Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 621: Nằm viện theo dõi một thời gian
Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:14:12
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà cụ hàng xóm thấy tiếng động, mở cửa xem chuyện gì, lúc thấy Nguyễn Đường mở cửa chạy ngoài và Phùng Bỉnh bắt lôi .
Đợi khi cửa đóng , bà vội bảo cháu trai chạy xuống lầu báo công an.
Trụ sở công an ngay gần đó, chỉ cần xuyên qua con hẻm nhỏ bên cạnh khu tập thể là tới.
Cho nên nhân viên thực thi pháp luật đến nhanh.
Chu Thừa Sâm khi đang về rạp chiếu phim, khóe mắt thấy một bóng lén lút theo khu tập thể mà Nguyễn Đường bước .
Anh lờ mờ cảm thấy gì đó , bèn tới xem xét, đó thấy tiếng kêu cứu của Nguyễn Đường lầu nên xông lên...
Chu Thừa Sâm kể những gì chứng kiến, thêm mắm dặm muối một chút, cũng giải thích hành động của là phòng vệ chính đáng trong tình thế cấp bách để cứu Nguyễn Đường.
Anh chỉ hai mắt , chỉ mảnh vỡ bình hoa mặt đất: "Đây là đ.á.n.h , đây là ném , hai đồng chí, các cũng tận mắt thấy đấy."
Phùng Bỉnh đầu rơi m.á.u chảy gào lên: "Mày láo! Đồng chí, thằng đ.á.n.h nông nỗi ! Các bắt nó ..."
Nguyễn Đường lúc bước : "Đồng chí, báo án, tên theo dõi , còn xông nhà sàm sỡ! Là đồng chí Chu đá cửa cứu ."
Chu Thừa Sâm: "Đến bệnh viện kiểm tra thương tích , lát nữa hãy ."
Thế là cùng đến bệnh viện.
Bệnh viện giám định thương tích chính là nơi Nguyễn Đường đang việc.
Các bác sĩ ở đó khi kể sự tình, quả thực tức nổ phổi!
Lần Nguyễn Đường gã đàn ông quấy rối một , xô đẩy thương ở eo, chẳng qua lúc đó là ở bệnh viện, gã bảo vệ bệnh viện bắt giao cho đồn công an.
Giờ gã thả , dám tìm đến tận nhà Nguyễn Đường?
Chu Thừa Sâm ôm đầu với bác sĩ: "Bác sĩ, thấy đầu choáng, còn buồn nôn. Có vấn đề gì ?"
Nguyễn Đường kinh ngạc: "Anh chóng mặt, buồn nôn sớm?"
Chu Thừa Sâm nháy mắt với Nguyễn Đường: "Vừa nãy căng thẳng quá."
Nguyễn Đường: "..."
Bác sĩ thấy thế, suýt chút nữa vỗ đùi hô to: "Chóng mặt buồn nôn ? đoán đ.á.n.h đến chấn động não !"
Chu Thừa Sâm hai tay ôm đầu: "Hóa là chấn động não! Ôi chao, , đầu choáng quá! Buồn nôn quá!"
Bác sĩ: "Đây là di chứng chấn động não, mau xuống!"
Chu Thừa Sâm ngoan ngoãn xuống.
Thương tích càng nghiêm trọng càng lợi cho Nguyễn Đường.
Sau khi Chu Thừa Sâm xuống, ôm đầu tiếp tục : "Bác sĩ, đồng chí Nguyễn Đường va đập mạnh ở vùng eo bụng, tên đ.ấ.m đá túi bụi, thương thế thế nào. Có khi nào thương nội tạng ? thấy cô uống t.h.u.ố.c giảm đau để cầm cự đấy."
Nguyễn Đường: "..."
Cô uống t.h.u.ố.c giảm đau bao giờ?
Bác sĩ cực kỳ ưng ý vị đồng chí nam : "Vùng eo chịu va đập mạnh ? Rất khả năng tổn thương nội tạng! E là xuất huyết nội! Để kiểm tra cho cô !"
Bác sĩ đầu nghiêm mặt với Nguyễn Đường: "Cô cũng xuống! Cô chê mạng dài quá ? Đừng tưởng uống t.h.u.ố.c giảm đau là xong chuyện! Nằm xuống, kiểm tra cho."
Nguyễn Đường lặng lẽ xuống.
Nửa giờ , bác sĩ với nhân viên công an: "Đồng chí nữ vùng eo đ.á.n.h mạnh, nhiều vết bầm tím, nội tạng dấu hiệu xuất huyết nhẹ, viện theo dõi một thời gian."
Nhân viên công an: "..."
Nghiêm trọng thế ?
"Còn đồng chí nam phần đầu đ.á.n.h mạnh, dấu hiệu chấn động não, cánh tay cũng thương, mất m.á.u khá nhiều, cũng viện theo dõi một thời gian."
Nhân viên công an lặng lẽ cánh tay băng bó như cái bánh chưng của Chu Thừa Sâm.
Họ nghi ngờ lúc nhầm .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Thừa Sâm ôm đầu, vẻ mặt đau đớn.
Nguyễn Đường lặng lẽ mặt .
Nhân viên công an ở bệnh viện tiếp tục lấy lời khai của hai xong mới rời .
Đợi nhân viên công an khuất, bác sĩ phẩy tay với hai : "Hai theo dõi xong đấy, thể xuất viện, về nhà nhớ bôi t.h.u.ố.c đúng giờ là , ! Đừng chiếm giường bệnh!"
Nguyễn Đường: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-621-nam-vien-theo-doi-mot-thoi-gian.html.]
Quả nhiên là viện theo dõi một, thời, gian!
Từ bệnh viện bước , trời tối đen.
Chu Thừa Sâm đói đến bụng sôi ùng ục, hỏi Nguyễn Đường: "Muốn ăn chút gì ?"
Nguyễn Đường với Chu Thừa Sâm: " mời ăn cơm."
Hai đồng thanh lên tiếng, xong .
Chu Thừa Sâm: "Đi thôi!"
Vừa từ nhà Nguyễn Đường , Chu Thừa Sâm tình cờ gặp Chu Thừa Hâm đang dắt mấy đứa nhỏ ngoài, liền qua đó dặn dò Chu Thừa Hâm vài câu rằng sẽ về muộn một chút.
Hai đường, vì mặt mũi Chu Thừa Sâm bầm dập nên nhiều .
Nguyễn Đường thì đỡ hơn chút, mặt lúc ở bệnh viện chườm đá, tiêu sưng bớt , vết thương cũng bôi thuốc.
Hốc mắt Chu Thừa Sâm thì ngày càng thâm đen.
Đi ngang qua một quán mì, Nguyễn Đường liền hỏi: "Có ăn mì , sẽ mời ăn bữa cơm đàng hoàng."
"Được." Chu Thừa Sâm cũng ăn nhanh một chút, sớm đưa Nguyễn Đường về nhà còn về, cha chắc đang lo lắng.
Thế là hai ăn mì.
Ăn xong mì, Chu Thừa Sâm đưa Nguyễn Đường về tận nhà, thấy tiếng cô khóa cửa cẩn thận, mới xuống cầu thang về nhà.
Về đến nhà, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đều đang ở đó.
Hai về nhà họ Giang cho con b.ú , đợi con ngủ mới qua đây nắm tình hình.
Giang Hạ hỏi: "Bác sĩ Nguyễn chứ ạ?"
Chu Thừa Sâm: "Bị chút thương ngoài da thôi."
Chu Thừa Sâm cũng thấy vết thương cô, nhưng nghĩ đến hôm qua thấy vùng eo cô bầm tím nghiêm trọng như , va đập, chắc chắn thương nhẹ.
Điền Thải Hoa tò mò hỏi: "Người là ai? Tại đến tận nhà đ.á.n.h bác sĩ Nguyễn?"
Mẹ Chu cau mày : "Bây giờ bắt chứ? Không giam bao lâu, tù liệu tìm bác sĩ Nguyễn trả thù nữa ?"
Chu Thừa Sâm Nguyễn Đường lấy lời khai mới , giải thích đơn giản: "Người đó là đối tượng tìm hiểu của bác sĩ Nguyễn mấy năm , do nhà giới thiệu. Quen một thời gian thì phát hiện đối phương hễ thấy cô gần đàn ông khác là đ.á.n.h , đ.á.n.h bác sĩ Nguyễn một xong bác sĩ Nguyễn liền chia tay. Sau khi chia tay vẫn ngừng quấy rối, đó đ.á.n.h bác sĩ Nguyễn hai nữa. Bác sĩ Nguyễn báo công an bắt , vốn định giam mấy năm, nhưng đó bảo bệnh tâm thần, chuyển bệnh viện tâm thần."
"Xảy chuyện xong, bác sĩ Nguyễn mới chuyển công tác đến đây, đối phương viện lúc nào mà tìm đến đây."
Mẹ Chu: "Loại như thế thể lấy !"
Giang Hạ gật đầu: "Bạo lực gia đình chỉ 0 và vô ."
Điền Thải Hoa vô cùng đồng tình: " thế, đ.á.n.h một thì sẽ đ.á.n.h thường xuyên. Thôn cũng loại ."
Mẹ Chu nhíu mày: "Gặp loại đúng là xui xẻo tám đời! Bác sĩ Nguyễn vẫn nên kết hôn sớm một chút thì , nếu tên thả , chắc chắn sẽ còn quấy rầy cô ."
Điền Thải Hoa gật đầu tán thành: "Chứ còn gì nữa, loại gì, tìm đến tận cửa một thì chắc chắn sẽ ! Em mà là bác sĩ Nguyễn chắc chắn sẽ tranh thủ thời gian kết hôn ngay."
Chu Thừa Sâm mệt mỏi, hứng thú mấy chuyện , việc Nguyễn Đường nên kết hôn sớm cũng chẳng liên quan gì đến , dậy: "Con tắm đây."
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi thấy Chu Thừa Sâm , cũng về bên nhà họ Giang, để nhà cho nghỉ ngơi.
Chu Thừa Lỗi soi đèn pin chiếu xuống chân hai , dắt tay Giang Hạ xuống cầu thang.
Một bàn tay Giang Hạ Chu Thừa Lỗi nắm trọn trong lòng bàn tay, tay ôm lấy cánh tay : "Không ngờ bác sĩ Nguyễn quá khứ như ."
Thảo nào 26 tuổi vẫn kết hôn, chắc là yêu đương một sợ.
Sáng sớm hôm , Giang Hạ dậy sớm cho ba đứa nhỏ ăn no, hôn chúng một cái vội vàng cửa đến xưởng may.
Mẹ Giang thấy cô bữa sáng cũng ăn mấy miếng , nhịn : "Cứ thích loạn! Cái xưởng đó nhà xưởng như sắp sập đến nơi, thế mà còn bỏ đống tiền thầu . Bây giờ xưởng may khó ăn, ông xưởng trưởng già còn chẳng vực dậy nổi, nó thì trăm công nghìn việc, lấy thời gian mà vực dậy? Ông cũng chẳng nó câu nào!"
"Hạ Hạ và A Lỗi việc chừng mực, bà đừng quản nhiều thế. Cho dù xưởng may ăn , thì cái xưởng đó thầu chuyển nhượng cũng lỗ. Lại tiêu tiền của bà, bà quản nhiều thế gì?" Cha Giang hớn hở dỗ dành ba đứa cháu ngoại nôi, bộ dạng cháu vạn sự đủ.
"Đều là do ông chiều hư! Chuyện gì cũng để chúng nó tự chủ, đứa nào đứa nấy tham vọng bừng bừng!" Mẹ Giang thu dọn bát đũa.
Nếu thấy vị trí xưởng đó , bà sớm ngăn cản .
Chỉ là Giang đó cái xưởng đó tồn đọng mấy chục vạn tiền hàng, còn nhiều hơn cả xưởng của bà!
Nếu bà chắc chắn sẽ ngăn cản Giang Hạ!
Mấy vạn bộ quần áo bán thế nào đây?
Bà mấy ngàn bộ tồn kho bán hết mà đầu nổ tung đây !