giấy khám sức khỏe của từng nhân viên. Nếu xưởng nhỏ của chúng chỗ nào đạt yêu cầu, mong lãnh đạo phê bình chỉ rõ! Chúng nhất định sẽ chỉnh đốn theo quy định của tổ chức, cho đến khi đạt chuẩn mới thôi.”
Lúc Hà Hạnh Hoàn và nhao nhao lên tiếng: “ , khi chính thức, Tiểu Hạ còn đưa tiền cho chúng trạm xá thị trấn khám sức khỏe, xin giấy chứng nhận sức khỏe của bác sĩ, chứng minh mắc bệnh truyền nhiễm gì cả.”
“Còn mực nữa, chúng thu mua loại tươi nhất, ướp đá đàng hoàng, con nào ươn cả. Bên còn chỗ mực luộc sơ, chuẩn tẩm gia vị, các ngửi thử xem! Nhìn thử xem! Nếm thử xem! Có tươi nào?”
Vị lãnh đạo để ý đến lời nữa, nhận lấy giấy tờ Giang Hạ đưa, xem qua một lượt, lật xem từng tờ giấy khám sức khỏe, gật đầu hài lòng: “Khá lắm, nghĩ đến chuyện cho nhân viên khám sức khỏe. Rất !”
Giang Hạ : “Người xưa câu bệnh từ miệng , nghĩ thực phẩm thì đảm bảo an vệ sinh, phụ lòng tin tưởng của Đảng, phụ giấy phép tổ chức cấp, phụ sự tín nhiệm của bà con nhân dân!!”
Lãnh đạo khen: “Đồng chí giác ngộ tư tưởng cao đấy!”
Giang Hạ mỉm khiêm tốn.
Cán bộ trả giấy tờ cho Giang Hạ, hỏi thêm về sản lượng mỗi ngày, chế độ đãi ngộ cho nhân viên như Hà Hạnh Hoàn, gặp khó khăn gì ...
Hiện tại nhà nước đang khuyến khích phát triển kinh tế hộ cá thể, vị lãnh đạo tiện đường xuống thị sát công tác, tin tố cáo bỏ độc thực phẩm nên mới ghé qua xem .
Giang Hạ nhân cơ hội về lợi ích của máy hút chân , nhưng xưởng gia đình chật hẹp quá, lắp thêm máy, cũng thể sản xuất quy mô lớn hơn để đưa con cá con tôm của làng chài xa hơn, giúp bà con cùng giàu.
Cô trình bày khó khăn về việc xưởng đặt trong thôn gây ồn ào, thiếu mặt bằng sản xuất, tìm chỗ thuê nhà xưởng, và cũng đơn xin cấp đất xây xưởng nhưng phê duyệt.
Lãnh đạo gật gù: “Xưởng gia đình của cô vấn đề gì, vệ sinh an thực phẩm đảm bảo, phúc lợi nhân viên cũng , thực sự góp phần giúp bà con cùng giàu. Công tác , quy củ, hơn nhiều hộ cá thể khác từng thị sát.”
Giang Hạ thuận đà: “Cảm ơn lãnh đạo quá khen, hoan nghênh lãnh đạo thường xuyên ghé thăm chỉ đạo! Tuy nhiên tam nhân hành tất hữu ngã sư, nếu cơ hội, nhất định sẽ học hỏi thêm từ các đồng chí hộ cá thể khác để hơn nữa!”
Lãnh đạo liền : “Sau dịp sẽ dẫn đến chỗ cô tham quan học tập một chút.”
Giang Hạ tươi: “Luôn hoan nghênh lãnh đạo dẫn đoàn tới chỉ đạo công tác, cùng học hỏi, cùng tiến bộ ạ.”
Tốt nhất là dẫn nhiều đến tham quan , để tiếng tăm xưởng nhỏ nhà cô vang xa!
Quảng cáo miễn phí, tội gì nhận!