Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 639: Không công bằng
Cập nhật lúc: 2025-12-06 00:05:00
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần , Ôn Uyển vô cùng tự tin rằng thể kiếm một khoản tiền lớn.
Lý do là vì các chị khóa rằng tiền hoa hồng từ các đơn hàng chốt đều sẽ tính cho cô . Cô chỉ cần trả cho mỗi sinh viên cùng mười đồng tiền lương mỗi ngày cộng thêm một ít tiền thưởng là xong.
Đám sinh viên khi mỗi ngày nhận mười đồng tiền lương thì vui mừng khôn xiết. Ai nấy đều hớn hở, tính một đợt hội chợ thương mại, họ thể kiếm hai trăm đồng. Kiếm tiền dễ như , mà tìm?
Ôn Uyển dẫn theo vài bạn học, hễ thấy thương nhân nước ngoài đến gần liền nhiệt tình tiến lên chào hỏi. nếu khách chỉ đến xem quần áo, cô sẽ để khác dẫn xem khu trưng bày trang phục. Còn nếu là khách nước ngoài đến xem quần áo, bọn họ liền và bảo khách tìm tình nguyện viên của hội chợ, mục tiêu vô cùng rõ ràng.
Giang Hạ chẳng thèm để ý đến Ôn Uyển. Cô đang trò chuyện cùng Trương Phức Nghiên và vài sinh viên của Đại học Q và Đại học Kinh. Những đều từng tham gia lớp học của cô. Cô đang giải đáp các thắc mắc của họ.
Mỗi khi thương nhân ngang qua, nhóm của Giang Hạ đều lễ phép hỏi thăm nhu cầu của khách, xem họ cần gì chỉ dẫn đường nước bước cụ thể.
Ở lối nhân viên phụ trách phát thiệp mời. Có thiệp mời tham dự buổi trình diễn thời trang quy mô lớn, thiệp mời tham gia hoạt động nếm thử thực phẩm miễn phí. Cả hai sự kiện đều tổ chức hôm nay: trình diễn thời trang buổi tối, còn nếm thử thực phẩm diễn ban ngày.
Gặp khách hàng thuộc ngành may mặc thực phẩm, nhân viên đều sẽ gửi tặng một tấm thiệp mời, mời họ đến tham dự. Thiệp mời thiết kế tinh xảo, là tác phẩm của sinh viên viện thiết kế.
Ôn Uyển hôm nay mới đến triển lãm nên hề về buổi trình diễn thời trang, càng sự kiện là do Giang Hạ một tay lên kế hoạch. Nghe bàn tán chuyện hôm qua tổng duyệt, khen xưởng may nào đồ cũng , cô còn tưởng nhà xưởng nào cũng cơ hội lên sân khấu trình diễn.
Cô thầm nghĩ, buổi trình diễn thời trang lẽ là cơ hội để kiếm món hời lớn, trong đầu bắt đầu tính toán xem thế nào để lợi dụng sự kiện kiếm chác.
Khoảng 8 giờ 15 phút, hai chiếc xe buýt dừng bên đường lớn sảnh triển lãm. Từ xe bước xuống bảy, tám mươi thương nhân nước ngoài.
Hà lão cũng cùng một chiếc xe, đích dẫn họ về phía triển lãm. Những vị khách là khách quen, đều quen với Hà lão. Giang Hạ chờ chính là nhóm , liền bước tới đón.
Ôn Uyển thấy Giang Hạ chủ động lên, lập tức với các bạn học: "Chúng cũng đón ."
Thế là cả nhóm cùng bước tới. Trương Phức Nghiên vội ngăn họ : "Mọi cứ chờ ở đây là , cần đông qua đó ."
Ôn Uyển cho rằng Trương Phức Nghiên sợ cô tranh khách với Giang Hạ, liền thẳng: "Tại bảo Giang Hạ đây chờ? Các cứ chờ ở đây !"
Nói xong, cô chẳng thèm Trương Phức Nghiên, sang giục nhóm : "Chúng ! Nhanh lên."
Mấy vội vàng theo Ôn Uyển, thậm chí còn vượt qua mặt Giang Hạ.
Tất nhiên Ôn Uyển cũng dám chạy quá nhanh, sợ thất lễ sẽ mất việc. Cô chỉ dám sải bước lớn hơn một chút, nhanh hơn một chút, để cảm thấy họ đang tích cực, nhiệt tình đón tiếp bạn bè quốc tế.
Hà lão thấy nhóm Ôn Uyển đeo băng tay đỏ, là nhân viên công tác, liền phất tay: "Các cô về trạm ở lối là , cần tới đây."
Đông cùng xông tới như , còn tưởng lãnh đạo nào đến tham quan khảo sát chứ!
Ôn Uyển thấy Hà lão đuổi khéo, nụ mặt cứng : "Vâng ạ."
Tính sai , thế cô một thì chắc Hà lão sẽ đuổi. Cô đành cùng những khác đầu về lối .
Giang Hạ tiếp tục về phía Hà lão. Khi lướt qua Ôn Uyển, Ôn Uyển còn " bụng" nhắc nhở: "Giang Hạ, Hà lão bảo chờ ở lối đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-639-khong-cong-bang.html.]
"Ừ." Giang Hạ đáp một tiếng tiếp tục tiến lên.
Ôn Uyển bĩu môi: "..." Biết ngay là cô tin , cô đầu chờ xem cảnh Hà lão đuổi Giang Hạ .
Lúc , Hà lão đang dẫn đoàn đến gần, với Giang Hạ: "Khách giúp cháu dẫn đến , cháu tiếp đãi cho đàng hoàng đấy!"
Hơn một nửa hai chiếc xe là thương nhân kinh doanh thực phẩm. Hà lão chuyên môn đích đưa họ đến để Giang Hạ phiên dịch và giới thiệu sản phẩm. Đây cũng là kinh nghiệm Giang Hạ rút từ hội chợ , cô đề xuất nên đón đưa khách nước ngoài theo từng ngành hàng cụ thể.
Vì thế , ngay từ lúc khách thủ tục nhận phòng khách sạn, ban tổ chức điều tra, nắm bắt nhu cầu tham gia hội chợ của họ, đó phát cho họ một tờ lịch trình xe đưa đón và quy trình hội chợ tương ứng.
Cách thuận tiện cho nhân viên phục vụ khách hàng, khiến khách cảm nhận sự tinh tế và chu đáo, tiết kiệm nhân lực. Chỉ cần một nhân viên là thể dẫn cả một đoàn khách đến đúng khu vực trưng bày liên quan, tránh tình trạng nhân viên xuể việc, đồng thời cũng thuận tiện cho việc mở rộng các hoạt động xúc tiến bán hàng quy mô lớn. Hôm nay ban ngày sẽ hoạt động nếm thử thực phẩm lớn.
Giang Hạ : "Cháu nhất định phụ sự gửi gắm của bác!"
Ôn Uyển: "..."
Vậy tất cả những đều là do Hà lão kéo khách cho Giang Hạ? Đem bộ tư liệu đưa cho Giang Hạ từng một? Thế chẳng là trắng trợn đưa tiền cho Giang Hạ ? Quả thực là quá đáng!
Giang Hạ tiến lên, nhiệt tình hào phóng chào hỏi các thương nhân: "Chào mừng quý vị đến với Hội chợ thương mại Hoa Quốc..."
Sau khi chào hỏi và tự giới thiệu, Giang Hạ bắt đầu dẫn họ về phía khu trưng bày thực phẩm.
Có vài vị khách Giang Hạ còn nhớ tên, cô thiết chào hỏi. Đối phương cũng nhớ Giang Hạ, thấy cô thì vui mừng, còn nhiệt tình hơn cả cô, dành cho cô những cái ôm thật chặt, thậm chí còn hôn lên má cô theo phép lịch sự phương Tây.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Sau màn chào hỏi nồng nhiệt, Giang Hạ đưa đoàn thương nhân thực phẩm đến khu trưng bày.
Khu thực phẩm tràn ngập mùi thơm ngào ngạt. Các thương nhân đều hoạt động nếm thử miễn phí nên nhiều ăn sáng, ngủ dậy là bắt xe buýt đến ngay. Họ nghề kinh doanh thực phẩm, khi nhập hàng đương nhiên nếm thử xem hương vị thế nào.
Giang Hạ bên trọng bên khinh, cô dẫn cả đoàn khách từ gian hàng đầu tiên, phiên dịch cho , chuyển ngữ lời giới thiệu sản phẩm của nhân viên gian hàng cho khách .
Đương nhiên chính cô cũng tự nếm thử, đó thêm ý kiến và đ.á.n.h giá của bản , cố gắng thu hút khách chốt đơn mua hàng. Giang Hạ căn giờ chuẩn, mỗi gian hàng dừng mười phút.
Một thương nhân gặp sản phẩm hứng thú sẽ ở trao đổi với của xưởng. Đa những còn sẽ tiếp tục theo Giang Hạ. Rất nhiều đầu đến đây, họ những sản phẩm mua cố định, nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc họ Giang Hạ giải thích, xem xét nên mua thêm sản phẩm mới .
Ôn Uyển cùng các bạn học dẫn vài vị khách về phía khu thời trang, vặn thấy Giang Hạ dẫn cả một đoàn từ gian hàng sang gian hàng khác!
Cô sững sờ! "Thế thì quá đáng thật!"
Một nam sinh cảm tình với Ôn Uyển, gia đình điều kiện , là Kinh Thị, đến hội chợ chẳng qua là cơ hội ở gần Ôn Uyển, thấy cô tức giận liền hỏi: "Cái gì quá đáng?"
Ôn Uyển mím môi, lắc đầu: "Không gì, chỉ cảm thấy thế giới thật công bằng thôi. Bố của cô gái lợi hại, cô phiên dịch là ăn tiền hoa hồng đấy."
Tưởng Khiêm xong, thoáng qua Giang Hạ đang ăn xúc xích nghiêm túc giải thích, vẻ mặt đăm chiêu.