Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 544: Ai nỡ ăn chứ?

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:20:22
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thừa Lỗi và cha Chu hợp sức kéo con cá lên.

 

Lúc kéo lên, suýt chút nữa thì lật thuyền!

 

Hai tốn ít công sức, vất vả lắm mới đưa con cá lên thuyền.

 

Cả chiếc thuyền gỗ nhỏ con cá chiếm hết hơn một nửa chỗ.

 

Cộng thêm mẻ lưới cá lúc , chỗ đặt chân gần như cũng còn.

 

Con cá to, chắc hơn một trăm hai mươi cân, tầm một trăm ba mươi.

 

Đây là một con cá Sú Vàng (cá Đại Kim Thường).

 

Loại cá còn gọi là cá Sú Vàng Bahaba, Đại Kim Thường, giá trị cực cao.

 

Được gọi là "Đại Kim Thường", đủ thấy giá trị của nó.

 

Cha Chu xổm xuống dùng sức gỡ lưới: "Con Đại Kim Thường ! Ba vốn cũng tìm loại cá cho Tiểu Hạ ăn. Cá cho trẻ con, lúc tụi nhỏ lớn, ăn thể tăng chiều cao, cơ thể cường tráng. Hôm nay con cá bán, để cho vợ con ăn."

 

Trước cha Chu cũng từng bắt loại cá , nhưng to thế , chỉ tầm hơn hai mươi cân.

 

Ông cũng để dành cho mấy em ăn, giờ mấy em bọn họ thể cường tráng, chiều cao thuộc hàng nhất nhì trong thôn.

 

con Đại Kim Thường to thế , cha Chu đúng là từng thấy bao giờ.

 

Hơn nữa bong bóng của nó cho trẻ nhỏ.

 

Cha Chu vốn định khơi xa, xem bắt loại cá , hoặc xem thuyền nào bắt thì mua chút về cho Vượng Tài ăn, để ba tiểu Vượng Tài cũng tẩm bổ.

 

Ba tiểu Vượng Tài thật sự quá nhỏ bé gầy gò, mà đau lòng.

 

Không ngờ kế hoạch khơi xa hoãn, nhưng con cá vẫn tự chui lưới!

 

Tiểu Vượng Tài đúng là tiểu Vượng Tài, bọn nhỏ lúc cần cường kiện thể, thì lưới ngay loại cá chúng cần.

 

Quả thực là cầu ước thấy, vận may bùng nổ!

 

"Bong bóng cá giữ , thịt cá thể bán một nửa."

 

Công dụng của bong bóng cá mới là nhất, giữ bong bóng và một nửa thịt cá là .

 

Hơn một trăm hai mươi cân cá, giữ cả con nhà ăn cũng hết.

 

Bán một nửa, giữ một nửa, chia một ít cho cả, để mấy đứa cháu trai cháu gái ăn, .

 

Mấy em Quang Tông Diệu Tổ cũng đang tuổi ăn tuổi lớn.

 

"Được." Cha Chu thuần thục gỡ tôm lưới xuống, đáp lời.

 

Cả con cá lưới quấn chặt, lưới còn mắc ít tôm he màu sắc tươi tắn.

 

Con to xác chắc là lúc đuổi theo đàn tôm thì lao lưới, đó giãy giụa, tự quấn chặt lấy .

 

"Không ngờ tùy tiện thả một lưới, thả xuống mới hơn hai tiếng, câu nhiều cá thế , thế ba thả thêm hai tấm nữa."

 

là đến lỗ chân lông cũng đầy tài vận!

 

Chu Thừa Lỗi: "Thả nữa thì thuyền chở nổi."

 

Cha Chu: "..."

 

Cũng đúng!

 

Thuyền quá nhỏ, tài vận ở lỗ chân lông của ông cũng chỗ để phát huy!

 

Chu Thừa Lỗi lái thuyền về nhà.

 

Về đến bến tàu trong thôn, đúng lúc tàu đ.á.n.h cá trở về.

 

Từng chiếc tàu đ.á.n.h cá ngang qua thuyền gỗ nhỏ của họ đều sững sờ.

 

nhịn hét lớn từ tàu: "Vĩnh Phúc, các ông bắt cá gì đấy! To thế , thuyền chở hết!"

 

Cha Chu lớn tiếng đáp : "Cá Mao Thường, Đại Kim Thường đấy."

 

"Đù! Đại Kim Thường? Con Đại Kim Thường to thế á? Ông phát tài ! Phát tài! Phát tài!"

 

Cha Chu ha hả: "Không bán ! Phát tài cái gì chứ?"

 

Người : " phục ông thật! Cả đội sản xuất 5 chỉ ông là sành ăn nhất, khác thứ gì đều nghĩ đến bán lấy tiền, ông chỉ nghĩ mang về ăn!"

 

Bong bóng cá Đại Kim Thường là thứ cực , bán cực đắt, hiếm . Người ngờ cha Chu bảo bán!

 

Con to thế , mấy trăm đồng chứ ít gì!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-544-ai-no-an-chu.html.]

Thuyền gỗ nhỏ cập bến, tự nhiên gây một trận xôn xao.

 

Người khác chèo thuyền gỗ biển cả ngày kiếm mười đồng tám đồng, nhà ông lái thuyền gỗ biển, lưới con cá còn to hơn cả thuyền, thể gây chấn động ?

 

Giang Hạ, Chu, Điền Thải Hoa mỗi bế một đứa trẻ đợi ở bến tàu.

 

Hơn 5 giờ, mặt trời xuống núi, ánh nắng còn gay gắt, bão trời đặc biệt oi bức, gió mấy, cho nên bờ biển cũng sợ.

 

Trong thôn nhiều phụ nữ vây quanh các cô xem sinh ba, trêu đùa bọn trẻ, tuy rằng sinh ba chỉ mở to mắt, chớp chớp, chứ chẳng phản ứng gì khác.

 

vẫn thấy lạ lẫm thích thú lắm!

 

Cho dù mấy phụ nữ vây quanh, Giang Hạ vẫn liếc mắt một cái là thấy ngay con cá lớn đến mức thuyền gỗ nhỏ chứa nổi .

 

với cả trong lòng: "Ba về kìa, hình như lưới cá lớn, chúng xem là cá gì nào."

 

Mấy phụ nữ bên cạnh thấy, đầu theo.

 

"Ôi trời, cá gì thế ! To thật!"

 

"Con còn to hơn cả thuyền!"

 

" xem cá gì!"

 

Thế là mấy đó đều chạy tới.

 

Điền Thải Hoa và Chu cũng vội vàng bế cháu đến gần chút, tìm chỗ nào dễ ít .

 

"Con cá to hơn cả thuyền, đưa lên thuyền nhỉ?" Điền Thải Hoa hâm mộ.

 

Chu Thừa Lỗi neo thuyền xong, nhảy xuống lên bến tàu, đến mặt ba Giang Hạ, cô và ba đứa con: "Ra đợi lâu ?"

 

"Không lâu."

 

Điền Thải Hoa chờ hỏi ngay: "A Lỗi lưới cá gì to thế?"

 

Chu Thừa Lỗi: "Đại Kim Thường."

 

Điền Thải Hoa trợn tròn mắt?

 

Đại Kim Thường? Mấy em Quang Tông Diệu Tổ ăn là hợp nhất!

 

Mẹ Chu kinh ngạc : "Đại Kim Thường to thế ? Có đến một trăm cân ?"

 

"Cũng tầm đó." Chu Thừa Lỗi , "Mẹ, thuê hai gỡ cá lưới ."

 

"Được, thuê hai ? Còn nhiều cá nhỏ ??"

 

"Mấy chục cân cá đục." Chu Thừa Lỗi con gái trong lòng Giang .

 

Tay sạch, đầy mùi tanh cá, nên sờ mặt con gái.

 

Mẹ Chu liền hiểu ngay, cá đục con nhỏ, mấy chục cân cá đục thì tương đương với treo đầy lưới, gỡ tốn thời gian: "Vậy để tìm ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Mẹ Chu bế cháu gái tìm .

 

Chu Thừa Lỗi với Giang Hạ: "Anh khiêng con cá khỏi thuyền, mang đến chỗ thu mua mổ."

 

Trong lòng Điền Thải Hoa khẽ động: "Tại mổ? Là giữ bong bóng cá ?"

 

Cá to thế , bong bóng cá chắc chắn lớn, đến lúc đó hầm canh, mấy đứa con trai của cô chắc cũng uống một hai bát chứ nhỉ?

 

"Vâng, chỉ bán một nửa thịt cá, đến lúc đó chị dâu lấy mấy cân thịt cá về cho Văn Quang bọn nó ăn."

 

"Thế còn bong bóng cá?" Điền Thải Hoa buột miệng hỏi.

 

"Phơi khô." Chu Thừa Lỗi thêm gì nữa, dặn dò Giang Hạ: "Nếu mệt thì bế con về , cần đợi , còn bận một lúc nữa."

 

Mổ cá lấy bong bóng cũng mất chút thời gian, sợ Giang Hạ bế con lâu sẽ mỏi tay.

 

"Anh cứ việc của , cần lo cho em, em mới đây lâu."

 

Chu Thừa Lỗi liền thuyền.

 

Cha Chu đang c.h.é.m gió với về việc nhà bắt con Đại Kim Thường thế nào, hung hiểm bao nhiêu thì hung hiểm bấy nhiêu!

 

"Lúc đó thuyền suýt nữa thì lật, may mà bình tĩnh..."

 

Qua miệng cha Chu, còn tưởng họ trải qua đại chiến cá 300 hiệp.

 

Thấy Chu Thừa Lỗi , cha Chu lập tức ngừng c.h.é.m gió, " việc đây!"

 

Sau đó ông cùng con trai dùng dây thừng buộc cá đòn gánh khiêng đến chỗ thu mua.

 

Ông Kim chủ động đến bên cạnh giúp đỡ: "A Lỗi, con Đại Kim Thường bán đúng ! Bán cho chú! Chú cho cháu cái giá hời!"

 

 

Loading...