Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 620: Theo dõi
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:31:19
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảng cách chút xa, ở đầu ngõ bên , cô ở đầu ngõ bên .
Chu Thừa Sâm rít một thuốc, định lên tiếng chào hỏi, chỉ lẳng lặng cô xách giỏ rau khu tập thể cuối con đường.
Nơi đó khu tập thể cán bộ công nhân viên bệnh viện, chỉ là khu dân cư bình thường.
Chu Thừa Sâm rít thêm một thuốc, ném mẩu t.h.u.ố.c lá còn một nửa thùng rác hình gấu trúc bên cạnh, về phía rạp chiếu phim, tiếp tục cùng bọn trẻ xem phim.
lúc ở cuối đường, một đàn ông lén lút quanh quất, đó bám theo khu tập thể.
Nguyễn Đường tan , mua ít thức ăn về nhà nấu cơm, cô lấy chìa khóa mở cửa, bước trong, thuận tay định đóng cửa thì cánh cửa bỗng đẩy mạnh .
Sắc mặt Nguyễn Đường biến đổi, cô dùng sức đẩy cửa .
Gã đàn ông bên ngoài dùng sức huých mạnh một cái, cánh cửa bật mở, gã xông , trở tay đóng sầm cửa .
Gã Nguyễn Đường với khuôn mặt đỏ bừng: "Đường Đường."
Nguyễn Đường ngửi thấy mùi rượu nồng nặc gã, kinh ngạc sợ hãi, cố gắng trấn tĩnh: "Anh gì? Đi ngoài!"
Gã đàn ông quỳ sụp xuống: "Đường Đường, , sẽ đ.á.n.h em nữa , thề, mà đ.á.n.h em thì c.h.ế.t t.ử tế! Anh cầu xin em, em đừng chia tay với , chúng kết hôn ? Anh sẽ đối với em cả đời!"
Nguyễn Đường cố gắng trấn an gã, cẩn thận từng chút một di chuyển về phía cửa: "Anh say ."
"Anh say, quá hối hận vì hôm đó phụ lòng em, đau khổ quá nên mới uống hai ly thôi, uống nhiều! Nếu em thích uống rượu, thề hôm nay là cuối cùng uống, uống nữa! Chỉ cần em kết hôn với , kết hôn xong sẽ bỏ rượu, cũng sẽ đ.á.n.h em nữa, thực sự sai . Em đừng chia tay với , chúng kết hôn ? Anh thực sự thể sống thiếu em! Ngay từ cái đầu tiên cưới em về nhà ! Vì quá yêu em, thấy em cùng đàn ông khác mới tức giận, trong lúc nóng giận mới kìm mà động thủ! Anh hiểu lầm em..."
Nguyễn Đường bất ngờ lao về phía cửa, vặn chốt cửa, mở toang cửa chạy ngoài.
Gã đàn ông phản ứng cực nhanh, bật dậy từ đất, túm chặt lấy cô, giật mạnh một cái, vung tay!
"A!"
Nguyễn Đường hét lên một tiếng, cả gã quăng văng ngoài.
Cơ thể va mạnh góc nhọn của bàn .
Hông đau nhói, đau đến mức cô suýt ngất , cả tê dại!
Gã đàn ông tiến gần, giơ chân đá túi bụi Nguyễn Đường: "Tao quỳ xuống cầu xin mày ! Mày còn thế nào nữa? Tao thề bao giờ uống rượu, đ.á.n.h mày nữa! Mày còn thế nào? Cái loại như mày đúng là đê tiện, đ.á.n.h lời! Có mày định chạy báo công an, gọi đến bắt tao ! Nói! Nói ! Nói là mày kết hôn với tao? Mau , mày kết hôn với tao!"
Nguyễn Đường đá đến co quắp mặt đất, hai tay ôm đầu, che chở phần đầu.
Gã đàn ông cúi xuống kéo cô dậy: "Đi, với tao đăng ký kết hôn! Chúng kết hôn ngay bây giờ!"
Nguyễn Đường nhân lúc gã cúi xuống, bất ngờ kéo mạnh gã xuống!
Gã đàn ông loạng choạng ngã xuống, đầu đập cạnh bàn , lập tức đầu rơi m.á.u chảy.
Nguyễn Đường nhân cơ hội bò dậy chạy ngoài, gã đàn ông ngáng chân vấp ngã sóng soài!
Phùng Bỉnh túm lấy cổ chân cô giật mạnh, kéo cô về phía .
Nguyễn Đường dùng chân đạp gã, sức giãy giụa: "Buông ! Đồ điên! Anh bệnh ! Cứu mạng với! Cứu... Á!..."
Phùng Bỉnh tóm lấy cái chân đang đạp loạn xạ của cô, đè xuống, đè lên cô, tát mạnh mặt cô một cái!
"Nói tao bệnh ? Lại định gọi đến bắt tao đúng ? Mày đừng hòng cả! Mày kết hôn với tao! Mau mày kết hôn với tao, mày kết hôn cũng kết hôn!"
Nói gã thô bạo xé rách quần áo cô.
Chu Thừa Sâm xông lên, một cước đá văng cửa, liền thấy cảnh tượng !
Anh túm lấy cổ áo gã đàn ông lôi gã , vung nắm đ.ấ.m giáng mạnh xuống.
Động tác nhanh nhẹn dứt khoát, liên tiếp đ.ấ.m mười mấy cú đầu đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-620-theo-doi.html.]
Chu Thừa Sâm còn dùng chân đá bồi thêm!
Bị đ.á.n.h bất ngờ kịp trở tay, Phùng Bỉnh tối tăm mặt mũi, m.á.u mũi chảy ròng ròng, trong miệng mùi m.á.u tanh ngọt lợ.
Gã tìm đúng cơ hội nhanh chóng bật dậy phản kích, đ.ấ.m trả Chu Thừa Sâm một cú!
Lại nhân lúc Chu Thừa Sâm trúng đòn, gã đầu bỏ chạy!
Chu Thừa Sâm đuổi theo.
Phùng Bỉnh vớ lấy bình hoa tủ cạnh cửa ném về phía Chu Thừa Sâm!
Chu Thừa Sâm theo bản năng giơ tay lên đỡ, bình hoa vỡ tan tành ngay cánh tay .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Phùng Bỉnh đầu chạy thục mạng!
"Dừng tay!"
"Đứng !"
Hai nhân viên mặc đồng phục lúc xông lên lầu, thuận thế tóm gọn Phùng Bỉnh đang lao tới, bẻ quặt tay gã khống chế, đè gã xuống đất khiến gã thể cử động!
Chu Thừa Sâm thở phào nhẹ nhõm, đầu xem Nguyễn Đường.
Nguyễn Đường bò dậy, đang lưng chỉnh đốn trang phục, chỉ là cúc áo phần lớn giật đứt, cô chỉ đành dùng tay túm chặt vạt áo.
Lúc bà cụ phòng đối diện mới dám tới, "Tiểu Đường cháu chứ?"
Nguyễn Đường , bộ dạng vô cùng chật vật: Quần áo xộc xệch, tóc tai rối bù, một bên mặt sưng vù.
Cô hai tay ôm ngực, một tay túm chặt cổ áo, giọng lạnh lùng, cố tỏ bình tĩnh: "Cháu ạ."
Chu Thừa Sâm thấy , cầm lấy tấm chăn mỏng ghế sô pha khoác lên cô.
"Cảm ơn." Nguyễn Đường kéo chặt tấm chăn, một cái.
Chu Thừa Sâm Phùng Bỉnh đ.ấ.m một cú, hốc mắt thâm tím.
Nguyễn Đường hiểu tại xuất hiện ở nhà .
Phùng Bỉnh thấy Chu Thừa Sâm khoác chăn cho Nguyễn Đường thì nổi điên, sức giãy giụa: "Nguyễn Đường, thằng là thằng nào? Có vì nó mà mày chịu cưới tao ? Con đàn bà đê tiện ..."
Nhân viên công an ấn chặt gã: "Đừng nhúc nhích!"
"Câm miệng!"
Phùng Bỉnh vẫn kích động: "Đồng chí, bắt nó! Bắt thằng gian phu ! là yêu của Nguyễn Đường, chúng sắp kết hôn ! Chính vì thằng gian phu xuất hiện nên Nguyễn Đường mới từ chối cưới , đòi chia tay với ! là chồng sắp cưới của Nguyễn Đường, chúng là vợ chồng cưới, sắp đăng ký , cô tằng tịu với thằng ..."
Nhân viên công an ghì chặt gã: "Câm miệng, bình tĩnh !"
Nguyễn Đường: "Anh dối! Anh đừng hươu vượn, chúng chẳng quan hệ gì cả! cũng vợ cưới của ! Cái đồ bệnh hoạn ..."
Nhân viên công an: "Đừng cãi nữa! Theo chúng về đồn, gì thì về đó ."
Chu Thừa Sâm với nhân viên công an: "Đồng chí, thể để hại bộ quần áo khác , đó đến bệnh viện xử lý vết thương mới về đồn lấy lời khai ?"
Hai nhân viên công an xong thoáng qua Nguyễn Đường, chỉ liếc qua cũng thấy sự chật vật của cô, gật đầu: "Thay quần áo !"
Chu Thừa Sâm mắt Nguyễn Đường: "Đi quần áo , ở đây ."
Một câu bình thường, ánh mắt bình tĩnh, hiểu trong lòng Nguyễn Đường dấy lên một cảm giác khác lạ.
"Ừ." Cô cũng bình tĩnh , lặng lẽ phòng quần áo.
Chu Thừa Sâm cùng bà cụ hàng xóm bắt đầu trình bày quá trình sự việc với nhân viên công an.