Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 575: Mộc mạc

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:20:54
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Giang Đông lái xe đưa Giang Hạ đến trường nhập học, Chu Thừa Lỗi cùng.

 

Chiều hôm qua Giang Đông dọn về ở căn tứ hợp viện bên cạnh. Sáng sớm qua nhà Giang Hạ ăn sáng, đó lái xe đưa chị học, tiện đường đón luôn Trương Phức Nghiên.

 

Giang Hạ Trương Phức Nghiên và Giang Đông sáng nào cũng mua đồ ăn sáng ở mấy quầy hàng gần trường, nên cô đóng hộp sẵn một phần cho cô .

 

Giang Hạ đưa hộp cơm và bình giữ nhiệt cho Trương Phức Nghiên ở ghế phụ: "Bánh bột lọc và cháo thịt nạc cồi sò điệp đấy, ăn quen ."

 

Trương Phức Nghiên tít mắt nhận lấy: "Tuyệt quá! Cuối cùng cũng đổi món, đồ ăn sáng bên ngoài tớ ngán tận cổ !"

 

Giang Đông lái xe liếc yêu: "Bà ngoại đấy, ngon lắm, ăn liền hai bát cháo với bốn cái bánh."

 

Trương Phức Nghiên mở nắp hộp, gắp ngay một cái bánh ăn thử: "Ngon thật!"

 

Nhân bánh bằng củ cải và thịt băm, thêm chút rau cần và lạc rang cho dậy mùi. Ăn thấy vị ngọt thanh của củ cải, mùi thơm thoang thoảng của rau cần, thi thoảng c.ắ.n hạt lạc giòn bùi càng thêm hấp dẫn. Vỏ bánh còn rưới chút nước sốt hải sản đặc biệt, cực kỳ đưa miệng!

 

Bà ngoại hai loại nước sốt, cay và cay. Giang Hạ thích ăn cay chút, nhưng bà sợ cô ăn cay nhiều con b.ú sẽ nóng nên riêng cho cô loại thanh đạm hơn.

 

Giang Hạ bảo: "Bà ngoại với mợ hai cùng đấy, thích ăn thì tớ mang cho. Bà ngoại với mợ hai khéo tay mấy món ăn vặt lắm."

 

"Ngon thật sự, ngon hơn mấy hàng quán gần trường nhiều. Sau tớ phúc ! Vẫn là Hạ Hạ với tớ nhất! Không gặm bánh bao to mỗi ngày nữa."

 

Giang Đông oan ức: "..."

 

Làm gì chuyện ngày nào cũng gặm bánh bao, đổi món cho cô mà. Thi thoảng mới xuống căng tin ăn cháo ngô với bánh bao thôi.

 

Giang Hạ : "Đồ ăn ngoài cổng trường ăn nhiều quá nên ngán thôi."

 

Sống ở thời đại , Giang Hạ mới phát hiện đồ ăn thức uống ngon vô cùng. Rau xanh loại rau ngắn ngày phun t.h.u.ố.c kích thích, vị rau đậm đà. Lợn nuôi cả năm mới xuất chuồng, thịt thơm phức, đến bát cơm trắng cũng dẻo ngọt hơn hẳn kiếp .

 

Hải sản thì khỏi bàn! Ngày nào cô cũng ăn hải sản tươi rói, loại đông lạnh mua ở siêu thị như kiếp .

 

Bây giờ Giang Hạ chỉ cần ăn cơm trắng gặm màn thầu cũng thấy ngon, nhất là mùa đông, cơm và màn thầu nóng hổi lò ăn ngọt lịm. Cũng chẳng do cô đang nuôi con nên ăn uống nữa, ăn gì cũng thấy .

 

...

 

Trường Đại học Q.

 

Xe trong trường. Giang Đông dừng xe ở cổng, để Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi xuống. Trương Phức Nghiên nhiệm vụ đón tân sinh viên nên thể cùng Giang Hạ thủ tục. Giang Đông đợi họ xuống xe tìm chỗ đậu.

 

Ngày khai giảng, sinh viên tấp nập.

 

Chu Thừa Lỗi một tay kéo vali, một tay xách cái xô nước, bên trong đựng phích nước và khăn mặt. Giang Hạ thì ôm một cái chậu rửa mặt tráng men. Hai cùng bước khuôn viên trường.

 

Giang Hạ tính xin một chỗ ở ký túc xá, phòng khi cương sữa ướt áo thì chỗ đồ kín đáo, nên cô mang theo ít quần áo và chăn chiếu.

 

Hành lý của đa phần là tay xách nách mang những túi lớn túi bé, vai vác chăn bông cồng kềnh, chỉ Giang Hạ là kéo một chiếc vali nhẹ nhàng. Sự khác biệt lập tức thu hút vô ánh , qua ai cũng ngoái xem.

 

Cố Hằng xách hành lý giúp con gái trường. Phía , Giang Hạ sang gì đó với Chu Thừa Lỗi, nghiêng đầu lắng vợ .

 

Cố Nguyệt liếc mắt một cái nhận ngay Giang Hạ và đàn ông kéo vali bên cạnh. Cô ả kéo tay Cố Hằng, hất hàm về phía : "Ba, chính là phụ nữ hôm qua mua bốn cái áo lông vũ đấy. Không ngờ họ cũng học trường ."

 

Cố Hằng theo hướng chỉ tay. Hai ăn mặc giản dị, bình thường. Không như con gái ông, hận thể mỗi ngày một bộ cánh, giày nào với áo nấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-575-moc-mac.html.]

 

"Con xem cô đồng chí ăn mặc mộc mạc thế ! Con học tập , đừng cái gì cũng đòi mua đồ đắt tiền, chúng thể tư tưởng tư bản như thế ."

 

Hôm nay Giang Hạ mặc áo sơ mi hoa nhí vải sợi tổng hợp màu trắng, quần âu màu xanh quân đội. Chu Thừa Lỗi cũng mặc sơ mi trắng, quần xanh quân đội.

 

Thời đại , đường phố vẫn chủ yếu là các màu xám, xanh lam, xanh quân đội và trắng. Trong dòng đạp xe buổi sáng, lướt qua chỉ thấy một màu xám xịt, những mặc đồ sáng màu trang điểm thời thượng đếm đầu ngón tay. Mà vợ con ông thuộc ít ỏi đó.

 

Cố Nguyệt ba giảng đạo thì khó chịu mặt, cô ả cảm thấy ba vấn đề chẳng bao giờ trọng điểm.

 

"Ba, ba thấy chồng cô đang kéo cái vali ? Ba cái vali đó bao nhiêu tiền ? Trong Cửa hàng Hữu nghị loại rẻ nhất cũng hơn hai trăm đồng đấy."

 

Hơn nữa cô ả cảm thấy cái vali trông xịn hơn loại hai trăm đồng nhiều. Cảm giác còn đắt hơn nữa! Cô từng thấy mẫu , chẳng lẽ là mẫu mới? Lại bộ quần áo cô mặc mới tinh tươm, một miếng vá, thế mà gọi là mộc mạc ? Thế gọi là sang trọng mới đúng! Nếu cô mà cái vali như thế, cô cũng nguyện ý mặc "mộc mạc" như !

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Khụ khụ... Thì đó cũng là đồ dùng thiết thực, dùng lâu dài."

 

Cố Hằng con gái qua cũng vali là gì, ở giới thượng lưu thịnh hành.

 

Cố Nguyệt bĩu môi: "Thế con mua cái hơn 100 đồng thì ba bảo vô dụng?"

 

Cố Hằng: "Người thể là ở nơi khác đến, còn nhà con ngay ở Kinh Thị, hành lý ba xách cho con , con cần xách, chẳng công tác, mua gì?"

 

Bỏ một hai trăm đồng mua thứ thường dùng, Cố Hằng tự nhiên đồng ý.

 

Cố Nguyệt hậm hực.

 

Phía , Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đến bàn đăng ký, điền thông tin, ký tên, nhận chìa khóa phòng và phiếu ăn. Tổng cộng 36 cân lương thực, trong đó 9 cân gạo, 20 cân bột mì, 7 cân bột ngô.

 

Giang Hạ thủ tục xong, định thì cha con Cố Hằng và Cố Nguyệt cũng tới. Vì con gái họ cùng đường nên Cố Hằng theo bản năng Giang Hạ một cái, sững .

 

Giang Hạ để ý đến ông , khoác tay Chu Thừa Lỗi: "Đi thôi !"

 

Hai vợ chồng lách qua đám đông rời . Ánh mắt Cố Hằng tự chủ mà dõi theo.

 

Cố Nguyệt cũng chằm chằm Giang Hạ. Lúc nãy khi Giang Hạ giơ tay khoác vai chồng, cô ả thấy tay cô đeo một chiếc đồng hồ Longines. Đó là mẫu đồng hồ cô ả cực kỳ thích! Mấy trăm đồng lận! Cô ả còn chẳng dám mơ tới!

 

"Ba, ba thấy đồng hồ tay cô ?"

 

Cố Hằng hồn: "Hả? Đồng hồ gì?"

 

Cố Nguyệt: "Của cô đồng chí kìa! Ba chẳng bảo ăn mặc mộc mạc ? Ba thấy cô đeo đồng hồ gì ?"

 

Cố Hằng lắc đầu, ánh mắt vẫn dứt khỏi bóng lưng Giang Hạ: "Không để ý."

 

"Ba, cô đeo cái Longines con thích nhất đấy, thế mà ba còn bảo mộc mạc?"

 

Cố Hằng lơ đễnh ừ hữ: "Ừ."

 

Cố Nguyệt theo Giang Hạ đầy ghen tị: "Ba, con mà cái đồng hồ như thế thì con cũng sẵn sàng ăn mặc mộc mạc như !"

 

Chỉ riêng cái đồng hồ của bằng tiền mua quần áo cả mùa hè của cô . Hơn nữa Cố Nguyệt thừa nhận, Giang Hạ mặc thế cũng ! Hóa buộc tóc đuôi ngựa cao trông xinh xắn đến ?

 

"Có đăng ký nhập học đấy?" Mãi đến khi thầy giáo nhắc nhở, hai cha con mới giật tỉnh .

 

 

Loading...