Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 539: Thi đại học
Cập nhật lúc: 2025-12-05 10:33:06
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn về đến lầu khu tập thể công nhân xưởng đóng tàu. Ở chân cầu thang, Điền Thải Hoa đặt một bó rơm xuống đất, Chu Thừa Hâm dùng diêm châm lửa.
Đợi lửa cháy lên, Chu Thừa Lỗi bế Giang Hạ bước qua đống lửa. Sau đó bố Giang và bế bọn trẻ cũng bước qua, mới lên lầu.
Điền Thải Hoa đợi họ lên hết, chờ lửa tắt hẳn, quét dọn sạch sẽ tro bụi mới lên.
Nghe ở cữ nên leo cầu thang nhiều, hại đầu gối, đặc biệt là bế vật nặng leo thang. Chu Thừa Lỗi một mạch bế Giang Hạ lên lầu, nhanh, bỏ xa phía hai tầng lầu.
Về đến cửa nhà mới đặt cô xuống, thở chút nặng nề, Chu Thừa Lỗi lấy chìa khóa mở cửa.
Giang Hạ hỏi: "Em nặng lên nhiều ?"
"Không nặng, vẫn nhẹ lắm. Là do nhanh thôi."
Mở cửa, Chu Thừa Lỗi dìu Giang Hạ .
Giang Hạ mới tin là vẫn nhẹ, mười ngày nay, vì để đủ sữa cho con, cô uống các loại nước canh nước lọc, cơm cũng ăn một bát tô, thịt càng ăn ít. Hôm qua cô lên cân thử, so với ngày thứ hai sinh còn tăng thêm 4 cân (2kg).
Hiện tại là 110 cân (55kg)!
Giang Hạ về phòng, soi gương.
Dọa c.h.ế.t ! Nọng cằm cũng !
Bệnh viện gương, mấy ngày nay tóc tai Giang Hạ đều do Chu Thừa Lỗi xử lý. Bất tri bất giác mặt tròn trịa, hai cằm . Thảo nào tăng 4 cân! 4 cân nếu chia cho ba đứa con thì mấy! Đừng dồn hết cô chứ!
Cô ăn nhiều thế đều vì để chúng đủ sữa. Giang Hạ sữa bột globulin miễn dịch như sữa , ba đứa trẻ gầy nhỏ, vì để chúng khỏe mạnh hơn, sức đề kháng hơn, cô chỉ đành ăn nhiều uống nhiều để duy trì đủ sữa. Bác sĩ Cao cũng khuyên Giang Hạ cố gắng nuôi con bằng sữa là chính, thiếu mới dặm thêm sữa bột.
"Thật sự béo, thế càng ." Chu Thừa Lỗi thấy cô về liền soi gương, bèn .
"Nọng cằm đây !!!" Giang Hạ sờ sờ cằm .
Chu Thừa Lỗi cô cúi đầu, ép cổ xuống, cạn lời : "Em cái động tác thì ai mà chẳng nọng cằm!"
Giang Hạ cũng rối rắm nữa, ba đứa con quá nhỏ bé, vì sức khỏe của chúng, cô đành chờ cai sữa xong bắt đầu giảm cân.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô bảo Chu Thừa Lỗi: "Em gội đầu tắm rửa."
"Lát nữa nấu nước lá."
Giang Hạ ở bệnh viện ngày nào cũng kêu gội đầu, Chu Thừa Lỗi hỏi bác sĩ Cao xem gội . Bà bảo thể gội, dùng nước lá khu phong trừ hàn gội nhanh là , nhưng cũng gội quá thường xuyên, mười ngày nửa tháng một thôi, chọn lúc buổi chiều ấm áp mà gội. Bác sĩ Cao kê đơn t.h.u.ố.c lá, bốc ba thang mang về.
Bà Chu lúc cũng bế cháu lên, thở hổn hển, liền : "Tắm rửa thì , gội đầu thì , tóc lâu khô, dễ nhiễm lạnh. Mẹ nấu xong nước tắm đấy."
Mẹ Giang và bố Giang đều ủng hộ Giang Hạ gội đầu, cuối cùng Giang Hạ chỉ tắm, cả thoải mái hẳn, trừ cái đầu.
Đợi khi họ nhà, bảo Chu Thừa Lỗi lén nấu nước lá cho cô gội. Ngày nào cũng đổ mồ hôi, cô tự ngửi thấy tóc chua lòm .
Buổi chiều, ba đứa trẻ ngủ , bố Giang về, ông bà Chu đưa trứng gà đỏ và canh gà cho hàng xóm. Rất nhiều công nhân viên chức xưởng đóng tàu đều quen Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi, mấy ngày nay đưa trứng thì đưa gà tới thăm. Bà Chu mỗi nấu canh gà đều sẽ biếu mỗi nhà một bát, đây cũng là tục lệ.
Chu Thừa Lỗi nhân cơ hội nấu một nồi nước lá to, gội đầu cho Giang Hạ, quấn khăn lau khô cho cô, cố gắng để cô trúng gió lạnh.
Bà Chu về, Giang Hạ đang đội mũ ở cữ, bà liếc mắt cái là Giang Hạ gội đầu. gội cũng gội , mất lòng, nên bà Chu gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-539-thi-dai-hoc.html.]
Lúc , trong phòng truyền đến tiếng , ba đứa trẻ đang ngủ tỉnh giấc, đứa dậy tiên là em gái, dậy là , tiếng đ.á.n.h thức hai ông , thế là ba đứa cùng há to mồm, nhắm tịt mắt, gào lên, nhưng chẳng giọt nước mắt nào!
Ba lớn vội vàng kiểm tra tã cho các bé, ướt thì ngay kẻo hăm mông. Mỗi phụ trách một đứa. Những ngày tiếp theo ngày nào cũng náo nhiệt như , hễ là tuyệt đối cả ba cùng .
Ngày xuất viện là mùng 5 tháng 7, Giang Hạ chỉ ở nhà tĩnh dưỡng một ngày, ngày mùng 7 tháng 7 thi.
Không Giang Hạ đang ở cữ cũng thi đại học, mà là thi , theo thiết lập trong sách thì từ năm trở , kết hôn sẽ tham gia thi đại học nữa.
Chu Thừa Lỗi đưa cô đến trường thi.
Bố Giang con gái thi đại học, sợ ông bà Chu lo xuể, xin nghỉ ba ngày qua hỗ trợ trông cháu. Cả đời ông xin nghỉ nhiều nhất chính là tháng . Mẹ Giang rảnh rỗi cũng qua giúp, lô chín vạn cái áo vẫn xử lý xong, đồ thu bắt đầu sản xuất, ngày nào cũng phát sinh vấn đề nhỏ. Đồ đông đang thiện thiết kế và rập, ngày nào cũng thử mẫu, sửa mẫu, chuẩn cho hội nghị đặt hàng, Giang bận. Công việc của bà nhiều khi còn bận hơn bố Giang.
Lúc trường thi, Giang Hạ gặp Ôn Uyển.
Giang Hạ chào hỏi, thẳng phòng tìm chỗ . Giang Hạ xuất hiện, ánh mắt của cả nam lẫn nữ trong trường thi đều nhịn đổ dồn về phía cô, trong mắt khó giấu vẻ kinh ngạc.
Ôn Uyển cũng nhịn cứ đ.á.n.h giá Giang Hạ. Mỗi thấy Giang Hạ, cô chỉ nghĩ đến tám chữ: Thần thái rạng rỡ, xinh động lòng . Cô dựa cái cây lớn Chu Thừa Lỗi, đổi vận mệnh, kiếp sống hô mưa gọi gió.
Giang Hạ hôm nay thực ăn mặc bình thường, hồi cô đ.á.n.h cá cũng mặc thế . Chủ yếu là sợ căng sữa ướt áo, cô mặc áo thủy thủ, quần bộ đội màu xanh lục, giày giải phóng. Áo thủy thủ kẻ sọc xanh trắng dù ướt cũng lộ, tránh hổ. Hơn nữa áo sơ vin, trông rộng rãi.
là trang phục bình thường, tóc cũng chỉ tết hai bím. Ở đây chỉ cô mặc thế, nam nữ đều mặc áo thủy thủ, chẳng qua độ mới cũ khác .
Giang Hạ da trắng, dáng , khí chất , xinh xắn, nét nào nét nấy, mặc gì cũng . Vào trường thi chỉ thấy thanh xuân phơi phới, rực rỡ chói mắt, ai cũng ngờ cô sinh con xong, còn hết cữ.
Giang Hạ xuống, liền thiếu niên bắt chuyện: "Bạn học, bạn học trường cấp ba nào thế? Hình như tớ gặp bạn ở ."
"Trường 1."
"Thế đúng , tớ cũng trường 1, chắc tớ gặp bạn ở trường . Bạn học lớp nào? Tớ học lớp 2."
Giang Hạ: "Chắc , tớ nghiệp ba năm , con cũng sinh ba đứa ."
"......"
Mọi đều kinh ngạc Giang Hạ. Chẳng giống sinh ba đứa con chút nào!
"Ha hả, bạn đùa thật đấy!" Cậu thiếu niên chẳng tin chút nào, còn định gì đó.
giám thị tới, vội vàng ngay ngắn.
Ôn Uyển thu hết mắt, bĩu môi, thi mà còn trêu hoa ghẹo nguyệt, thi đỗ mới là lạ!
Sau khi phát đề, Ôn Uyển bài nghiêm túc hơn ai hết, tốc độ cũng nhanh. Đề kiếp cô từng tiếp xúc , bài văn cũng nhớ, bài văn lúc ôn tập cô chuẩn kỹ, sửa chữa nhiều , học thuộc lòng, cho nên nhanh. Mới qua hơn nửa tiếng một chút.
Cô theo bản năng ngẩng đầu Giang Hạ bàn đầu.
Giang Hạ dừng bút gục xuống bàn ngủ.
Ôn Uyển: "......"
Là ? Hay là xong ? Không đến mức nhanh hơn cả chứ? Chẳng lẽ cô kiếp cũng từng đề ?
Ôn Uyển yên tâm, nghiêm túc kiểm tra bài. Cô trong kỳ thi đại học vẫn thua Giang Hạ, cô giành Thủ khoa tỉnh, một tiếng hót kinh !