Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 548: Kẹo
Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:20:26
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Điền Thải Hoa xông tới, liền thấy Giang Hạ nhặt một con ốc lớn.
Tuy chỉ là cái vỏ, nhưng vỏ ốc lớn và , nếu nhớ nhầm thì đây là ốc Vạn Bảo, một trong tứ đại danh ốc.
Giang Hạ chắc chắn, bèn để riêng thùng nước, tránh xước.
Điền Thải Hoa chạy gần, Giang Hạ hỏi: "Chị dâu, đây là ốc gì?"
"Ốc Vạn Bảo, vỏ ốc nhiều thích mua về bày trong nhà, bảo là thể chiêu tài hưởng phúc. Cái của em to thế , chắc chắn giá trị. em đừng bán, để ở nhà !" Điền Thải Hoa bao tải, mắt tròn xoe: "Em may mắn thật đấy! Nhặt nhiều ốc Vang thế ."
Giang Hạ : "Chắc vẫn còn đấy, chị cũng tìm xem."
Điền Thải Hoa vội vàng tản tìm.
Giang Hạ tiếp tục về phía một lúc, phát hiện một đống ốc, là ốc Đỏ.
Ốc ăn ngon!
Giang Hạ dùng cả hai tay, loáng cái nhặt hết bảy tám con ốc Đỏ bao tải.
Còn nhặt thêm một con trai ngọc.
Điền Thải Hoa thấy thế nhịn : "Không là trai ngọc nhà thổi lên đấy chứ?"
Nói xong cô vội nhổ nước bọt: "Phủi phui cái mồm... Tuyệt đối sẽ !"
"..."
Giang Hạ thoáng qua, con trai ngọc bám đầy rêu xanh và tạp chất: "Không , trai ngọc chúng nuôi vệ sinh định kỳ, bẩn thế ."
Điền Thải Hoa kỹ, "Cũng ! Trai ngọc nhà , nửa tháng chị mới tắm rửa cho chúng nó xong, tuyệt đối bẩn thế , đây là đồ hoang dã! Không ngọc ? Nhìn già lắm ."
"Em cũng ." Giang Hạ đáp một câu, tiếp tục tới, đó nhặt hai con ốc Đỏ.
Nhặt thêm chục con nữa là đủ một bữa!
Mắt Giang Hạ quét khắp nơi.
Điền Thải Hoa thấy đống tảo biển xa xa gồ lên một cục to, vội chạy tới, nhặt lên một con ốc Bảo!
Giang Hạ , to thật, : "Chị dâu vận khí quá!"
"Chị hưởng ké hào quang của em đấy! Loại vỏ ốc của chị đáng giá bằng cái của em, nhưng nó thịt." Điền Thải Hoa ha hả.
Giang Hạ tiếp tục tới, phát hiện mấy con ốc Đỏ ẩn hiện lớp tảo.
Dọn sạch cả ổ!
Ha ha, niềm vui hôm nay đúng là do ốc biển mang .
Tiếp tục!
Hôm nay thật sự nhiều ốc, ốc Đỏ và ốc cay là nhiều nhất, ốc xe cũng .
...
Bất tri bất giác Giang Hạ nhặt gần nửa bao tải.
Trên bãi biển cũng ngày càng đông , đống vỏ sò chia năm xẻ bảy xong xuôi, liền chạy về phía bên .
Đàn ông hứng thú với rau biển, chỗ khác xem gì nhặt .
Chạy tới đa là phụ nữ.
Giang Hạ nhân cơ hội : "Mọi nhặt rong biển, nếu ăn hết thể bán cho cháu, rửa sạch thì 5 xu một cân, rửa sạch sẽ thì một hào một cân."
Có xong lập tức hỏi: "Rau san hô và tảo bẹ mua ?"
Giang Hạ lắc đầu: "Không cần ạ, chỉ cần rong biển thôi."
Cô thấy ngoài rong biển nhiều một chút, mấy thứ khác đều nhiều, lười lăn lộn.
Cứ rong biển là .
Thế là các bà các cô chỉ lo tranh đoạt rong biển!
Rửa qua một chút là một hào một cân, ai mà chẳng tranh nhặt.
Nhặt mười cân là bằng tiền đan lưới cả ngày.
Giờ nhiều rong biển thế , nhặt ba bốn mươi cân chẳng chuyện dễ như trở bàn tay ?
Bọn trẻ con cũng tích cực, vì một hào đối với chúng cũng là tiền lớn.
Giang Hạ khắp bãi biển màu xanh, nhặt gần nửa bao tải ốc biển và mấy cân rong biển, liền về.
Cô về phía Chu Thừa Lỗi.
Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Sâm đang cùng thu tấm lưới vây tối qua.
Giang Hạ về phía họ.
Hai nhanh thu xong, Chu Thừa Lỗi về phía Giang Hạ, đón lấy túi ốc trong tay cô.
Giang Hạ thùng của , ít ốc biển, còn tôm he và mấy con ghẹ xanh, cô hỏi: "Vừa xúc mấy bao ốc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-548-keo.html.]
"Sáu bao."
"Thu hoạch khá đấy, thôi! Về nhà."
"Không nhặt nữa ?"
"Thôi, em sợ con tỉnh."
"Vậy về."
Ba cùng lên bãi cát, kéo mấy bao ốc xe cút kít về.
~
Nhà họ Chu
Sinh ba tỉnh, khi tã, Chu Chu và Chu Oánh đang xe nôi chơi với các em.
Cha Chu bên cạnh trông chừng.
Mẹ Chu đang nấu cơm trong bếp.
Lúc một dân trong thôn gọi ở sân: "Vĩnh Phúc, nhà ?"
Cha Chu dặn Chu Chu và Chu Oánh trông em, : "Ở đây, chuyện gì thế?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Mẹ cẩn thận ngã ở giếng trời một cái, mượn máy kéo nhà ông đưa bà trạm xá."
Cha Chu: "Được, thành vấn đề, lấy máy kéo ngay đây."
Mẹ Chu đang vo gạo, thấy vội hỏi: "Có nghiêm trọng ? Sao cẩn thận thế?"
"Giếng trời nhiều rêu, trời mưa đất trơn, bà trượt chân ngã xuống đất, cứ kêu đau, chúng đỡ bà cũng dậy nổi, cũng nghiêm trọng , nên đưa khám xem ."
"Không dậy nổi, thế thì đau lắm đấy?! Giếng trời thường xuyên cọ rửa, nếu mọc rêu dễ trượt chân. Người già , chân tay vụng về." Mẹ Chu ngày nào cũng cọ giếng trời sạch sẽ, nhất là lúc Giang Hạ bụng mang chửa, nửa ngày cũng dám lơ là.
" đúng là lười một chút."
Cha Chu cầm chìa khóa lái máy kéo từ hậu viện .
Chu Hữu Hưng : "Vĩnh Phúc, lái máy kéo, ông rảnh đưa chúng ?"
Cha Chu về phía Chu.
Chỉ bà lão ở nhà một , liệu xoay sở ?
Mẹ Chu liền : "Đi ! Bọn Tiểu Hạ chắc sắp về . Chu Chu và Oánh Oánh cũng thể giúp trông chừng một chút."
"Vậy , vòng qua gọi bọn A Lỗi về."
Cha Chu liền lái máy kéo giúp đưa bệnh viện.
Mẹ Chu phòng thoáng qua, Chu Chu và Chu Oánh cầm cuốn truyện tranh kể chuyện cho các em .
Ba đứa nhỏ im lặng , tay chân thỉnh thoảng cử động.
Mắt chuyển động theo động tác lật sách của hai chị.
Mẹ Chu liền tiếp tục nấu cơm.
Kể chuyện một lúc, Chu Oánh khát nước, uống nước xong, thấy kẹo bàn, ăn, liền cầm hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thố, chia cho Chu Chu một viên.
Hai chị em ăn kẹo chuyện với sinh ba.
Sinh ba cứ miệng hai chị nhóp nhép.
Chu Oánh cảm thấy các em thèm, cũng ăn kẹo.
Chu Oánh ngậm kẹo, cảm thấy ăn mà cho các em ăn thì , liền : "Chúng cũng cho các em ăn kẹo ?"
Chu Chu: " thím út bảo các em còn nhỏ, răng, trừ uống sữa thì cái gì cũng ăn."
Chu Oánh: "Ăn kẹo cần răng, l.i.ế.m là mà."
Chu Chu: "..."
" các em ăn kẹo ?"
"Kẹo sữa cũng từ sữa bò, l.i.ế.m tan thì chính là sữa bò, tại thể ăn? Người lớn cho ăn kẹo là vì ăn nhiều kẹo sẽ sâu răng. các em mọc răng, sợ. Chúng cho các em l.i.ế.m một chút thôi, các em chúng ăn đều thèm, lát nữa thèm quá ." Chu Oánh há to miệng cho Chu Chu xem viên kẹo sữa tan trong miệng : "Em xem là sữa bò ."
Hình như là thế, nhưng thấy sai sai ở đó, Chu Chu cũng tìm chỗ nào đúng.
Chu Oánh cầm ba viên kẹo sữa bóc vỏ, dùng ngón tay giữ lấy đưa đến bên miệng em gái, "Chúng đừng thả miệng các em, dùng tay cầm cho các em l.i.ế.m thôi, nếu sẽ hóc. Giống như chị thế ."
Chu Oánh đặt viên kẹo lên môi em gái, cái miệng nhỏ của em gái liền động đậy, đầu tiên là theo bản năng mút mát, nếm vị ngọt thì càng hăng say.
"Em xem em gái thích ăn lắm ."
Chu Chu cũng cảm thấy em gái thích ăn, thế là cũng cầm một viên kẹo sữa Đại Bạch Thố cho em trai ăn.
Mẹ Chu rửa rau xong, cảm thấy chút , hình như quá yên tĩnh.
Chẳng lẽ ba đứa cháu nội Chu Chu bọn nó dỗ ngủ ?
Bà lau khô tay, .