Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 565: Nghĩ hay nhỉ

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:20:44
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , Chu Thừa Lỗi biển, Giang Hạ cùng Điền Thải Hoa chợ phiên, cô mang theo bé út dính cùng.

 

Còn bé hai và bé cả tương đối ngoan ngoãn thì để ở nhà cho Chu trông nom.

 

Vì dầu ăn trong nhà còn nhiều, vừng cũng thiếu, cần mua thêm ít dầu và vừng, nên Giang Hạ lái xe .

 

Hiện tại nhà xưởng dọn hai cái bếp để sản xuất rong biển, mỗi ngày ngoài hai ngàn cân cá cơm con, còn sản xuất hai ngàn cân rong biển.

 

Rong biển một cân lãi hai hào hai xu, mỗi ngày thể kiếm bốn năm trăm đồng, ít hơn so với cá cơm.

 

vì giá rong biển rẻ hơn cá cơm nhiều, ăn ngon, Hầu gia phản hồi doanh , bán đủ hàng.

 

Hầu gia còn hỏi cô nộm sứa , cô đương nhiên , nhưng sân bãi hạn, mỗi ngày 4000 cân hàng là giới hạn .

 

Giang Hạ chỉ mong nhà xưởng mau chóng xây xong để thể mở rộng sản xuất.

 

Hiện tại thị trường nhiều chạy theo phong trào cá cơm, giá cả còn rẻ hơn nhà cô bán, cũng chút ảnh hưởng đến doanh cá cơm.

 

Giang Hạ đều nếm thử, mùi vị và hương thơm đều bằng nhà cô .

 

Giang Hạ cũng định giảm giá, kinh tế phát triển thì túi tiền dân sẽ ngày càng rủng rỉnh, cô chỉ cần chất lượng là .

 

Thị trường còn lớn, những chiêu trò giảm giá đẩy hàng đó là chuyện khi thị trường bão hòa, cạnh tranh khốc liệt mới cần dùng tới.

 

Hiện tại cần thiết.

 

Hơn nữa một cô cũng chẳng kiếm hết tiền của thiên hạ .

 

Giang Hạ lái xe, suy nghĩ chuyện nhà xưởng.

 

Điền Thải Hoa bế bé út ở ghế phụ, dỗ dành đứa bé ngủ dậy ăn no: "Chúng ô tô chợ phiên nào!"

 

Xe nhanh đến trấn , Giang Hạ dừng xe ngay cửa Cung Tiêu Xã.

 

Giang Hạ thấy Hà và Hà Tú Huệ đợi ở cửa.

 

Cô bảo Điền Thải Hoa: "Chị dâu, chị xe đợi một chút."

 

"Được." Điền Thải Hoa cũng lười xuống chào hỏi Hà Tú Huệ.

 

Trước Điền Thải Hoa và Hà Tú Huệ quan hệ .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chủ yếu là do Hà Tú Huệ cần cù, chịu khó, tính tình mềm mỏng, Điền Thải Hoa sai bảo gì cô cũng .

 

khi cô tái giá, Điền Thải Hoa ngày thường lên trấn chợ, mỗi gặp Hà Tú Huệ, cô đều như chuột thấy mèo, lẩn tránh, cứ như sợ chị dâu cũ tiến tới bám lấy .

 

Điền Thải Hoa đương nhiên là giận!

 

Khi đó còn chia gia tài, Chu Chu còn dựa chăm sóc, Hà Tú Huệ cảm ơn thì thôi, còn tránh né cô như ý gì?

 

Điền Thải Hoa tự nhiên cũng lười để ý đến cô nữa!

 

Mẹ Hà Giang Hạ bước xuống từ xe Jeep, mắt chớp cái nào.

 

Không chỉ Hà, đường thấy xe Jeep ánh mắt cũng đều dán chặt chiếc xe.

 

Giang Hạ xuống xe, những ánh mắt đó liền chuyển sang cô.

 

Thời đại , xe ít, lái xe càng ít, phụ nữ lái xe thì càng hiếm hoi.

 

Mà phụ nữ lái xe xinh như tiên nữ thế , thì quả là "lông phượng sừng lân".

 

Hôm nay Giang Hạ mặc áo sơ mi trắng, quần quân phục màu xanh lục, trời nóng nên cô buộc tóc đuôi ngựa cao, trông thanh xuân xinh hiên ngang mạnh mẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-565-nghi-hay-nhi.html.]

 

Cô sải bước nhanh về phía Hà Tú Huệ, dáng cũng , mỗi bước như hào quang chiếu rọi, khiến tầm mắt tự chủ mà dõi theo, cuốn hút.

 

Giang Hạ đến mặt Hà Tú Huệ, hề hàn huyên mà đưa thẳng tờ giấy cho cô : " đang vội, phiền cô ký tên giúp."

 

Hà Tú Huệ nhận lấy, mở xem.

 

Mẹ Hà liền : "Cô nhận nuôi Chu Chu cũng , nhưng chúng điều kiện."

 

Giang Hạ cao hơn Hà nửa cái đầu, rũ mắt : "Điều kiện gì?"

 

"Chu Chu là con gái của Tú Huệ, cho dù cô nuôi lớn nó, thì lớn lên Chu Chu vẫn phụng dưỡng Tú Huệ. Còn nữa, nếu cô thể giúp sắp xếp cho Tú Huệ một công việc, thì chúng mới đồng ý cho cô nhận nuôi Chu Chu."

 

Nghĩ nhỉ! Giang Hạ nhịn , lợi thế chiều cao giúp cô xuống hai họ với vẻ bề .

 

Hà Tú Huệ chút đỏ mặt, đây yêu cầu của cô , là cứ khăng khăng đòi như , Chu Chu là con gái cô dứt ruột đẻ , phụng dưỡng cô là lẽ đương nhiên.

 

"Nếu đồng ý thì ?"

 

Mẹ Hà: "Không đồng ý thì chúng ký tên, cô sẽ nhận nuôi Chu Chu."

 

Giang Hạ gật đầu , như trút gánh nặng, đến mức đặc biệt vui vẻ: "Vậy ! Thế cũng . Vậy thì nhận nuôi nữa, các đón Chu Chu về bên cạnh mà chăm sóc ! Trẻ con vẫn là ở bên cạnh cha ruột thì hơn. Chu Chu hiểu chuyện, cô là ruột nó, nó nhất định sẽ phụng dưỡng cô. Ngày mai sẽ đưa Chu Chu đến nhà các ."

 

Giang Hạ xong đầu thẳng về phía xe.

 

Hai : "......"

 

"Tiểu Hạ!" Hà Tú Huệ cuống lên, đột ngột như , cô bây giờ thể đón Chu Chu về?

 

còn bàn bạc với chồng, với chồng.

 

Hơn nữa bọn họ chắc chắn sẽ đồng ý.

 

Mẹ Hà cũng vội vàng chạy lên kéo Giang Hạ .

 

Giang Hạ tránh tay bà , vòng qua, bước nhanh về phía xe.

 

Mẹ Hà chặn cô : "Chúng đón Chu Chu về."

 

Giang Hạ dừng bước : "Không đón Chu Chu về? Thế là bỏ tiền bỏ sức nuôi con gái giúp các , đó con gái lớn lên về hiếu kính các ? Đã thế nuôi con gái giúp các , còn lo việc cho các nữa ? Xin hỏi, đời chuyện như ? Chuyện thế cũng nữa là!"

 

Mẹ Hà: "......"

 

" ý đó, Tú Huệ là đẻ của Chu Chu, Chu Chu hiếu thuận với nó là đạo lý hiển nhiên, nhưng cô là thím nhỏ của Chu Chu, công dưỡng dục, Chu Chu lớn lên nhất định sẽ hiếu thuận với cô, chúng sẽ ngăn cản. Còn về công việc, Tú Huệ việc , kiếm tiền cũng thể mua quần áo cho Chu Chu, đóng học phí, tròn trách nhiệm , như chẳng cô cũng đỡ gánh nặng ?"

 

Giang Hạ: "Cảm ơn các lo nghĩ cho ! Có điều, các đón Chu Chu về càng nhẹ gánh! nhận nuôi Chu Chu chẳng qua là chuyển hộ khẩu Chu Chu lên thành phố học, tiện cho bố chồng trông nom, vì ba đứa con của sẽ nhà trẻ thành phố, bố chồng chắc chắn theo lên đó chăm sóc chúng nó, như để Chu Chu một trong thôn cũng . nếu các đón Chu Chu về, đối với càng tiện. Nhà thành phố của chúng chỉ ba phòng, vốn còn đang lo đủ chỗ cho nhiều như ! Bây giờ nếu các đồng ý cho nhận nuôi, thì đón Chu Chu về bên ! Ngày mai đưa Chu Chu sang."

 

"Chúng đón Chu Chu về thì , nhưng bố chồng cô đồng ý ? Chúng mà đón Chu Chu về, thì nhà Chu Thừa Diễm tuyệt tự đấy."

 

Giang Hạ: "Bà yên tâm, nhà chúng quyết định. Hơn nữa tuyệt tự? Chu Chu dù ai nuôi lớn thì vẫn là con của ba. Anh em nhà họ Chu cũng chẳng thiếu con cái, tùy tiện nhận một đứa con thừa tự là . Ngày mai, , chiều nay, lát nữa mua đồ xong về, ăn cơm trưa xong sẽ đưa Chu Chu sang đây."

 

Giang Hạ xong vòng qua bà trực tiếp lên xe nổ máy thẳng.

 

Dáng vẻ chút gì đó như thể chờ đợi thêm nữa.

 

Giang Hạ lên xe, Điền Thải Hoa hỏi: "Họ chịu ký ?"

 

Giang Hạ: "Không, họ ký xong sẽ trực tiếp gửi đến nhà."

 

Tờ giấy chứng nhận cầm về.

 

Giang Hạ nắm chắc chín phần, khi cô về đến nhà, tờ giấy đó trong tay Chu .

 

 

Loading...