Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 545: Di chứng

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:20:23
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thừa Lỗi: "Không bán cả con, chỉ bán một nửa thịt cá."

 

Ông Kim: "..."

 

Ông Kim: "Không chứ, bong bóng cá bán, chỉ bán một nửa thịt, thế thì giá trị giảm mạnh đấy! Cháu bong bóng Đại Kim Thường còn đắt hơn thịt cá !"

 

Chu Thừa Lỗi: "Cũng chỉ bán một nửa thịt cá thôi."

 

Ông Kim đau lòng khôn xiết, con cá quý nhân nhờ ông tìm giúp từ lâu, mãi mà ai bắt , ông nhịn bèn hỏi: "Cháu định giữ bong bóng cá phơi khô, mới bán ?"

 

Chu Thừa Lỗi: "Không bán, để cho vợ con cháu tẩm bổ."

 

Ông Kim: "..."

 

Nhà nào mà vợ con dám ăn loại cá đắt thế .

 

Ông Kim thoáng qua Giang Hạ xinh như hoa, đứa bé trong lòng cô.

 

Được , lớn thì là "kim ba la" (vàng ròng), ba đứa nhỏ cũng là "kim ba la", đúng là nên ăn ngon một chút.

 

Hơn nữa cưới cô vợ như , còn sinh sinh ba long phụng thai.

 

Mấy đội sản xuất, khắp làng xóm , đàn ông nào phúc khí như Chu Thừa Lỗi?

 

Nếu ông mà phúc khí , thứ ông cũng giữ dỗ vợ!

 

Ông Kim hỏi: "Vợ cháu sinh xong , bong bóng cá Tiền Tài Mẫn cháu phơi thể bán ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Không bán, cũng ăn gần hết ."

 

Bữa sáng đầu tiên khi sinh của Giang Hạ chính là cháo gà hải sâm và canh bong bóng cá Tiền Tài Mẫn.

 

Ông Kim: "..."

 

"Ăn gần hết? Lúc đó chẳng các giữ nhiều cá Tiền Tài Mẫn , mấy chục con chứ! Sao ăn hết nhanh thế? Cháu lấy cái đó ăn cơm ?"

 

Cha Chu ha hả : "Đâu khoa trương thế, chút bong bóng cá đủ ba bữa một ngày? Chỉ là bữa sáng hoặc bữa khuya thôi. Một ngày ăn một bát mà thôi."

 

"..."

 

Một ngày một bát mà còn "mà thôi"? Chẳng lẽ ông còn một ngày ba bữa thành?

 

Người lấy về cứu mạng, nhà lấy bữa sáng, bữa khuya, còn một ngày một bát -- mà thôi!!!

 

Hôm nay Ôn Uyển đến bến tàu xem giấy báo trúng tuyển , ngang qua, thấy lời liền nhịn Giang Hạ đang ôm con bên cạnh.

 

Thảo nào khí sắc Giang Hạ như , thảo nào chuyện trong mơ xảy .

 

Bong bóng cá Tiền Tài Mẫn cho sản phụ băng huyết, trường hợp băng huyết sinh tương đối nghiêm trọng, vùng đều thích dùng canh bong bóng cá Tiền Tài Mẫn để tẩm bổ cho sản phụ.

 

sinh khó băng huyết nhiều, vợ Chu Binh Cường từng cho cô ăn canh bong bóng cá Tiền Tài Mẫn.

 

chỉ ăn hai ngày, tổng cộng hai bát mà thôi!

 

trong nhà gửi về mười mấy miếng bong bóng cá Tiền Tài Mẫn khô.

 

nỡ cho cô ăn nhiều!

 

Vợ Chu Binh Cường luôn chê cô hiếu thuận, chê cô lười!

 

Còn Giang Hạ thế nào!

 

Cũng xem Chu Thừa Lỗi và cha đối xử với Giang Hạ , còn họ đối xử với cô thế nào?

 

Ôn Uyển thoáng qua Chu Thừa Lỗi.

 

Chu Thừa Lỗi và cha Chu đặt con cá lên một tấm ván gỗ lớn chuẩn lấy bong bóng cá.

 

Rất nhiều dân làng vây quanh xem.

 

Ông Kim : "Cháu chỉ bán nửa bên thịt cá, chú chỉ thể trả cháu một đồng hai hào một cân. Thịt cá đáng giá bằng bong bóng cá. Bán cả con thì ba đồng một cân."

 

Chu Thừa Lỗi: "Một đồng rưỡi."

 

"Một đồng rưỡi cao quá, một đồng hai thôi."

 

Cha Chu xua tay: "Một đồng rưỡi, thương lượng. Kéo con cá lên thuyền, chúng suýt nữa thì lật thuyền đấy."

 

Giang Hạ bên cạnh, xong cũng : "Chú Kim, tiền cùng kiếm, cá to thế , khó gặp lắm? Chú cứ thu một đồng rưỡi một cân ! Tuyệt đối lỗ! Chú tin nếu chú thu, chúng cháu bán lẻ một đồng sáu một cân cho bà con, khối tranh mua ? Dù tổng cộng cũng chỉ mấy chục cân thịt, mỗi mấy cân là hết, cá mua về cho trẻ con trong nhà ăn , ăn khỏe mạnh cao lớn, ăn nhiều cá còn thông minh nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-545-di-chung.html.]

 

Có dân làng khác xong lập tức : "Bán ? Thế lấy hai cân!"

 

" cũng lấy hai cân!"

 

" lấy ba cân!"

 

Ông Kim vội : " thu, bảo thu ! là sợ hai vợ chồng nhà các ! Một đồng rưỡi một cân, còn chỉ bán thịt, chẳng kiếm mấy! Các ngày nào cũng kiếm bao nhiêu tiền mà còn keo kiệt thế."

 

Cha Chu : "Không còn cách nào, tụi nó con đông, đương nhiên tính toán tỉ mỉ, ăn tiêu tiết kiệm!"

 

Ông Kim: "..."

 

Tính toán tỉ mỉ là thật, ăn tiêu tiết kiệm thì cái rắm!

 

Mấy chục cân cá mang về nhà ăn mà kêu là ăn tiêu tiết kiệm!

 

Cuối cùng cả cái đầu cá cộng thêm nửa bên thịt cá tổng cộng 56 cân.

 

Phần thịt cá còn , tính bong bóng, chỉ còn hơn ba mươi cân.

 

Chu Thừa Lỗi bán mấy cân cho dân làng, còn 30 cân thì chia cho Chu Thừa Hâm mười cân, bà thím cả, Chu Quốc Đống và nhà dì Phân mỗi ba cân, nhà giữ mười cân.

 

Vì Chu Oánh hiện giờ cũng ăn cơm cùng họ nên cần chia riêng.

 

Cá đục chiên giòn ngon, cá hanh nấu canh cá tạp cả nhà đều thích ăn, cá đối và cá đù vàng tươi thế cũng lâu ăn, hôm nay tôm he cũng to, thế là Chu Thừa Lỗi giữ mỗi thứ một ít, phần còn đều bán, chỗ cũng bán hơn 60 đồng, cộng với nửa con cá , tổng cộng bán 140 đồng, cực kỳ khấm khá.

 

Quan trọng nhất là cá mang về nhà nhiều, nếu thì cũng ba bốn trăm đồng.

 

Sáng hôm , ăn sáng xong, Chu Thừa Lỗi đang chuẩn biển kiểm tra lồng bè thì tìm tới cửa.

 

Người đến là nhân viên kế hoạch hóa gia đình thị trấn, đến thông báo Giang Hạ phẫu thuật triệt sản.

 

Chu Thừa Lỗi liền về phòng lấy một tờ giấy chứng nhận cho đối phương xem: "Đã ở bộ phận liên quan thành phố ."

 

Đối phương nhận lấy xem xét, Chu Thừa Lỗi một cái đầy vẻ thể tin nổi, đó trả cho : "Đã ."

 

Sau đó nọ liền .

 

Đợi , Chu Thừa Lỗi cầm giấy chứng nhận lên phòng cất .

 

Giang Hạ theo lên, giật lấy tờ giấy trong tay , thoáng qua ngẩng đầu : "Thật giả?"

 

"Thật."

 

Giang Hạ: "..."

 

"Sao bàn bạc với em một chút. Anh lúc nào?"

 

Chu Thừa Lỗi lấy giấy chứng nhận, khóa ngăn kéo: "Cái cần thương lượng, ngày hôm em thi đại học xong ."

 

Chuyện chẳng bàn, thì là , luôn một .

 

Anh sẽ để cô , thì chính .

 

Giang Hạ: "..."

 

Thảo nào bác sĩ Cao hỏi khám , là chuyện !

 

Làm xong trở về, cô chẳng nhận chút nào, vẫn chăm sóc con như thường.

 

"Có đau ?" Trong lòng Giang Hạ một cảm giác nên lời.

 

Cuối cùng vẫn nhịn , hai tay vòng chặt lấy eo , mặt vùi lưng .

 

Chu Thừa Lỗi cất kỹ chìa khóa, xoay ôm cô lòng: "Không đau, tuyệt đối đau bằng sinh con."

 

"Anh sinh con bao giờ đau ." Giang Hạ chút tò mò hỏi: "Cái là bác sĩ nam bác sĩ nữ ?"

 

Chu Thừa Lỗi nhịn nhếch miệng , "Yên tâm, nam."

 

Giang Hạ: "Em chỉ tò mò hỏi thôi, bác sĩ phân biệt giới tính, gì mà yên tâm!"

 

Chu Thừa Lỗi ôm cô thêm một cái buông : "Anh biển, ba đang đợi."

 

Giang Hạ buông , đó đầu óc , đột nhiên thốt một câu: "Cái để di chứng gì ?"

 

Chu Thừa Lỗi: "..."

 

 

Loading...