Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi xuống lầu.
Trên phòng, Cố Hằng giúp con gái lau giường hỏi: "Cô bạn nãy quê ở thế?"
Cố Nguyệt nhún vai: "Con , ."
Cố Hằng im lặng hỏi thêm.
21 tuổi. 21 năm ...
Cố Nguyệt huyên thuyên: "Cậu bảo chồng xuất ngũ chuyển ngành. Ba , ba tra thử xem ở đơn vị nào , con cảm giác chức vụ thấp . Giang Hạ cũng dạng ."
"Điều tra gì? Ba rảnh rỗi như con, suốt ngày lo chuyện bao đồng."
Cố Nguyệt nài nỉ: "Con chỉ kết bạn với Giang Hạ thôi mà. Ba tra thì con nhờ tra."
Cố Hằng nghiêm giọng: "Cấm điều tra! Con trừ việc học thì cái gì cũng để tâm!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Nguyệt bĩu môi: "Con để tâm việc học mà thi đỗ Đại học Q ?" Hứ!
Cố Hằng dịu giọng: "Chẳng con Bộ Ngoại giao việc ? Thế thì lo mà học ngoại ngữ , bộ đó dễ . Người khác gì kệ . Tập trung việc học mới là chính đạo."
"Con !" Nói chuyện với ba đúng là chán ngắt. Ba câu thì hai câu là giáo điều!
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi xuống đến nơi thì thấy Giang Đông đợi sẵn.
"Giường chiếu xong xuôi cả chứ ạ?"
Giang Hạ gật đầu: "Xong , em về viện nghiên cứu ! Bọn chị về đây, lát nữa còn thăm thủ trưởng cũ của rể em."
Giang Đông đưa chìa khóa xe cho họ: "Anh chị lái xe , lát em qua nhà Tiểu Nghiên lấy xe đạp đạp về cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-577-dieu-tra-lam-gi.html.]
Giang Hạ khách sáo nhận lấy: "Thế bọn chị về ."
Giang Đông chỉ chỗ để xe, ba chia tay .
Hai vợ chồng về đến nhà, cửa tiếng ba đứa trẻ váng lên.
Giang Hạ vội vàng chạy , đón lấy đứa bé trong tay bà ngoại, dỗ dành: "Mẹ về đây! Xem nào, ai mà nhè thế ?"
Có lẽ ngửi thấy , út trong lòng Giang Hạ nín ngay. Giang Hạ thấy mắt con đỏ hoe, xót xa hỏi: "Khóc lâu hả ?"
Bà ngoại thở dài: "9 giờ dậy chơi một lúc là , chịu ăn sữa."
Giang Hạ đồng hồ, 9 giờ 18 phút, thế thì cũng lâu lắm.
Mợ hai thêm : "Tã cũng , đút bình sữa cũng chịu uống, chắc là bắt đầu lạ đấy, ba đứa tinh quái thật." Bình sữa đựng sữa vắt sẵn mà chúng cũng chịu.
"Biết lạ đấy." Chu Thừa Lỗi đỗ xe xong , đón lấy con từ tay mợ hai và Lý Thu Phượng, nhẹ nhàng dỗ: "Ba về đây..."
Vào tay Chu Thừa Lỗi, dỗ vài câu là hai đứa cũng nín bặt.
Mợ hai : "Ba đứa khôn thật, nhanh thế nhận . May mà chúng nó còn theo bố, thì cái Hạ học ."
Bà ngoại kinh nghiệm chăm trẻ bảo: "Trẻ con đứa nào chẳng thế, một thời gian là quen ngay thôi."
"Quen chút là thôi ạ." Chu Thừa Lỗi đáp một câu cùng Giang Hạ bế con phòng cho bú.
Cho con ăn no xong, hai báo với ông bà ngoại một tiếng xách theo túi tã lót, quần áo, sữa bột cửa. Mai Giang Hạ học , khi học kiểu gì cũng đến thăm thủ trưởng cũ một chuyến.
Hai lái xe . Giang Hạ cầm lái, Chu Thừa Lỗi đặt hai đứa con ở ghế , còn ghế súp ở giữa, tay bế một đứa, tay cầm lục lạc khe khẽ lắc, miệng kể chuyện "Nòng nọc nhỏ tìm " để dỗ dành lũ trẻ. Anh còn để ý đường xá nhắc Giang Hạ lối nào.
Cuối cùng xe cũng đến bên ngoài khu đại viện, phía một chiếc xe khác bám theo.