Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 583: Hà lão không đáng tin cậy

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:21:20
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ thốt lên: "Hà lão, bác đừng đùa cháu chứ!"

 

Hiệu trưởng Chu gật đầu lia lịa. đấy, lão Hà, ông đừng đùa! Ông sợ tiếp theo lên cơn đau tim nhập viện là ông đấy.

 

Vừa nãy Hà lão bảo giới thiệu cho ông một chuyên gia tinh thông năm sáu ngoại ngữ. Ông cứ tưởng là học giả Việt kiều nào đó về nước. Kết quả, là thế đây?

 

Hiệu trưởng Chu quyển sách giáo khoa năm nhất trong giỏ xe đạp. Cạn lời luôn! Đây là tân sinh viên năm nhất chứ gì nữa? Đã đủ hai mươi tuổi mà chuyên với chả gia?

 

Hà lão nghiêm túc: "Ta đùa! Trình độ ngoại ngữ của Tiểu Hạ thừa sức giáo sư đại học, còn đang định tìm con bé phiên dịch song song kìa, ông bảo trình độ thế nào?"

 

Giang Hạ chối đây đẩy: "Hà lão, bác đề cao cháu quá! Cháu trình độ giáo sư đại học ạ?"

 

Hà lão quả quyết: "Trình độ chuyên môn của cháu xứng đáng để đề cao. Không cần khiêm tốn! Cháu mà đảm đương nổi thì cũng chẳng mấy ai đảm đương nổi !"

 

Giang Hạ: "..."

 

Hiệu trưởng Chu: "..."

 

Hà lão sang Hiệu trưởng Chu: "Lão Chu, tin tuyệt đối sai ! Ông mời con bé thì thể mở luôn cả lớp tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng Đức đấy! Đồng chí Tiểu Hạ của sáu thứ tiếng cơ!"

 

Hiệu trưởng Chu đành trừ "ha hả" hai tiếng.

 

"Này, ông đừng tin! Trình độ ngoại ngữ của Tiểu Hạ cứ như là lớn lên ở nước ngoài !"

 

Hiệu trưởng Chu ái ngại: "Đồng chí Tiểu Hạ vẫn là sinh viên năm nhất trường , e là hợp lý lắm?"

 

Giang Hạ gật đầu lia lịa: " ạ, hợp lý ."

 

Hà lão mắng: "Lão Chu, thế là ông cổ hủ ! Người xưa câu 'tam nhân hành, tất hữu ngã sư'! Người thầy là truyền đạo, thụ nghiệp, giải hoặc! Ai bản lĩnh truyền đạo, thụ nghiệp, giải hoặc thì đó đều thể thầy, giáo sư!"

 

Hà lão chịu buông tha, Hiệu trưởng Chu cũng nể mặt ông nên đành : "Không ngờ Tiểu Hạ còn trẻ mà trình độ ngoại ngữ cao như . Thế ! Ngày mai em đến khoa Ngoại ngữ tìm giáo sư Quý phỏng vấn một chút xem ."

 

Sau đó ông vội với Hà lão: "Lão Hà, còn việc, xin phép nhé!" Hiệu trưởng Chu bỏ câu đó vội vàng chuồn lẹ.

 

Cái ông Hà lão , đúng là đáng tin cậy chút nào! Bảo ông giới thiệu giúp một chuyên gia tiếng Nga. Ông giới thiệu ngay cho một cô sinh viên năm nhất! Để một sinh viên năm nhất giáo sư ngoại ngữ, đây là chơi đồ hàng chắc?

 

Nếu nhà trường đang cần gấp giáo viên tiếng Nga thì ông cũng chẳng tìm đến ông . Chuyên ngành Ngoại ngữ của Đại học Q mới khôi phục lâu, hiện tại chỉ tiếng Anh và tiếng Nhật, chủ yếu để đáp ứng nhu cầu cải cách mở cửa. Khoa Ngoại ngữ mà chỉ hai thứ tiếng thì ít quá, quốc gia cũng đang cần gấp nhân tài phiên dịch, nên Hiệu trưởng Chu quyết định mở thêm mấy môn ngoại ngữ nữa.

 

Giáo sư đương nhiên cũng mời xong xuôi, nhưng ngặt nỗi vị chuyên gia dạy tiếng Nga đổ bệnh nhập viện ngay ngày khai giảng hai hôm, phẫu thuật và tĩnh dưỡng cả một học kỳ. Nhà trường đành tìm khác thế, nhưng nhất thời tìm giỏi.

 

Hiệu trưởng Chu thấy Hà lão xuất hiện ở cổng trường như bắt vàng, vội nhờ vả. Hà lão xong đồng ý ngay, bảo khéo ông đến trường cũng để tìm một chuyên gia ngoại ngữ.

 

Thế là Hiệu trưởng Chu tràn trề hy vọng chờ đợi đồng chí Chu Thừa Lỗi. Hà lão bảo: "Trình độ ngoại ngữ của cũng khá, nhưng giỏi bằng chuyên gia giới thiệu, ông thể mời cả hai."

 

Kết quả đồng chí Chu Thừa Lỗi phán một câu xanh rờn: "Không rảnh, trông con." Câu khiến Hiệu trưởng Chu cứng họng.

 

Sau đó ông tiếp tục hy vọng chờ đợi vị chuyên gia năm thứ tiếng . Kết quả chờ một cô bé... Một sinh viên năm nhất mười mấy hai mươi tuổi trong mắt Hiệu trưởng Chu cũng chỉ là một đứa trẻ lớn hẳn.

 

Hà lão thấy Hiệu trưởng Chu tin , liền bảo Giang Hạ: "Tiểu Hạ, mai cháu nhớ phỏng vấn nhé, cho lão Chu thấy thực lực của cháu!"

 

Giang Hạ thở dài: "... Hà lão, thôi bỏ ạ, cháu ý định giáo sư ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-583-ha-lao-khong-dang-tin-cay.html.]

"Làm tính , nhưng cho lão Chu thấy giới thiệu sai! Không thì ông tưởng qua loa với ông ! Lại , cháu giáo sư? Cháu phiên dịch bình thường cũng là vì kiếm tiền mà? Trình độ của cháu đủ tư cách giáo sư chính thức đấy, mỗi tháng hai ba trăm đồng chứ ít gì."

 

Giang Hạ: "Con cháu còn nhỏ, cháu rảnh dạy ạ."

 

"Tạm thời chỉ hai lớp, chương trình đại học nhiều, tốn bao nhiêu thời gian . Với con cái chẳng thuê trông ? Chồng cháu trông con, cháu cũng trông con, thế cần sống ? mà giáo sư cháu thể , chứ trưởng nhóm phiên dịch cho Hội chợ giao dịch thì cháu bắt buộc ! Ta đến tìm cháu chính là để mời cháu trưởng nhóm cho Hội chợ giao dịch, huấn luyện cho đoàn phiên dịch và nhân viên dự hội chợ . Làm thế nào để các tình nguyện viên và nhân viên phiên dịch hỗ trợ doanh nghiệp lấy nhiều đơn hàng hơn, giúp kim ngạch giao dịch của hội chợ lập kỷ lục mới, việc đành nhờ cậy cháu!"

 

Giang Hạ từ chối: "Thế càng ạ, con cháu còn nhỏ, cháu ?"

 

"Cháu khó khăn gì, tổ chức sẽ giúp cháu giải quyết! Con ai trông, tìm trông giúp cháu! Cả hai vợ chồng cháu cùng cho . Ta sẽ sắp xếp chỗ ở đàng hoàng cho các cháu, việc gì cũng cần các cháu lo. Được , cứ quyết định thế nhé! 8 giờ sáng mai cháu đến Đại học Kinh chờ đồng chí Tiểu Nghiên, để cô đưa cháu huấn luyện cho đoàn phiên dịch của Hội chợ ."

 

"Ta đây! Mai cháu nhớ báo danh đấy. Ta đợi cháu mãi! Cháu yên tâm, xin nghỉ sẽ xin giúp cháu!"

 

Hà lão đợi Giang Hạ ở cổng trường cả tiếng đồng hồ, ông còn nhiều việc , xong liền đạp xe mất.

 

Giang Hạ: "..."

 

Chu Thừa Lỗi chạy bộ tới, lên xe đạp: "Về nhà thôi."

 

Giang Hạ nhảy lên xe: "Sao đây?"

 

"Con ngủ , chạy bộ chút." Chu Thừa Lỗi đợi Giang Hạ vững, chân đạp một cái, chiếc xe lăn bánh.

 

Cố Hằng và Cố Nguyệt theo chiếc xe đạp xa.

 

Cố Nguyệt hỏi ba: "Ba, chuyện với Giang Hạ là Hà lão và Hiệu trưởng Chu ạ?"

 

Cố Hằng gật đầu: "Ừ."

 

Cố Nguyệt càng thêm tò mò về phận của Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ. Hai vợ chồng họ rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sao quen Trương lão, quen Hà lão, còn quen cả Hiệu trưởng? mà Trương lão và Hà lão là bạn của . Cố Nguyệt cảm thấy càng kết với Giang Hạ hơn, tương lai cô ả còn Bộ Phiên dịch. Ba cô ả sẽ giúp, thứ đều tự thi. Cũng dám nghĩ nếu thi trượt thì ? Ba cô ả đáng tin, cô ả chỉ thể dựa chính !

 

Nhà họ Cố.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cố phụ về đến nhà liền cầm một tập tài liệu thư phòng. Ông mở tập hồ sơ, lấy tài liệu bên trong xem. Thấy ngày tháng năm sinh của Giang Hạ, sang cột cha . Ông im lặng lâu.

 

Khi hồn thì là một tiếng , ông dậy, về phía giá sách, rút quyển sách ở tầng cùng , mở , lấy tấm ảnh bên trong, tấm ảnh thất thần.

 

Mãi đến khi tiếng gõ cửa vang lên, ông mới giật , vội vàng nhét tấm ảnh tập hồ sơ, cất vội ngăn kéo mở cửa.

 

Đổng Yến : "Xong việc ông? Cơm chín , ăn cơm thôi!"

 

"Được." Cố Hằng đáp, cùng vợ ngoài.

 

Đổng Yến liếc bàn việc, thấy ngay quyển sách đó. Bà thoáng qua Cố Hằng.

 

Cố Hằng vợ: "Sao thế?"

 

"Không gì, nãy ông bận gì thế? Cái Nguyệt bảo ông về chui thư phòng."

 

"Xem mấy tài liệu trong cục thôi mà."

 

Đổng Yến mím môi.

 

 

Loading...