Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 585: Đãi ngộ
Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:21:22
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ ăn xong đu đủ hầm sữa tươi, cho ba đứa nhỏ ăn no nê, liền hái vài chiếc lá bạch quả, gấp thành hình con bướm và chim nhỏ. Cô cùng bà ngoại, em họ trong sân chơi với bọn trẻ.
Ông ngoại rảnh rỗi việc gì bèn bếp phụ nấu cơm. Sáu lớn trông ba đứa trẻ, mà bọn trẻ ngoan, ngủ nhiều, ở đây chẳng việc đồng áng, đôi khi thật sự quá nhàn rỗi. Ông ngoại là chịu yên, lúc rảnh quá còn quét dọn con đường cửa. Ông thậm chí còn định xin một chân quét rác, nhưng Chu Thừa Lỗi đồng ý. Ông đan len g.i.ế.c thời gian như bà ngoại và mợ hai nên chán c.h.ế.t.
Chu Thừa Lỗi đang dịch sách trong phòng. Mợ hai nấu cơm.
Giang Hạ cầm cuống lá bạch quả, kéo nhẹ, hai cánh lá bạch quả liền phe phẩy ngừng.
"Chim nhỏ bay bay bay, bay bay bay..."
Bà ngoại và em họ cũng cầm con bướm Giang Hạ gấp để dỗ dành bọn trẻ: "Sâu nhỏ bay bay bay..."
Ba đều đặt trẻ lên đùi , chơi đùa cùng chúng. Ba đứa nhỏ mỗi đứa cầm một con bướm, nhưng chỉ cầm một lúc là buông tay.
Lý Thu Phượng : "Chị dâu họ giỏi thật đấy, lá bạch quả mà chị cũng biến thành con bướm thế ."
"Cái khó , qua là ngay. Chị cũng là khác mới đấy." Kiếp internet phát triển, video hướng dẫn đầy rẫy, vô tình lướt thấy, xem qua là .
Mặt trời xuống núi, Trương Phức Nghiên và Giang Đông cùng sang chơi. Đi cùng họ còn Trương Duệ. Trương Duệ đến tìm Chu Thừa Lỗi, khéo gặp Giang Đông và Trương Phức Nghiên ở cửa.
Giang Đông và Trương Phức Nghiên sán đón lấy đứa bé từ tay Giang Hạ và bà ngoại.
Trương Duệ cũng bảo Lý Thu Phượng: "Em họ, cho bế cháu một cái nào."
Bị một lạ gọi là em họ, Lý Thu Phượng đỏ mặt, đưa hai trong lòng cho đối phương.
Trương Duệ đón lấy hai từ tay Lý Thu Phượng, thấy cô bé mới gọi một tiếng em họ đỏ mặt, thầm nghĩ cô em họ nhà Tư hổ thật. Trong quá trình trao đổi, tay hai khó tránh khỏi chạm . Lý Thu Phượng tính tình văn tĩnh, sợ lạ, mặc quân phục, khí trường mạnh mẽ như Trương Duệ một cái càng thêm e dè, mặt đỏ bừng.
Trương Duệ thấy thú vị nhưng cũng dám trêu, cố gắng nở nụ thiện nhất thể để đón lấy đứa bé: "Chú bế nào."
Ba nhận nhiệm vụ trông trẻ, bà ngoại và em họ cũng bếp phụ nấu nướng. Giang Hạ gọi Chu Thừa Lỗi . Sau đó Trương Duệ bế đứa bé cùng Chu Thừa Lỗi thư phòng chuyện.
Giang Hạ, Giang Đông và Trương Phức Nghiên ba trông trẻ trò chuyện trong sân. Trương Phức Nghiên chủ yếu với Giang Hạ về chuyện huấn luyện ngày mai.
"Mỗi ngày chỉ cần lên lớp một tiếng thôi."
"Chủ yếu là giảng giải cho kỹ năng bán hàng, dạy khẩu ngữ, và cách ứng phó với các tình huống đặc biệt."
"Có thể sắp xếp lệch giờ với lịch học của , các phần huấn luyện khác do giáo viên khác phụ trách."
Giang Hạ liền : "Mỗi ngày trích một tiếng để dạy thì vấn đề gì." Mấy môn cơ sở cô cần học, chỉ cần học mấy môn chuyên ngành là .
"Vậy mai chúng cùng dạy nhé."
Trương Phức Nghiên tiếp: "Hà lão bảo, nếu và Chu Hội chợ giao dịch, sẽ sắp xếp cho hai một căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách, mang theo cả con cái ở cũng vấn đề gì. Nếu ở khách sạn cũng , phòng ốc cho theo đều sắp xếp thỏa. Cậu cứ nghĩ xem ở căn hộ khách sạn, ông sẽ sắp xếp ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-585-dai-ngo.html.]
"Hà lão còn bảo thể giới thiệu mấy nhà máy cho , để nhận lương kiếm tiền hoa hồng. Cậu lấy bao nhiêu phần trăm thì tự đàm phán với bên nhà máy."
"Đến lúc đó tới Tuệ Thành, nếu con cái thích nghi thì thể kết thúc bất cứ lúc nào. Hơn nữa thể sắp xếp cho và con cái bằng máy bay. Không cần tàu hỏa giống đại bộ đội."
"Bên khu triển lãm cũng dành riêng cho một phòng nghỉ tạm thời, con đói thể đó cho bú. Mợ hai và thể bế cháu dạo trong hội chợ, mệt thì phòng nghỉ ngủ."
"Hà lão còn bảo trải nghiệm sẽ giúp ích lớn cho việc Đảng và công tác của ."
Nói đến nước , việc đều sắp xếp chu đáo, con quen còn thể về bất cứ lúc nào, Giang Hạ còn thể gì nữa? Có thể đưa những sự sắp xếp tỉ mỉ như , Hà lão thực sự thành ý.
Đây là đãi ngộ dành cho chuyên gia cấp bậc nào chứ? Chính bản Hà lão cũng chắc . Những điều kiện Hà lão sắp xếp cũng chịu ít áp lực.
Giang Hạ gật đầu: "Tớ hiểu , mai tớ sẽ cùng đến lớp huấn luyện."
Trương Phức Nghiên : "Giang Đông bảo đến lúc đó về nhà lái xe Tuệ Thành, như hàng ngày đến khu triển lãm sẽ cần bắt taxi nữa."
Giang Hạ băn khoăn: " mà phiền phức."
Giang Đông xen : "Không phiền , bọn em theo xe khách, mất hơn năm tiếng là tới, xe khách giữa đường còn dừng đỗ. Lần em nhớ đường , chắc bốn tiếng là tới nơi thôi."
Giang Hạ hỏi: "Em chắc chắn nhớ đường chứ?"
Giang Đông: "Chị đừng coi thường khác! Em một là nhớ đường ngay! Em còn thể lái xe từ Tuệ Thành lên Kinh Thị chứ!"
Giang Hạ: "Chị tin em, nhưng xin em đừng thế!" Từ Tuệ Thành lái xe lên Kinh Thị? Đùa gì .
Giang Đông tất nhiên là đùa, rảnh thế.
Vì giảng viên huấn luyện, Giang Hạ chuẩn tài liệu, tối đó cô bận rộn đến tận 11 giờ mới ngủ.
Sáng hôm , Giang Hạ vẫn đợi con dậy mới dậy. Cô cùng Chu Thừa Lỗi cho con ăn no, đó ăn sáng đến trường. Hôm nay cô cùng Trương Phức Nghiên đạp xe đến Đại học Kinh.
Giang Đông bỏ rơi, đành tự lái xe về viện nghiên cứu. Chuyện Giang Đông du học duyệt, nhưng sư cùng xin với . Vì chuyện du học, còn xin thành chương trình học để lấy bằng nghiệp. Tuy nhưng Giang Đông cũng chẳng buồn. Trương Phức Nghiên ở Kinh Thị, chị cũng lên Kinh Thị, còn chẳng nỡ chứ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hiện tại tiếp tục theo giáo sư cũ và mấy bạn cùng nghiên cứu dang dở trong phòng thí nghiệm, đồng thời chuẩn thi cao học Đại học Q. Giang Hạ cũng gợi ý cho công ty của Giang Đông một hướng nghiên cứu mới: máy giặt tự động .
Cô thực sự cảm thấy cái máy giặt bán tự động đúng là cũng như . Trời thì tự giặt tay còn nhanh hơn, chỉ cái lúc trời thì dùng để vắt khô, quần áo sẽ nhanh khô hơn chút. Cái máy ở nhà cũng chỉ dùng để vắt tã vải khi sinh con, đó từng dùng đến. Chu Thừa Lỗi còn chê phiền phức. tã vải mỗi ngày quá nhiều, trời mưa khó khô, vắt qua thì sẽ nhanh khô hơn.
7 giờ 55 phút, Giang Hạ và Trương Phức Nghiên cùng bước giảng đường bậc thang. Trương Phức Nghiên tìm chỗ xuống.
Giang Hạ cầm tài liệu thẳng lên bục giảng: "Chào , tên là Giang Hạ, là trưởng nhóm phiên dịch kiêm giáo viên huấn luyện cho Hội chợ giao dịch ."
Cả phòng học sững sờ.
Cái gì cơ?