Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 507: Không giác ngộ

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:24:10
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Chu đang chuẩn nấu cơm, thấy vợ chồng con trai thứ hai liền hỏi: "Các con ăn cơm ? Oánh Oánh ?"

 

Chu Thừa Sâm dừng xong xe đạp, biểu cảm của Lý Tú Nhàn, trả lời: "Ăn ạ, Oánh Oánh đang chơi với Văn Quang ở tiệm tạp hóa. Oánh Oánh cũng ăn , con ăn cơm ở đơn vị mới về."

 

Cơm ở nhà ăn đơn vị ngon, nhưng mỗi chỉ lấy một phần, nhiều lắm, chỉ đủ cho và con gái ăn.

 

Anh mua thêm hai cái bánh bao thịt bên ngoài.

 

Lý Tú Nhàn: "Con còn ăn."

 

Chu Thừa Sâm: "Chẳng cô bảo về nhà đẻ nấu cơm cho cha cô ăn , về lấy bộ quần áo luôn mà?"

 

Lý Tú Nhàn: "..."

 

cũng khí phách, đầu thẳng về trấn !

 

Tối qua chẳng trả một trăm đồng cha và đưa cho ?

 

Anh còn thế nào nữa?

 

Thật sự tưởng cô tính nóng nảy ?

 

Lý Tú Nhàn hầm hầm đạp xe khỏi thôn, lúc cua thì bụi tre che khuất tầm , kết quả đ.â.m sầm một chiếc xe đạp khác, ngã lăn .

 

Đối phương vội vàng dừng xe, đỡ cô dậy: "Đồng chí Tú Nhàn, cô chứ?"

 

Lý Tú Nhàn đau c.h.ế.t, tức giận : "Anh ngã thử xem?... Liêu Thụy Tường, xưởng trưởng?"

 

Liêu Thụy Tường ôm cô buông, đôi mắt đỏ hoe của cô , : "Xưởng trưởng gì chứ, chẳng qua là phó xưởng trưởng thôi, hơn nữa chúng là bạn học cũ, cô cứ gọi là Thụy Tường là ."

 

Anh cúi đầu , giọng quan tâm: "Có ngã đau ở ?"

 

Lý Tú Nhàn lúc mới phát hiện đang trong lòng , vội lùi : "Không ."

 

Liêu Thụy Tường thuận thế buông cô , chỉ chỉ tay cô : "Tay thương , chảy m.á.u kìa, đưa cô đến trạm y tế bôi thuốc."

 

"Không cần , về nhà bôi chút t.h.u.ố.c là ."

 

Liêu Thụy Tường dựng xe đạp của Lý Tú Nhàn lên, trèo lên xe đạp của : "Lên ! Tay cô thế xe đạp , đưa cô đến trạm y tế xem hẵng về. Mọi đều là bạn học, cần khách sáo. Nếu đ.â.m cô thì cô cũng thương, cô bệnh viện khám, cũng yên tâm."

 

Tay Lý Tú Nhàn quả thực đau, cũng trẹo , nên cô leo lên xe .

 

Liêu Thụy Tường một tay lái xe chở Lý Tú Nhàn, một tay dắt xe đạp của cô đạp về phía thị trấn.

 

"Dạo sống ? Nghe giáo viên trấn, giỏi thật đấy!"

 

"Có gì mà giỏi, mở trại chăn nuôi lớn như , xưởng trưởng mới là giỏi! Bạn học cấp hai của chúng lợi hại nhất chính là ."

 

Lý Tú Nhàn nhớ , từng giới thiệu Liêu Thụy Tường cho cô , nhưng lúc đó nhà quá nghèo. Không ngờ hai năm bắt đầu nuôi heo bán, giờ mở trại heo, thành giàu nhất thôn bọn họ.

 

" là kẻ thô kệch, cô và chồng cô đều là công tác văn hóa, so với các ? , chồng cô ? Muộn thế chỉ một cô?"

 

"Anh về thôn giúp em việc !"

 

"Giúp em thì , nhưng trời sắp tối thế nào cũng đưa vợ về nhà chứ, cô xinh thế , cứ thế mà yên tâm ?"

 

"Anh sự giác ngộ như thì mấy!!"

 

" , thứ Bảy tuần họp lớp cấp hai, cô tham gia ?"

 

" đến lúc đó rảnh ..."

 

...

 

Sau đó, Liêu Thụy Tường chỉ đích đưa đến trạm y tế bôi thuốc, ăn cơm còn đưa cô tiệm cơm ăn, đó đích đưa cô về nhà mới rời .

 

Nhà họ Giang

 

Sau khi cả nhà ăn cơm xong, Giang Đông lái xe đưa Trương Phức Nghiên về nhà bà ngoại cô.

 

Cha Giang và Chu Thừa Lỗi rửa bát trong bếp.

 

Giang Hạ và Giang ghế sô pha xem TV.

 

Mẹ Giang hỏi Giang Hạ: "Lần khám t.h.a.i tới là khi nào? Đến lúc đó về nhà ăn cơm, hầm canh cho con."

 

Giang Hạ: "Hẹn bác sĩ Cao thứ Sáu tuần nữa ạ."

 

Hiện tại cô nửa tháng khám t.h.a.i một .

 

Mẹ Giang nhíu mày: "Thứ Sáu tuần nữa khéo công tác."

 

Bà vốn định hầm canh giải độc t.h.a.i cho Giang Hạ uống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-507-khong-giac-ngo.html.]

Cha Giang bưng một đĩa sơn rửa sạch , đặt lên bàn : "Ba ở nhà, ba công tác, A Lỗi và Hạ Hạ cứ qua ăn cơm. Hầm canh gì? Để hầm."

 

"Đến lúc đó cho ông ."

 

Giang Hạ đang định lấy cốc nước uống, bụng nhói lên một cái, động tác của cô khựng .

 

Chu Thừa Lỗi cũng theo , xuống bên cạnh Giang Hạ, nhận thấy cô dừng : "Sao thế?"

 

Cha Giang Giang đều sang.

 

Giang Hạ xoa xoa chỗ bụng gồ lên: "Không ạ, con đạp thôi."

 

Bình thường giờ là lúc t.h.a.i máy khá thường xuyên, mà đêm nào Chu Thừa Lỗi cũng canh giờ bọn trẻ đạp để chuyện, tương tác với con một chút.

 

Chúng đá , liền dùng ngón tay gõ nhẹ đó.

 

Chẳng qua bình thường con đạp rõ ràng lắm, đêm nay thực sự cảm thấy đạp cô mạnh.

 

Ánh mắt cả ba đều đổ dồn bụng Giang Hạ.

 

Chỉ thấy cái bụng tròn vo của Giang Hạ nổi lên một cục tròn, đó lướt một đường bụng cô.

 

Mọi đều thể thấy rõ quỹ đạo chuyển động của cái cục nổi lên đó.

 

Cha Giang: "... Đây là đang vươn vai duỗi chân thế?"

 

Mẹ Giang : "Đứa nhỏ khỏe thật, chắc chắn là một đứa bé hiếu động. Hồi m.a.n.g t.h.a.i Giang Đông, nó cũng đạp mạnh lắm, đạp đau điếng!"

 

Bàn tay to của Chu Thừa Lỗi đặt lên chỗ con đạp: "Có đau ?"

 

Giang Hạ xoa bụng, trong mắt đều là ý : "Cũng bình thường ạ."

 

Mấy đứa trẻ vẫn đang cử động, cách lớp váy áo đều thể thấy bụng Giang Hạ chốc chốc gồ lên chỗ , lõm xuống chỗ , da bụng rung rung.

 

Ba đứa trẻ đang nhảy múa bên trong ? Cha Giang mà thót cả tim: "Bọn nhỏ mệt ? Giục con ngủ đấy? Bình thường Hạ Hạ ngủ lúc mấy giờ?"

 

Chu Thừa Lỗi nhẹ nhàng vuốt ve một cục u nhỏ nổi lên, mãi chịu thụt , cũng là nắm tay nhỏ gót chân nhỏ: "Tầm giờ đấy ạ."

 

Giờ đều là giờ trò chuyện với con, Chu Thừa Lỗi cảm thấy là con nhớ .

 

Giang Hạ chiếc đồng hồ treo tường kiểu cũ, mới 8 giờ rưỡi, : "Bình thường giờ A Lỗi chuyện với chúng, chúng cũng hoạt động tầm giờ , nhưng phấn khích như đêm nay. Chắc là hôm nay ngủ nhà ông bà ngoại nên cao hứng đấy ạ."

 

Cha Giang chỉ sợ bọn trẻ quậy quá con gái khó chịu, liền bảo Chu Thừa Lỗi: "Vậy con mau bảo chúng đừng quậy nữa, bảo là đạp méo cả bụng ! Bảo chúng mau ngủ !"

 

Chu Thừa Lỗi: "..."

 

Ngày tháng trôi qua trong sự bận rộn đ.á.n.h cá, bận rộn lồng bè, bận rộn dịch thuật, nhanh đến thứ Sáu.

 

Chu Thừa Lỗi lái xe đưa Giang Hạ đến bệnh viện tìm bác sĩ Cao khám thai.

 

Lúc khám thai, Chu Thừa Lỗi kể cho bác sĩ Cao chuyện buổi tối con thường xuyên đạp đến mức bụng Giang Hạ nổi cục, sờ thấy tròn vo.

 

Bác sĩ Cao : "Trẻ con khỏe mạnh cũng là chuyện , chứng tỏ cơ thể cường tráng, chỉ là vất vả cho thôi!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giang Hạ liền : "Cháu cũng nghĩ thế, cũng vất vả ạ, chúng ít khi đạp cháu đau lắm."

 

Chỉ cần chúng khỏe mạnh cường tráng là .

 

Lúc siêu âm, vặn bụng nổi lên một cục, bác sĩ siêu âm : "Lúc , nhưng tay chân , là m.ô.n.g đấy."

 

Chu Thừa Lỗi: "..."

 

Giang Hạ: "..."

 

Cho nên đây là đang chổng m.ô.n.g ?

 

Siêu âm xong, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cùng trở phòng việc của bác sĩ Cao, ngờ thấy ruột của Chu Chu cùng một y tá, còn một bà lão đang đợi bên ngoài phòng việc.

 

Cô y tá : "Bác sĩ Cao, chị dâu họ của em tới, phiền bác sĩ giúp chị xem qua ạ."

 

"Chị dâu, đây là bác sĩ Cao, là thánh thủ phụ khoa, y thuật giỏi, nhiều kết hôn nhiều năm con, khi tìm bác sĩ Cao điều trị đều mang thai."

 

Hà Tú Huệ từ xa thấy Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ tới, theo bản năng liền tránh .

 

mà, thể đến đây tìm bác sĩ Cao khám bệnh là do chồng cô nhờ quan hệ mới đến , bác sĩ giỏi, nhiều vô sinh tìm bà điều trị đều thai.

 

Mẹ chồng Hà Tú Huệ : "Chào bác sĩ Cao."

 

Sau đó bà lén đẩy Hà Tú Huệ một cái, trong lòng ghét bỏ: Như khúc gỗ !

 

Hà Tú Huệ dám Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ, sợ họ chào hỏi cô , cho em họ của chồng hiện tại tái hôn. Cô chào bác sĩ Cao: "Chào bác sĩ Cao."

 

Bác sĩ Cao : "Mọi đợi một lát."

 

 

Loading...