Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 503: Thả bè câu

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:33:50
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Đông chủ yếu đến để đưa cổ phần cho Giang Hạ, tiện thể phó thác công ty cho chị quản lý.

 

Nếu du học, bản sẽ thời gian quản lý công ty đó.

 

Trương Phức Nghiên hứng thú với công ty.

 

Đương nhiên cũng bảo Giang Hạ quản lý ngay bây giờ, mà là đợi Giang Hạ sinh con xong, thi đỗ đại học tính.

 

Việc du học cũng đơn giản như , thông qua kỳ thi của trường bên , còn hồ sơ xin phép, nhanh nhất cũng mất một năm.

 

Nói xong chuyện chính, Giang Hạ hỏi Trương Phức Nghiên: "Khi nào hai Tuệ Thành?"

 

Trương Phức Nghiên: "Sáng mai bọn em xuất phát."

 

"Đi tàu hỏa ô tô?"

 

Giang Đông: "Em lái xe , lái xe tiện hơn, đến lúc đó từ khách sạn đến triển lãm cũng cần ngày nào cũng bắt xe."

 

Chủ yếu là tàu hỏa đông , lái xe chỉ và Tiểu Nghiên, yên tĩnh.

 

Giang Hạ thực sự chút yên tâm: "Lái xe nhớ đường ?"

 

Thời đại định vị dẫn đường, nhầm đường thì phiền phức.

 

Hơn nữa Giang Đông đại học mới học lái xe, tuy rằng học hai năm nhưng bình thường ít cơ hội lái, kỹ thuật lái xe tính là quá thạo.

 

Giang Hạ từng xe lái, cảm thấy kỹ thuật của còn bằng .

 

Hơn nữa hiện tại Tuệ Thành, ngay cả đường quốc lộ cấp một cũng xây xong, đường khó .

 

Ưu điểm duy nhất lẽ là đường ít xe.

 

Giang Đông tự tin: "Có biển chỉ đường mà, em cứ theo xe khách là ."

 

Chu Thừa Lỗi cũng nhịn dặn dò một câu: "Trên đường chú ý an , đừng lái nhanh quá."

 

Đường khó , lái xe qua Tuệ Thành mất tám chín tiếng, chậm thì mười tiếng cũng khả năng.

 

"Anh rể yên tâm, em mà."

 

Nói xong chuyện quan trọng, Giang Đông liền rủ: "Anh rể, chiều nay rảnh ? Hay chúng biển câu cá ?"

 

Giang Đông bình thường bận, ở trường học thì là ở phòng nghiên cứu.

 

Mỗi ngày chỉ buổi sáng đưa Trương Phức Nghiên học, buổi trưa cùng cô ăn cơm, buổi chiều đón cô tan học. Hai quen lâu như mà cũng thời gian đưa cô chơi .

 

Hôm nay thời gian, đưa cô biển chơi một chút, tiện thể rủ chị gái cùng.

 

Một công đôi việc.

 

Chu Thừa Lỗi: "Được, lái thuyền nhỏ thả bè câu ."

 

Trương Phức Nghiên bụng bầu của Giang Hạ hỏi: "Hạ Hạ, bây giờ biển ? Hay là chúng dạo bãi biển bắt hải sản thôi."

 

"Bây giờ xuống triều nên bắt hải sản ven bờ , đồng chí Chu ở đây, tớ . , đồng chí Chu?" Giang Hạ hỏi bên cạnh.

 

"Được." Chu Thừa Lỗi dậy: "Anh lấy bài câu."

 

Giang Đông lập tức tỉnh táo hẳn: "Anh rể, em cùng !"

 

Chu Thừa Lỗi liền cùng Giang Đông xuống nhà chuẩn bài câu, mồi câu thì lát nữa bến tàu mua là .

 

Giang Hạ cũng cùng Trương Phức Nghiên xuống.

 

Trương Phức Nghiên nhiều, ôm cánh tay Giang Hạ lải nhải, là kể Giang Đông: "Có một tớ bảo tiệm xíu mại ăn ngon, nhưng khó mua, xếp hàng lâu lắm. Thế là cả tháng trời bữa sáng của tớ đều là xíu mại mua, ăn đến mức đời tớ thấy xíu mại nữa. Ngán tận cổ!"

 

Giang Hạ thầm.

 

"Còn nữa, Tết nhất chẳng mặc đồ đỏ cho vui ? Tớ với mua quần áo, liền chọn màu đỏ. Xong đời, nửa năm nay quần áo tặng tớ đều là màu đỏ! Bây giờ tủ quần áo của tớ một màu đỏ rực! Không màu nào khác! Sau tớ hỏi cứ mua màu đỏ, còn hỏi ngược tớ, chẳng em thích màu đỏ ? Tớ thích màu đỏ hồi nào? Trừ dịp Tết bình thường tớ mặc màu đỏ !"

 

Giọng điệu tuy là oán trách, nhưng Giang Hạ tràn đầy hạnh phúc.

 

Hôm nay Trương Phức Nghiên mặc một chiếc váy dài kẻ caro màu đỏ nâu, .

 

Giang Hạ kỹ một chút : "Màu đỏ tôn da trắng, mặc lắm."

 

Trương Phức Nghiên cũng xuống chiếc váy : "Nếu mắt thẩm mỹ của cũng tàm tạm, chọn quần áo miễn cưỡng mắt, thì tớ mới thèm mặc. Không còn tưởng ngày nào tớ cũng đang đám cưới chứ!"

 

Tuy là màu đỏ, nhưng Giang Đông mua đều là những tông đỏ khác , hơn nữa kiểu dáng cũng đa dạng, cái nào cũng khá .

 

chỉ vì khác hỏi ngày nào cũng mặc đồ đỏ mới nhận mua màu đỏ.

 

Khi đó tủ quần áo cơ bản đồ đỏ .

 

Cô tiếc rẻ nỡ bỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-503-tha-be-cau.html.]

 

Mua cũng mua .

 

Không mặc chẳng phí tiền ?

 

Giang Hạ nhịn bật .

 

Thời đại đường phố nhiều kết hôn đón dâu về đều là chú rể mặc sơ mi trắng hoặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, đó dùng xe đạp chở cô dâu mặc váy đỏ.

 

Cứ như là tính là đón dâu .

 

Trương Phức Nghiên: "Tớ thật đấy, tớ mà cài thêm bông hoa đỏ đầu nữa thì chẳng khác gì cô dâu mới cả. Có đồng nghiệp thực tập đều hỏi tớ mới kết hôn !"

 

Giang Hạ rốt cuộc nhịn ha hả.

 

Hai đàn ông lúc cũng tới, thấy Giang Hạ vui vẻ như , Giang Đông và Chu Thừa Lỗi đều tò mò sang.

 

Giang Đông: "Kết hôn cái gì?"

 

Giang Đông đương nhiên cũng kết hôn với Trương Phức Nghiên, nhưng bọn họ đều nghiệp.

 

Giang Hạ cố ý : "Tiểu Nghiên bảo cô ngày nào cũng mặc váy đỏ, lúc cạnh đồng nghiệp nam, hỏi vợ chồng son ."

 

Trương Phức Nghiên: "..."

 

thế?

 

Giang Đông: "..."

 

Cậu thoáng qua Trương Phức Nghiên, quyết định sẽ mua quần áo và váy màu đỏ nữa!

 

Cậu ngày nào cũng đưa đón Tiểu Nghiên học, chẳng ai hỏi bọn họ vợ chồng son nhỉ?

 

Thời gian hạn, Chu Thừa Lỗi chỉ chuẩn hai chậu bài câu, đó mấy cùng bến tàu.

 

Đến bến tàu, Chu Thừa Lỗi mua thêm ít cá tạp rẻ tiền mồi, lái thuyền khơi.

 

Chu Thừa Lỗi lái thuyền.

 

Việc móc mồi lưỡi câu trở thành nhiệm vụ của Giang Đông.

 

Trương Phức Nghiên cũng hứng thú tham gia.

 

Giang Hạ thì giúp họ cắt cá thành từng miếng nhỏ để mồi.

 

Mồi cắt xong, cô cũng phụ giúp móc mồi.

 

Thực sự là tốc độ tay của Giang Đông và Trương Phức Nghiên quá chậm.

 

Đợi bọn họ móc xong mồi cho mấy trăm lưỡi câu thì trời tối mất!

 

Thả bè câu chính là dùng dây câu dài (bài câu/longline), một dây trục chính cứ cách một (nửa mét đến 1 mét), buộc một dây nhánh dài 25cm gắn lưỡi câu.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Một dây trục dài thể buộc nhiều lưỡi câu. Có thích buộc 100 lưỡi, thích 200, thậm chí 300, 500 cũng .

 

Chu Thừa Lỗi dùng loại 200 lưỡi.

 

Sau khi móc mồi xong thả xuống biển, các lưỡi câu sẽ tạo thành một hàng dài, nương theo dòng nước, mồi câu sẽ thu hút cá biển c.ắ.n câu.

 

Vì lưỡi câu quá nhiều, dây câu quá dài, nên móc các lưỡi câu thật ngay ngắn vành chậu gỗ hoặc thùng gỗ, dây cước cuộn trong lòng chậu, xếp gọn gàng trong một cái chậu lớn mới rối.

 

Nếu một khi rối dây thì phiền phức.

 

Đợi đến khi một chậu chuẩn xong, Chu Thừa Lỗi tìm một vùng biển, quan sát hướng gió và dòng chảy, bảo Giang Hạ lái thuyền để thả câu.

 

"Cứ lái thẳng về phía như thế ."

 

"Được." Giang Hạ đáp, lái thuyền theo lời bảo.

 

Chu Thừa Lỗi bắt đầu thả dây câu xuống.

 

Trương Phức Nghiên nhịn khen: "Hạ Hạ, giỏi quá, lái thuyền cũng ."

 

Giang Hạ : "Nếu học, hôm nào cơ hội tớ dạy, cái khó lắm ."

 

Giang Đông thấy tốc độ thả câu nhanh như , cũng tăng tốc độ tay lên.

 

Sau khi thả xong chậu , Chu Thừa Lỗi lái thuyền sang vùng biển khác, tiếp tục thả chậu thứ hai.

 

Thả xong bài câu, đợi một thời gian để cá c.ắ.n câu.

 

Lúc thủy triều bắt đầu rút, Chu Thừa Lỗi thấy một đảo đá ngầm lộ một mảng bãi đá.

 

Anh liền lái thuyền qua đó, xem nhặt .

 

 

Loading...