Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 490: Có cưới hay không

Cập nhật lúc: 2025-12-05 00:11:04
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Uyển về phòng, đóng sầm cửa .

 

xuống ghế, gục mặt xuống bàn nức nở.

 

Cả một quyển tài liệu trang phục dày cộp, chất liệu vải, kỹ thuật may của từng mẫu cô đều học thuộc lòng, còn ghi chép chi tiết cách giới thiệu.

 

Hơn 100 mẫu quần áo, cô ghi chép một phần ba, kín cả một quyển vở.

 

Thế mà chỉ vì một cuộc điện thoại của Giang Hạ, bao nhiêu công sức đổ sông đổ bể!

 

bụng mang chửa, ngày nào cũng cắm mặt bàn học từ sáng đến tối.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

dễ dàng lắm ?

 

Sao cô thể quá đáng như chứ!

 

Hôm nay biển, Chu Quốc Hoa vẫn đang ngủ, tiếng đóng cửa rầm trời giật tỉnh giấc.

 

Thấy Ôn Uyển gục mặt , vội xuống giường, ôm vai cô dỗ dành: “Sao thế? Lại cãi với ? Để chuyện với , em đừng để bụng, đừng nữa! Khóc cho con !”

 

Ôn Uyển vơ hết sách vở bàn ném : “Tại cả đấy! Nếu bầu thì tham gia hội chợ !”

 

Chu Quốc Hoa sợ cô thương, ảnh hưởng đến con nên dám tránh, chỉ lấy tay che đầu, dỗ dành: “ , tại , tại cả, em bớt giận .”

 

cũng chẳng hội chợ, nhưng sợ cô nổi giận hơn.

 

Ôn Uyển điên tiết ném hết sách vở .

 

Cuối cùng còn lọ mực, cô cũng vớ lấy ném nốt, trúng ngay đầu Chu Quốc Hoa!

 

Sáng nay Ôn Uyển đang bơm mực, đậy nắp, mực đổ ụp xuống mặt Chu Quốc Hoa, trán sưng lên một cục u to tướng.

 

May mà chảy máu, cũng chẳng là may rủi.

 

Ôn Uyển: “......”

 

Vợ Chu Binh Cường tiếng cãi sợ con trai chịu thiệt, chạy lên xem, thấy con trai mặt mũi quần áo nhem nhuốc mực, tức suýt ngất!

 

“Cô lên cơn điên gì thế? Có ai đối xử với chồng như thế ? Không sống thì cút về nhà đẻ cô ! Nhà miếu nhỏ chứa nổi cô.”

 

Ôn Uyển thế càng điên tiết, gào lên: “Tại bà cả đấy! Tại bà tự dưng tố cáo bỏ độc, tưởng tố cáo, gọi điện cho biên tập nhà xuất bản và ông chủ xưởng dệt, mất hết việc !”

 

Vợ Chu Binh Cường ngớ : “Nghĩa là ?”

 

Ôn Uyển tuy tính khí khó chiều, nhưng phiên dịch kiếm khối tiền, trong thôn bao nhiêu ghen tị bà con dâu kiếm tiền cơ mà!

 

Ôn Uyển khẩy: “Nghĩa là á? Vì bà tố cáo Giang Hạ, Giang Hạ gọi điện cho biên tập, hội chợ phiên dịch nữa, cũng dịch sách cho nhà xuất bản nữa! Không kiếm tiền nữa, bà vui ?”

 

Vợ Chu Binh Cường cũng nổi đóa: “Việc liên quan gì đến ? Với tố cáo cũng là cô xúi bẩy, cô thì mà tố.”

 

Ôn Uyển: “Nghe cái gì, bà tự tố cáo liên quan gì đến ! chỉ thế thôi, chứ đời nào cái trò đấy! bảo kiến lay cổ thụ ! Tại bà lòng hẹp hòi,...”

 

Vợ Chu Binh Cường: “Chính mồm cô , cô bảo cô ngửi mùi đó...”

 

Chu Quốc Hoa lấy tay áo lau mực mặt, càng lau càng nhem nhuốc, hai con thì cãi ỏm tỏi.

 

Anh chỉ thấy đầu đau như búa bổ, thẳng xuống lầu, mặc kệ họ!

 

Vợ Chu Binh Cường và Ôn Uyển cãi to tiếng như thế, Giang Hạ đương nhiên thấy.

 

Không rõ hết nhưng cũng nắm đại khái.

 

Cô cũng chẳng quan tâm, dù là ai tố cáo thì Ôn Uyển quả báo cũng oan!

 

Giang Hạ xả cục tức, vui vẻ nhóm lửa trò chuyện với Hứa Linh.

 

Dạo ngày nào cũng tăng ca đến 11-12 giờ đêm, nhà Hứa Linh xa nên cô bé ở phòng khách tầng một nhà Giang Hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-490-co-cuoi-hay-khong.html.]

 

Trước đó thím Đông bảo Hứa Linh sang nhà thím ngủ cùng cháu gái, sang đó ăn cơm, nhưng Hứa Linh ngại. Mới yêu đương tìm hiểu với Chu Quốc Đống, hai còn thiết lắm.

 

Nên mấy hôm nay cô bé ăn ở bên nhà Giang Hạ luôn.

 

Chỉ tối qua sinh nhật bà nội Hứa Linh, cô bé tăng ca, chiều tan về nhà, sáng nay mới sang sớm.

 

Hứa Linh tâm sự với Giang Hạ: “Thím Đông em và Quốc Đống cưới sớm, em cũng bảo nếu hợp thì cưới luôn . Mẹ em bảo giờ nhà Quốc Đống kiếm nhiều tiền, mối ngon thế sợ nẫng tay , sợ để lâu họ qua cơn khó khăn, tiền chê em. Chị Tiểu Hạ, chị thấy em nên cưới sớm ?”

 

Lần ba em Chu Quốc Đống theo Chu Thừa Lỗi chong đèn bắt mực buổi tối, kiếm kha khá, nhà họ trả hết nợ phẫu thuật cho chú Đông.

 

Lại thêm Chu Quốc Đống thuê cả trăm mẫu mặt nước nuôi vẹm, cuộc sống đang phất lên trông thấy. Mẹ Hứa liền lo nhà chú Đông sẽ chê nhà .

 

chỉ cần gia cảnh , tìm vợ thế nào chẳng ?

 

Mẹ Hứa thấy Hứa Linh nhan sắc bình thường, nhà nghèo, thím Đông bảo Quốc Đống cũng lớn tuổi , cưới sớm, nên bà cũng xúc tiến nhanh, sợ đêm dài lắm mộng, Chu Quốc Đống vội lấy vợ lỡ mất rể .

 

Dạo mưa gió, nhà Chu Quốc Đống cũng biển.

 

Giờ áp lực kinh tế còn lớn như nên họ mạo hiểm biển ngày mưa bão nữa. Mấy hôm nay Chu Quốc Đống rảnh rỗi sang giúp, giúp nhà họ Chu giúp Hứa Linh.

 

Giang Hạ đôi trẻ càng ngày càng thấy xứng đôi.

 

Chu Quốc Đống hiếu thuận là thật lòng, cả nhà đều lương thiện, em đồng lòng, chịu khó, những điều Giang Hạ đều thấy rõ.

 

Hứa Linh hỏi thế, Giang Hạ đoán trong lòng cô bé cũng cưới .

 

chuyện hôn nhân đại sự, Giang Hạ cũng khuyên thế nào.

 

Cô sợ nhất khác hỏi mấy vấn đề .

 

Cô đành : “Cái chị cũng đưa ý kiến . Một mối tình đến cuối đời , càng càng , ai mà ? Kể cả chị và Chu Thừa Lỗi, em thấy tình cảm bọn chị , nhưng chị cũng bọn chị thể bao xa, sẽ thế nào. Chị nghĩ kế hoạch tích cực cho tương lai, nỗ lực sống cho hiện tại là , còn thuận theo tự nhiên.”

 

Tâm thái của Giang Hạ là , sợ hãi tương lai, tự tìm phiền não, sống cho hiện tại.

 

Cô cũng chỉ thể với cô bé như .

 

Hứa Linh trầm ngâm: “Vậy ý ‘thuận theo tự nhiên’ của chị là cưới cưới ạ?”

 

Lúc Chu Thừa Lỗi và Chu Quốc Đống cùng , cả hai đều thấy câu hỏi của Hứa Linh.

 

Hứa Linh: “......”

 

Gương mặt màu lúa mạch nhạt bỗng đỏ bừng lên.

 

Sáng sớm nay Chu Quốc Đống cùng Chu Thừa Lỗi bãi biển xem tình hình vẹm xanh.

 

Triều rút, họ mượn thuyền nhỏ của dân làng chèo xem.

 

Nên hai về cùng .

 

Giang Hạ thấy Chu Quốc Đống như trút gánh nặng, dậy.

 

Thuận theo tự nhiên đến kìa!

 

Để họ tự chuyện với !

 

Cưới do họ quyết định, cô !

 

Giang Hạ bảo Chu Thừa Lỗi: “Mình gọi điện cho ông chủ trại cá giống xem bao giờ ông đến. Mấy nay mưa gió, ảnh hưởng việc ông thuyền .”

 

Theo hẹn thì một hai hôm nữa ông chủ trại cá giống sẽ đến.

 

Không ông , nếu thì còn gọi điện .

 

Chu Thừa Lỗi đưa tay đỡ cô: “Anh đang định bảo em đây, ông đến , trưa nay chúng cùng ông lên trấn ăn cơm.”

 

 

Loading...