Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 586: Ngông cuồng!
Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:21:23
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì giảng viên huấn luyện nên hôm nay Giang Hạ ăn mặc khá trang trọng với một bộ váy vest trắng. Sự trang trọng khiến cô già tuổi. cô quá trẻ, tham gia huấn luyện chỉ sinh viên xuất sắc khoa Ngoại ngữ của các trường đại học, mà còn cả nhân viên phiên dịch và nhân viên các nhà máy thuê đến, thậm chí cả những giám đốc nhà máy đầu tham gia Hội chợ giao dịch. Thế nên những qua cũng đủ tuổi cha Giang Hạ.
Nghe Giang Hạ tự giới thiệu là giáo viên huấn luyện và trưởng nhóm phiên dịch, nghĩ đến việc một đứa vắt mũi sạch dạy bảo, thậm chí tôn trọng gọi đối phương là cô giáo, trong lòng họ tự nhiên vui, nảy sinh tâm lý phản kháng. Mọi việc đều xét theo vai vế thứ bậc, đúng nào? Họ đều là những nhân vật m.á.u mặt cả!
Có nhịn xì xào bàn tán: "Sao thế ? Có nhầm lẫn gì ? Cô sinh viên chạy nhầm lớp !"
"Chắc là nhầm !"
"Nhất định là nhầm!"
"Hy vọng là nhầm, nếu cô mà dạy chúng , bắt gọi một trạc tuổi con gái là cô giáo, thực sự mở miệng nổi! Nếu thật là thế thì buổi huấn luyện xin kiếu!"
" cũng tham gia! Đùa kiểu gì , Đại học Kinh hết mà phái một sinh viên đến dạy chúng !"
"Trước chẳng giáo sư Quý dạy ?"
"Hà lão bảo đổi , nhưng cũng đến mức đổi một sinh viên đến chứ! Đồng chí nghiệp đại học ?"
...
Tuy ở đây cũng từng tham gia Hội chợ giao dịch mùa thu năm ngoái và nhận Giang Hạ, như Chu Tình Tình và Dương Mẫn - bạn của Diệp Nhàn, trưởng nhóm năm ngoái. vì nhiều lý do riêng, họ đều lên tiếng.
Giang Hạ cảnh hỗn loạn bên , thần sắc bình tĩnh cầm lấy chiếc loa tay: "Mọi cần nghi ngờ! Không nhầm lẫn gì , chính là giảng viên huấn luyện và trưởng nhóm phiên dịch của đoàn Hội chợ giao dịch Kinh Thành . Nếu ai cảm thấy quá trẻ, chấp nhận thì thể rời ngay bây giờ. Các vị thể về xin với tổ chức cấp đổi , đổi hoặc đổi các vị đều . Bây giờ cho ba phút, ai rời thể ngay lập tức. Xin mời!"
Giang Hạ động tác mời. Chiếc loa phóng thanh truyền giọng lanh lảnh mà sắc bén của Giang Hạ đến tai từng .
Mọi : "..."
Giang Hạ tung khí thế đàm phán với bên A từ kiếp , khí trường bùng nổ. Khí chất đổi hẳn, như biến thành một khác. Cô lạnh lùng , hề nao núng chút nào.
Cô giơ tay xem đồng hồ: "Bây giờ bắt đầu tính giờ."
Mọi : "..."
Trong phòng học lập tức im phăng phắc, ái ngại. Nhất thời ai rời cả.
Mọi đều là trưởng thành, hơn nữa đều là tinh nhà trường hoặc nhà máy tuyển chọn kỹ lưỡng, việc sẽ quá bốc đồng. Dù trong lòng đổi giảng viên cũng sẽ dễ dàng bỏ , chỉ định bụng tan học sẽ tìm lãnh đạo chuyện . Tham gia Hội chợ giao dịch là một cơ hội cực kỳ hiếm , nếu bỏ , lãnh đạo truy cứu xuống, khác cũng là thể.
Người xưa câu "súng b.ắ.n chim đầu đàn", ai cũng con chim đầu đàn đó.
Giang Hạ đoán chắc bọn họ sẽ ai bỏ . Vì thế đợi mười giây, cô tiếp tục : "Không ai rời ? Nếu ai thì cũng lãng phí thời gian của nữa. Lãng phí thời gian chính là lãng phí sinh mệnh, lãng phí sinh mệnh của . Bây giờ cho cơ hội cuối cùng, đếm đến ba, ai thể lên."
"Một."
Mọi âm thầm quan sát xung quanh, nhưng ai nhúc nhích.
"Hai."
Cũng ai động đậy.
"Ba!"
Vẫn như cũ ai rời !
"Được, chúng chuẩn học! Trước khi học, qua quy tắc lớp học của . Trong giờ của , trừ khi đặt câu hỏi, thích thấy bất kỳ âm thanh nào khác. Nghe thấy tiếng ai, sẽ hỏi đó. Quá tam ba bận, quá hai , đến thứ ba sẽ phản ánh với lãnh đạo của các vị, đề nghị họ đổi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-586-ngong-cuong.html.]
Mọi : "..."
"Bây giờ bắt đầu bài học," Giang Hạ nhảm nữa, cầm phấn bắt đầu lên bảng: "Tiết một, chúng sẽ về..."
Ngay từ đầu Giang Hạ dùng khí thế trấn áp , chủ yếu là vì tuổi còn nhỏ mà năng quá ngông cuồng! Những vị giáo sư già đại học giám đốc nhà máy khi họp hành cũng từng hống hách như cô! Quả thực là một bộ dạng "thiên hạ ai dám đây"!
Thế là theo bản năng liền im lặng lắng , xem Giang Hạ rốt cuộc thể cái gì ho mà dám ngông cuồng đến thế!
Ánh mắt khỏi dừng bảng đen: Chữ thật ! Như in ấn !
Sau đó bọn họ cuốn hút ngay lập tức. Tiếp theo là ngòi bút hề ngừng nghỉ. Ai nấy đều điên cuồng ghi chép!
...
Thế nên khi Hà lão dẫn vài tới, liền thấy Giang Hạ bục giảng thao thao bất tuyệt, còn học viên bên thì múa bút thành văn. Cả phòng học im phăng phắc. Ai nấy đều giảng cực kỳ chăm chú, ghi chép cực kỳ cẩn thận.
Mấy ngoài cửa giảng, thế mà một học viên nào cửa sổ phát hiện sự tồn tại của họ. Thậm chí chính họ cũng cuốn hút, cứ thế ngoài hành lang mãi. Sau đó dừng chân ngày càng đông.
...
Một tiếng đồng hồ dài dài, ngắn ngắn. Giang Hạ thừa một giây, canh đúng giờ lời kết thúc:
"Được , bài học hôm nay đến đây thôi! Tập tài liệu ngày mai sẽ phát tận tay các vị. Tan học!"
Giang Hạ gấp tài liệu , nhấc chân rời khỏi phòng học.
Mọi vẫn kịp phản ứng, vẫn còn đang đắm chìm trong nội dung Giang Hạ giảng, vẫn còn đang cắm cúi ghi chép. Đến khi ngẩng đầu lên thì Giang Hạ khỏi lớp.
Mọi : "..."
Mọi , ai nấy đều mang vẻ mặt thỏa mãn. Sau đó mới phát hiện bên ngoài phòng học, thế mà chật kín ! Vậy mà ai .
phát hiện cũng chẳng lạ. Một tiết học kéo dài một tiếng, ngoài tiếng lật giấy và tiếng chim hót ngoài cửa sổ, chỉ giọng của Giang Hạ. Tiếng lật giấy và tiếng chim hót thấy, họ chỉ thấy giọng Giang Hạ, đắm chìm đó. Họ chỉ hận tốc độ theo kịp tốc độ của Giang Hạ, hận thể ghi nhớ từng chữ cô .
Giờ phút hồn , vở ghi chép của , sang vở của bên cạnh.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trời ạ!
Cuốn sổ nào cũng chi chít chữ. Còn nghiêm túc, tỉ mỉ hơn cả lúc học chính khóa ngày xưa. Toàn là những kiến thức thực tế, tinh túy.
Giờ phút mới hiểu tại sắp xếp Giang Hạ đến huấn luyện cho họ. Tại Giang Hạ mở miệng ngông cuồng như ! Người là thực sự bản lĩnh để ngông cuồng!
Có chậm, thấy bên cạnh ghi nhiều hơn , liền hỏi: "Bạn ơi, cho mượn vở xem chút!"
Có khơi mào, những khác ghi chép kịp cũng nhao nhao mượn vở bên cạnh: "Bạn ơi, chỗ ghi kịp, cho mượn vở xem với ?"
...
Thế là trong phòng học dấy lên trào lưu trao đổi vở ghi chép. Mọi sôi nổi đối chiếu với bên cạnh xem bỏ sót gì .
Một vị giám đốc già đeo kính lão chép bài, chép mãi đột nhiên thốt lên: " nhớ cái tên Giang Hạ thấy ở , hèn chi thấy quen thế?"
Những khác vội sang ông: "Là ai? Có lợi hại lắm ?"