Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 630: Tổng đại lý

Cập nhật lúc: 2025-12-06 00:04:51
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi tan lớp chuyên ngành, Giang Hạ gọi Lưu Vĩ Trân đang vội vã rời : "Bạn học Lưu Vĩ Trân."

 

Tăng Tịnh liếc Giang Hạ một cái, vẫn thuận mắt, nhưng hiện tại cô tìm Giang Hạ gây phiền phức nữa.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giang Hạ thành huyền thoại của lớp bọn họ, trong lớp ai nấy đều khâm phục cô, nhiều cô giảng bài ngoại ngữ, phương pháp dạy ngoại ngữ của cô .

 

Tăng Tịnh cũng Tống Tuệ Như kéo thử một lúc, ngoại ngữ thì lưu loát thật, líu lo líu lô gì, chẳng gì đặc biệt, chỉ là phòng học yên tĩnh hơn chút, trông vẻ giảng nghiêm túc.

 

đó chẳng qua là vì cô xinh , chỉ mải chằm chằm mặt cô mà thôi.

 

tìm hiểu , chẳng qua chỉ là một giáo viên dạy thôi, giáo sư Quý viện dưỡng bệnh, mới tìm cô dạy , chỉ dạy một học kỳ, đợi giáo sư Quý viện, thì chẳng còn việc gì của cô nữa!

 

Mời cô, là vì Hà lão tiến cử!

 

Hà lão là ai?

 

Hà lão và Trương lão là bạn , cả hai đều coi Chu Thừa Lỗi như con nuôi.

 

Giang Hạ là lấy chồng , hưởng lây ánh hào quang của Chu Thừa Lỗi, nếu thì chẳng là cái thá gì cả!

 

còn , cô thi đại học bốn mới đỗ Đại học Q.

 

Chậc! Cho một con heo thi bốn , cũng thể đỗ!

 

, nên vạch trần cô, kẻo trai cô tìm cô giáo huấn, nhưng giấy gói lửa!

 

Lưu Vĩ Trân đầu thấy là Giang Hạ gọi , hỏi: "Bạn học Tiểu Hạ việc gì ?"

 

"Lần việc chụp ảnh hợp tác với , việc ăn tìm hợp tác, rảnh ? Có cùng về nhà một chuyến, chi tiết với ?"

 

Lưu Vĩ Trân mắt sáng rực: "Có!"

 

"Vậy xe đạp , đường chuyện."

 

Giang Hạ dắt xe đạp, lên, Lưu Vĩ Trân nhẹ nhàng nhảy lên yên xe đạp.

 

Giang Hạ mới : "Mình giúp một xưởng may thanh lý hàng tồn kho, tìm hùn vốn bán quần áo..."

 

Gia cảnh Lưu Vĩ Trân , sức khỏe , mỗi tháng cần ít tiền t.h.u.ố.c men, vì thế còn nợ một đống nợ.

 

là Thủ khoa tỉnh Z, thi đỗ Đại học Q một khoản tiền thưởng, mới trả nợ trong nhà xong, ngờ giữa tháng bệnh tình của trở nặng, phẫu thuật.

 

đem tiền trợ cấp nhận từ trường và tiền thêm kiếm ở một cửa hàng bên ngoài gửi về nhà, cộng thêm nhà vay mượn từ họ hàng bạn bè, cuối cùng cũng gom đủ tiền phẫu thuật.

 

Gọi điện thoại xong trở về ký túc xá, tưởng rằng chỉ ở đó, nhịn một trận để giải tỏa.

 

Giang Hạ căng sữa, áo lót ướt, cô quần áo trong nhà vệ sinh ký túc xá thấy liền quan tâm hỏi han, đó mới chuyện.

 

Giang Hạ từng thấy cô thêm ở cửa hàng tạp hóa mà Giang Đông hùn vốn mở với , liền hỏi cô còn thiếu bao nhiêu tiền, thể cho cô vay .

 

từ chối vay tiền, gom đủ , ngược hỏi Giang Hạ hùn vốn với cô dịch vụ "chụp ảnh" .

 

Phòng cuối cùng ở tầng ký túc xá của các cô là một "buồng tối", chuyên dùng để rửa ảnh cho sinh viên.

 

chuyện xong liền nghĩ cách kiếm tiền như .

 

Tiệc liên hoan mùng 1 tháng 10 và đại hội thể thao sắp đến , Lưu Vĩ Trân cảm thấy mua một chiếc máy ảnh, chụp ảnh cho sinh viên trong trường thể kiếm tiền.

 

Ngoài tiệc liên hoan mùng 1 tháng 10 và đại hội thể thao, bình thường trường cũng nhiều hoạt động, hoạt động thì đôi khi cá nhân cũng sẽ nhu cầu chụp ảnh, cô cảm thấy mua máy ảnh chụp ảnh cho các bạn học kiếm tiền là việc thể .

 

Cho nên cô tìm Giang Hạ hùn vốn, Giang Hạ bỏ tiền mua máy ảnh, cô phụ trách chụp ảnh và rửa ảnh, tiền kiếm hai chia đôi, Giang Hạ ngoài bỏ tiền mua máy ảnh , chẳng cần gì cả.

 

Lưu Vĩ Trân trường xong việc đầu tiên là nhắm nghề , học cách rửa ảnh từ .

 

nỗ lực thêm kiếm tiền chính là mua máy ảnh, ngờ bệnh tình trở nặng, chỉ thể gửi hết tiền kiếm về, đó còn tiền mua máy ảnh nữa.

 

Lúc Giang Hạ cảm thấy cô đầu óc kinh doanh, liền cho cô vay 150 tệ mua máy ảnh, hùn vốn với cô , bảo cô kiếm đủ tiền thì trả 150 tệ là .

 

Cho nên bán quần áo, Giang Hạ cũng nghĩ đến Lưu Vĩ Trân đầu tiên.

 

Giang Hạ đưa Lưu Vĩ Trân về nhà, giới thiệu cô với nhà.

 

Chu Thừa Lỗi ở nhà, đàm phán chuyện xưởng điện từ .

 

Ba đứa trẻ ngủ, bà ngoại và Lý Thu Phượng đang đan áo len trong sân, ông ngoại đang trồng hoa.

 

Bà ngoại thấy Giang Hạ đưa bạn học về, nhiệt tình lấy đồ ăn mời cô .

 

"Tiểu Hạ, tứ hợp viện chỉ nhà ở thôi ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-630-tong-dai-ly.html.]

"Ừ."

 

Giang Hạ nhiều, hiện tại tứ hợp viện vẫn phép mua bán công khai.

 

Lưu Vĩ Trân gia cảnh Giang Hạ chắc là khá giả, nhưng ngờ khá giả đến thế!

 

Thế mà sở hữu một tứ hợp viện rộng lớn như ở Kinh Thị.

 

Đây rốt cuộc là gia đình gì trời?

 

tứ hợp viện thường là nơi ở của ba bốn hộ gia đình, giống như nhà Giang Hạ sở hữu tứ hợp viện độc lập, là đầu tiên cô thấy.

 

Tứ hợp viện rõ ràng là mới sửa sang , là lén tìm mua, khi gió đổi chiều trả cho gia đình họ.

 

Lưu Vĩ Trân điều hỏi thăm nhiều.

 

Giang Hạ lấy một túi lớn quần áo mẫu.

 

"Đây chính là quần áo với đường, chỗ tổng cộng 5000 bộ quần áo, bộ đồ mùa hè ba món như thế tính cho mười tệ một bộ, loại độ dày là đồ xuân thu mười lăm tệ, loại áo bông mùa đông hai mươi tệ một chiếc. Cậu bán bao nhiêu tiền quan tâm."

 

Lưu Vĩ Trân chút thể tin nổi về phía Giang Hạ, chỉ đống quần áo: "Cái ba món mười tệ một bộ? Loại bông mười lăm một bộ? Áo bông dày thế hai mươi tệ một chiếc?"

 

"! Cậu bán bao nhiêu tiền một bộ tự quyết định, dù cũng chỉ thu theo giá báo. Có ?"

 

Mức giá cả ở Kinh Thị cao hơn thành phố của họ một chút, Lưu Vĩ Trân thể nâng giá lên một chút cơ sở giá gốc cô đưa để bán.

 

Còn về việc thể nâng lên bao nhiêu, bán bao nhiêu thì xem sự can đảm và năng lực bán hàng của cô .

 

Giang Hạ vẫn tin tưởng cô .

 

Lưu Vĩ Trân gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc: "Làm!"

 

Giang Hạ thu tiền lấy hàng của cô , chi phí chỉ cần khi bán xong, bỏ một chút phí vận chuyển, tương đương với việc cho tiền cô , tại ?

 

Số quần áo thể tăng giá mỗi bộ một hai tệ bán !

 

5000 bộ cô thể kiếm hơn 5000 tệ!

 

Tại ?

 

Lần đúng là phát tài !

 

"Tổng cộng chỉ 5000 bộ thôi ?" Lưu Vĩ Trân xem lượng, đó mới quyết định giá cả, và quyết định bán thế nào.

 

Lý Thu Phượng đan áo len, nghiêm túc hai chuyện.

 

Giang Hạ lắc đầu: "Có ba vạn bộ. Nếu bán , phía vẫn còn."

 

Xưởng may nào mà chẳng chút hàng tồn kho chứ?

 

Chỉ cần Lưu Vĩ Trân bản lĩnh, Giang Hạ thể giúp càng nhiều xưởng may thanh lý hàng tồn kho.

 

Giang Hạ ngày 1 tháng 12 năm nay sẽ bắt đầu hủy bỏ phiếu vải, mở rộng cung ứng vải bông, ngành may mặc càng dễ ăn hơn.

 

Lưu Vĩ Trân điên cuồng gật đầu: "Mình bán ! Có bao nhiêu hàng đều thể bán."

 

thể từng lớp từng lớp hỏi cần chụp ảnh , thì cũng thể từng cái chợ một, từng trường học một để bán.

 

Giang Hạ cũng tin cô , "Vậy hôm nay cứ lấy một ít về thử xem."

 

Lưu Vĩ Trân lập tức : "Vậy gọi một chiếc xe ba gác ngay đây."

 

Lưu Vĩ Trân vội vàng chạy ngoài, suýt chút nữa đụng Chu Thừa Lỗi bên ngoài về.

 

Chu Thừa Lỗi nhanh nhẹn tránh sang một bên, ánh mắt sắc bén dừng .

 

Lưu Vĩ Trân sợ đến mức chôn chân tại chỗ, dám cử động.

 

Giang Hạ thấy liền : "Bạn cùng phòng của em Lưu Vĩ Trân, đây là chồng em."

 

"Chào ạ!" Lưu Vĩ Trân bất giác dùng kính ngữ.

 

Chu Thừa Lỗi chỉ nhàn nhạt gật đầu, cầm một túi tài liệu về phía Giang Hạ: "Bọn trẻ vẫn dậy ?"

 

Lưu Vĩ Trân lúc mới tìm thở, "Tiểu Hạ, nhé!"

 

"Ừ." Giang Hạ đáp lời.

 

liền vội vàng chạy ! lúc dám chạy quá nhanh nữa.

 

 

Loading...