Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 488: Quen mắt
Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:17:09
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi thành công tác thị sát, các cán bộ dặn dò Giang Hạ tiếp tục phát huy, giữ vững tác phong , phấn đấu cuối năm bình bầu là hộ cá thể tiên tiến, đó mỗi vui vẻ nhận hai gói mực Giang Hạ biếu về.
Vợ Chu Binh Cường lẫn trong đám đông đoàn cán bộ cứ thế rời mà trố mắt ngạc nhiên.
Cứ thế mà á?
Đáng lẽ cấm họ tiếp chứ?
Đáng lẽ bắt đấu tố một trận tơi bời chứ?
Sao còn khen ngợi?
Sao còn khuyến khích tiếp tục phát huy, phấn đấu bình bầu tiên tiến?
Trước khi , đội trưởng Chu gọi vợ Chu Binh Cường : “Lát nữa thím qua đội sản xuất một chuyến, chuyện cần .”
Tim vợ Chu Binh Cường thót lên một cái, là gọi đấu tố đấy chứ? Khiếu nại mà cũng phạt ?
Bà vội vàng chạy về nhà, lao lên tầng hai chất vấn Ôn Uyển: “Cô chẳng bảo khiếu nại là bọn họ dẹp tiệm ? Tại Giang Hạ khen thưởng? Còn đội trưởng Chu gọi phê bình? Giờ lãnh đạo cấp đều để ý đến cái xưởng nhỏ của chúng nó , còn định cuối năm bình bầu tiên tiến cho nữa chứ! Chẳng những dìm c.h.ế.t nó mà còn giúp nó khen thưởng!”
Vợ Chu Binh Cường hối hận xanh ruột.
Đội trưởng Chu gọi bà lên đội, để phê bình giáo d.ụ.c nữa!
Quả nhiên chồng bà đúng, nên lời xúi bẩy của con Ôn Uyển !
Ôn Uyển cũng đang tức ách, tức bà chồng vô dụng, chỉ giỏi hỏng việc: “Con bảo chắc chắn , con chỉ bảo là khả năng thôi. Hơn nữa tố cáo bỏ độc, chuyện bịa đặt trắng trợn như thế, đến kiểm tra thấy gì thì đương nhiên là vô sự !”
Đi khiếu nại mà cũng ngu, bảo nghi ngờ bỏ độc, ngửi mùi thấy buồn nôn chóng mặt, cô thực sự sắp bà chồng cho tức c.h.ế.t.
Đừng bỏ độc, cứ bảo là mùi dầu mỡ nồng nặc cả ngày, ngửi đau đầu buồn nôn là !
là ngu hết chỗ .
Vợ Chu Binh Cường gân cổ cãi: “ nghiêm trọng lên thì ai thèm đến? Nhà nào chẳng nấu cơm mỗi ngày? Tết nhất nhà nào chẳng rán xào đủ thứ? Ngửi mùi dầu mỡ mà buồn nôn á? Cô tưởng là đồ ngu hết chắc?”
“Nếu tố cáo bảo là khói dầu từ xưởng mực buồn nôn chóng mặt, thì bảo hâm! Nhà nào chẳng cơm nước ba bữa?”
“Chỉ cô mới bảo ngửi mùi dầu mỡ cho t.h.a.i nhi thôi! Con Giang Hạ bụng to tướng ngày nào chẳng lăn lộn trong bếp, thấy nó kêu ca gì ? Cô rõ ràng là viện cớ lười biếng việc.”
Nên bà đương nhiên bịa chuyện thể bỏ độc thì mới sợ chứ.
Ôn Uyển chán ngán, cả nhà Chu Quốc Hoa đúng là một lũ vô dụng, chỉ giỏi phá hoại!
Không văn hóa thật đáng sợ!
Mùi khói dầu đúng là cho bà bầu, Giang Hạ kiếp c.h.ế.t sớm, mấy cái ?
Không bà chồng lải nhải thêm nửa lời, cô thẳng: “Giang Hạ thế bảo con trai cưới nó về? Cưới con gì?”
Cô cũng bảo , kiến lay cổ thụ, bà cứ cố tình tố cáo, giờ trách cô !
Vợ Chu Binh Cường cũng đang điên tiết, trợn mắt lườm: “Thì tại thằng Quốc Hoa mắt mù mới vớ cô đấy! Cô đúng là xách dép cho Giang Hạ cũng xứng! Bất cứ đứa con gái nào trong cái thôn cũng hơn đứt cô!”
Nói xong bà hậm hực xuống lầu chịu trận ở đội sản xuất!
là rước nợ về nhà!
Giang Hạ tiễn đoàn cán bộ , nhưng nhiều dân làng vẫn nán về.
Lần đầu tiên trong thôn tận mắt chứng kiến quy trình những xe mực ống thơm ngon .
Không chỉ nhà bếp sạch sẽ, sân giếng cũng sạch bong, nhà kho đối diện bếp cũng cải tạo thành phòng bảo quản.
Mực chế biến xong đựng trong những chiếc chum to, đậy vải màn chống bụi, xếp trong phòng bảo quản, đợi nguội mới đóng gói.
Trong phòng còn một chiếc máy hút chân .
Mực nguội sẽ đóng gói hút chân ngay tại đây, đó xếp bao tải dứa.
Mỗi bao tải chứa 50 gói nhỏ, tức là 50 cân.
Từng bao tải mực đóng gói xong xuôi chuyển kho.
Kho chính là căn phòng Chu Chu ngủ. Từng bao tải xếp ngay ngắn những tấm ván gỗ kê cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-488-quen-mat.html.]
Cửa sổ phòng bịt lưới sắt mắt nhỏ, đảm bảo chuột bọ chui lọt.
Phòng của cha Chu thì dùng để chứa túi đóng gói và gia vị.
Mọi vây quanh Giang Hạ hỏi han đủ thứ, hỏi mua máy hút chân ở , đồ ăn hút chân để lâu thật . Cá tươi bảo quản kiểu , đỡ tốn đá .
Giang Hạ kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi.
họ hỏi nhiều quá, hỏi hỏi , Chu Thừa Lỗi thấy phiền, trực tiếp lên tiếng đuổi khéo: “Thôi, mất cả buổi , mực vẫn xong , phiền các thím ngoài giúp, gì thắc mắc hỏi cháu nhé!”
Mẹ Chu cũng vội vàng giục về.
Bà nhóm Hà Hạnh Hoàn đang chạy đua với thời gian thế nào, hôm nay chậm mất hơn một tiếng .
Thế là dân làng ý tản hết.
Đợi về hết, Hà Hạnh Hoàn nhịn mắng: “Cũng đứa nào thất đức thế, cái chuyện .”
Mẹ Chu: “Còn ai đây nữa? Cả thôn mấy mang bầu ! Ở ngay cạnh nhà thì chỉ một đứa thôi! là cái loại ôn thần!”
Bà thím hai: “Rõ ràng là thấy chúng kiếm tiền nên đỏ mắt ghen tị, phá đám đây mà.”
Bà về gặp trong thôn, ai cũng hỏi dò lương bao nhiêu, hỏi Giang Hạ một ngày bán xe hàng to thế kiếm bao nhiêu tiền.
Giọng điệu nồng nặc mùi ghen ăn tức ở.
Lại còn khuyên bà học nghề tự mà bán, tội gì thuê vất vả kiếm vài chục đồng.
Họ lương của các bà gì ai 60 đồng, mà quá 8 tiếng Giang Hạ còn tính lương gấp ba, còn thưởng nữa chứ.
Giang Hạ : “Hôm nay vất vả ! Cảm ơn bảo vệ xưởng và cháu nhé!”
Mọi nhao nhao bảo đó là việc nên , họ chỉ sự thật thôi.
Giang Hạ cảm ơn nhóm Hà Hạnh Hoàn xong, sang bảo Chu Thừa Lỗi: “Em đội sản xuất gọi điện thoại.”
Ôn Uyển “kính” cô một thước, cô nhận, giờ đến lượt cô “kính” Ôn Uyển một trượng.
Tất nhiên, cô “kính” Ôn Uyển chẳng cần đao to búa lớn gì, một hai cuộc điện thoại là đủ.
Chu Thừa Lỗi liền bảo: “Anh lái xe đưa em .”
Vừa khéo xe đang đỗ bên đường, cũng định lái về, nên ô tô luôn cho tiện.
Ở một diễn biến khác, đoàn cán bộ rời khỏi nhà cũ của Giang Hạ, trở đội sản xuất lên xe chuẩn rời .
Vị lãnh đạo nãy cứ suy nghĩ suốt dọc đường, cảm thấy Giang Hạ trông quen, bèn hỏi đội trưởng Chu: “Đồng chí nữ nãy trông quen quá, cô công việc gì thế?”
Đội trưởng Chu đáp: “Đồng chí Tiểu Hạ họ Giang, chồng cô năm ngoái mới xuất ngũ, là Đoàn trưởng.”
Lãnh đạo: “......”
Họ Giang?
Chồng là Đoàn trưởng?
Ông nhớ !
Thảo nào thấy quen thế!
“Rốt cuộc là kẻ nào báo cáo lung tung hả?!”
Vợ Chu Binh Cường nơm nớp lo sợ bước đội sản xuất.
Đội trưởng Chu phê bình bà một trận tơi bời khói lửa!
Không giữ hòa khí xóm giềng còn cố tình hãm hại , suốt ngày rảnh rỗi sinh nông nổi, chỉ giỏi phá hoại chứ xây dựng!
Mất đoàn kết nội bộ!
Còn thì sẽ lôi đại hội phê bình kiểm điểm dân!
là mất mặt đội sản xuất!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Vợ Chu Binh Cường mắng cho vuốt mặt kịp, đầu dám ngẩng lên.
Về đến nhà bà lao lên mắng Ôn Uyển một trận té tát!
Thế là chồng nàng dâu một phen cãi ỏm tỏi!