Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 562: Hoài nghi
Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:20:41
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ chúc phúc, mỉm lời cảm ơn, nhưng kịp dứt lời thì Điền Thải Hoa cướp lời: "Tiểu Hạ cũng giống như Tiểu Uyển, đều thi đậu đại học ở Kinh Thị (Bắc Kinh), nhưng trường của Tiểu Hạ còn danh tiếng hơn trường của Tiểu Uyển nhiều! Mọi đoán xem là trường nào?"
"Đại học Kinh? Đại học Q? Hay là trường nào khác? Đoán già đoán non gì, cô thẳng !"
Ôn Uyển đưa thư đang đạp xe tới gần, lập tức lên tiếng: "Cô cũng thi đậu đại học ở Kinh Thị ? giấy báo trúng tuyển của các trường ở Kinh Thị lẽ gửi đến cùng lúc hôm nay mới đúng chứ? Hơn nữa, đưa thư tháng đội sản xuất của chúng chỉ duy nhất là giấy báo trúng tuyển thôi mà."
Ôn Uyển gọi giật đưa thư đang đến gần: "Đồng chí, chẳng tháng đội sản xuất của chúng chỉ một giấy báo trúng tuyển thôi ?"
Đã đến giờ tan tầm, đưa thư phát xong thư ở đội sản xuất bên cạnh, công việc coi như tất, thể trực tiếp tan . Anh định ghé mua chút hải sản mang về nhà nên mới bến tàu bên . Nghe thấy Ôn Uyển gọi, đáp: " ! Chỉ cô là giấy báo trúng tuyển đại học gửi qua đường bưu điện thôi."
Mọi xong đều đổ dồn ánh mắt về phía Giang Hạ.
Ôn Uyển cũng chằm chằm Giang Hạ, chứng kiến vẻ mặt bẽ bàng của cô khi lời dối vạch trần.
Đáng tiếc, sắc mặt Giang Hạ vẫn hề đổi: "Giấy báo trúng tuyển của gửi qua đường bưu điện, là em trai trực tiếp mang về cho ."
Tim Ôn Uyển thót lên một cái. Giang Đông mang về? Tại giấy báo trúng tuyển do Giang Đông mang về?
Chẳng lẽ Giang Hạ thực sự thi đậu Đại học Kinh?
Làm thể chứ?
Nếu Giang Hạ thể thi đậu Đại học Kinh, thì bản cô chắc chắn là Thủ khoa của tỉnh!
Có lên tiếng hỏi cho nỗi nghi hoặc trong lòng Ôn Uyển: "Tiểu Hạ, tại giấy báo của cháu do em trai mang về? Chẳng lẽ cháu thi đậu Đại học Kinh thật ?"
Mọi đều khiếp sợ Giang Hạ.
Đại học Kinh, Đại học Q, đó chính là những ngôi trường lợi hại nhất, nổi tiếng nhất cả nước.
Điền Thải Hoa lớn tiếng: "Không Đại học Kinh!"
Ôn Uyển thở phào nhẹ nhõm, cô ngay là thể nào mà!
Điền Thải Hoa đắc ý biểu cảm kinh ngạc của , sang đưa thư: "Đồng chí, ngày nào cũng đưa thư phát báo, Thủ khoa khối Tự nhiên của thành phố chúng là ai ? Ý là Thủ khoa thành phố , tỉnh."
Người đưa thư Giang Hạ với vẻ mặt chút dám tin: "Đương nhiên là , là một nữ đồng chí tên Giang Hạ ở thành phố. Cô chỉ là Thủ khoa thành phố, mà còn là Á khoa khối Tự nhiên tỉnh, là Thủ khoa đơn môn hai môn Ngữ văn và Tiếng Anh của tỉnh. Tổng điểm của cô sát nút với Thủ khoa khối Tự nhiên của tỉnh, chỉ kém 5 điểm thôi. Cả hai họ đều Đại học Q trúng tuyển."
Toàn thể dân làng: "......"
Ôn Uyển: "......"
Sao thể như thế ?
Giang Hạ thể giỏi như ?
Chỉ với thái độ học tập "ba ngày đ.á.n.h cá, hai ngày phơi lưới" của cô mà cũng thể thi hạng nhì tỉnh ?
Lúc thi nửa tiếng, ngủ một tiếng mà thể đạt Thủ khoa môn Ngữ văn ư?
Có Giang Hạ tráo đổi thành tích của cô ?
Ôn Uyển cảm thấy đoán chân tướng.
Giang Hạ chắc chắn rằng dù bài thế nào cũng sẽ điểm cao, cho nên lúc thi mới ngang nhiên ngủ như !
Cô tự hỏi tại điểm của thấp hơn dự kiến nhiều đến thế.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ nhất định đổi điểm của cô !
Tức c.h.ế.t !
Cô điều tra cho lẽ! Cô tố cáo!
Tiếng Anh của cô kém hơn Giang Hạ thì thể chấp nhận, nhưng các môn khác thể thua ?
Bài văn môn Ngữ văn, cô vẫn còn nhớ rõ đề bài mà!
Chu Lị lên tiếng: "Báo khi nào , thấy?"
Trong văn phòng ngày nào cũng báo, tại ai cho cô chuyện ?
Người đưa thư giải thích: "Báo mấy ngày bão . Mấy hôm đó đưa báo , khi bão tan, đưa gộp báo của mấy ngày một lúc. Có thể các cô để ý nên thấy."
Chu Lị vội vàng chạy về văn phòng tìm báo.
Người đưa thư Giang Hạ hỏi: "Cô thật sự là Á khoa của tỉnh ? Đối phương hình như là thành phố mà."
kỹ thì Giang Hạ quả thực giống phụ nữ trong thôn, khí chất hề giống thôn nữ chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-562-hoai-nghi.html.]
Giang Hạ gật đầu: " lấy chồng về đây, vẫn chuyển hộ khẩu về. Giấy báo trúng tuyển cũng là em trai lấy giúp mang về, gửi qua bưu điện."
Người đưa thư vỗ trán: "Thảo nào! Hóa hộ khẩu vẫn chuyển. Chúc mừng, chúc mừng nhé! mà nếu hộ khẩu của cô chuyển về đây, thì chỉ thành phố tiền thưởng, mà trấn cũng một khoản, đội sản xuất cũng một khoản. Hiện tại cô chỉ mới nhận của thành phố ?"
Giang Hạ : " , lỗ to !"
Người đưa thư cũng tiếc cho cô: "Nghe thành phố thưởng cho cô một ngàn đồng, trấn ít nhất cũng hai ba trăm, đội sản xuất của các cô giàu , chắc cũng cấp một trăm mấy chục đồng."
Mất toi hai ba trăm đồng tiền thưởng, đưa thư thực sự cảm thấy tiếc đứt ruột!
Dân làng xong nhịn mà trầm trồ ngưỡng mộ!
"Đi thi mà cũng nhiều tiền thưởng như ?"
Người đưa thư giải thích: "Không cứ thi là thưởng, thi điểm cao mới . Hơn nữa đại học còn phát học bổng, mỗi tháng thể lãnh mười mấy đồng. Tốt nghiệp đại học xong còn phân phối công tác. Các bác cứ bảo con cháu trong nhà ráng học hành cho giỏi ! Hy vọng năm thể đưa thêm nhiều giấy báo trúng tuyển đến thôn các bác." Nói xong, đưa thư liền bến tàu mua cá.
Chuyện học bổng thì đều , tuy rằng học bổng đó cũng chẳng đủ sống.
Giang Hạ còn một ngàn đồng tiền thưởng kìa! Khoản tiền đó cộng thêm học bổng chắc chắn dư dả sinh hoạt phí chứ?
Hơn nữa quan trọng nhất là khi học xong đại học, công việc cũng chẳng cần lo lắng!
Có công việc định, ai mà thích ngày ngày dệt lưới đ.á.n.h cá, lội biển nhặt ốc, đào biển đem bán?
Vừa khổ mệt, chẳng kiếm bao nhiêu tiền.
Ngồi trong văn phòng quạt mát báo, đến tháng lãnh tiền sướng hơn ?
Ôn Uyển thấy thành phố thưởng cho Giang Hạ tận hơn một ngàn đồng, trong lòng càng thêm khẳng định khuất tất!
Cô đầu chạy thẳng văn phòng đội sản xuất.
Chu Lị lúc tìm tờ báo : "Hóa Tiểu Hạ thật sự là Á khoa của tỉnh. Ngữ văn và Tiếng Anh đều là Thủ khoa đơn môn."
Ôn Uyển giật lấy tờ báo, lướt qua : "Môn Ngữ văn cô thể nào là Thủ khoa !"
Chu Lị hỏi : "Sao cô ?"
Ôn Uyển trả lời, cầm tờ báo tìm đội trưởng xin giấy giới thiệu.
"Đội trưởng Chu, phiền chú cho cháu giấy giới thiệu. Cháu nhận giấy báo trúng tuyển , cháu lên thành phố mua vé tàu hỏa."
Đội trưởng Chu vui vẻ : "Đồng chí Ôn Uyển giỏi lắm! Nữ sinh viên đại học đầu tiên của đội sản xuất chúng đấy! Chú cho cháu ngay đây!"
Chu Lị đuổi theo cô , hỏi: "Cô xin giấy giới thiệu gì?"
"Giấy báo trúng tuyển nhận , lên thành phố mua vé tàu."
Cô thể chờ đợi thêm nữa, đêm nay cô lên thành phố ngay, cô tra cứu điểm thi, tra cứu bài thi.
Chu Lị cũng thấy hợp lý: " là nên mua vé sớm, lúc khai giảng chắc chắn đông tàu, mua vé giường cho khỏe. Nghe Kinh Thị tàu mấy ngày liền đấy."
Ôn Uyển để ý đến cô , cầm giấy giới thiệu xong liền chạy về nhà thu dọn vài bộ quần áo.
Chu Quốc Hoa biển về, đến cửa nhà thấy vợ xách túi hành lý đẩy xe đạp ngoài, liền hỏi: "Tiểu Uyển đấy?"
"Nhận giấy báo , em lên thành phố mua vé tàu."
Chu Quốc Hoa mừng rỡ: "Nhận ? Muộn thế , em đến thành phố thì trời tối, để sáng mai cùng em mua."
"Không cần! Em ngay bây giờ!"
Ôn Uyển lách qua , trực tiếp đạp mạnh lên bàn đạp xe phóng .
"Này... Chờ với, cùng em!"
Chu Quốc Hoa cuống lên, vội vàng chạy nhà buông đồ đạc xuống: "Mẹ, con cùng Tiểu Uyển mua vé xe."
Nói xong, cũng dắt một chiếc xe đạp khác chạy vội ngoài.
Vợ của Chu Binh Cường ôm cháu gái tức c.h.ế.t! Lại trốn tránh chịu trông con!
......
Ôn Uyển đạp xe như bay, từ xa thấy Giang Hạ đang bế con, Chu Thừa Lỗi xách hai thùng cá bộ đường.
Chu Thừa Lỗi đang gì đó, Giang Hạ liền mỉm .
Ôn Uyển nghĩ đến chuyện điểm đ.á.n.h tráo, trong lòng nghẹn một bụng lửa giận, hai chân dùng sức đạp mạnh, chiếc xe đạp lao vút về phía .