Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 657: Đi bắt hải sản

Cập nhật lúc: 2025-12-06 00:05:19
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Oánh phát hiện ba về đầu tiên, phấn khích reo lên: "Ba! Con đưa chị Nguyễn bắt hải sản đây!" Hiện tại cách xưng hô của Chu Oánh với Nguyễn Đường đổi thành chị Nguyễn.

 

Chu Thừa Sâm với con gái: "Được , ăn cơm ?"

 

"Mới ăn xong ạ, bà nội để phần đồ ăn cho ba đấy, ba nhớ ăn hết nhé!"

 

"Được."

 

Nguyễn Đường một cái. Hôm nay gió lớn, thổi tóc chút rối. Anh đối với con gái giờ đều dịu dàng, nụ mềm những đường nét góc cạnh gương mặt.

 

Chu Thừa Sâm ngước mắt lên liền chạm ánh của Nguyễn Đường, khóe miệng vẫn vương nét ôn nhu: "Bác sĩ Nguyễn, lâu gặp."

 

Ánh mắt giao , trái tim Nguyễn Đường khẽ run lên một nhịp, cô lảng tránh ánh mắt : "Ngày mai nghỉ nên định rủ đồng nghiệp cùng bắt hải sản, ở thành phố khéo gặp Tiểu Hạ nên nhờ xe về đây. Làm phiền ."

 

Hóa cũng cảm thấy lâu ? Bọn họ một tháng gặp .

 

Tháng Nguyễn Đường phát hiện thường xuyên nhớ tới , gặp . Nghe đồng nghiệp tìm bãi biển bắt hải sản, cô liền dẫn họ tới đây. Một lạnh lùng như cô thực ít khi chủ động chơi cùng đồng nghiệp. Ngày thường ngày nghỉ, đồng nghiệp rủ dạo phố, xem phim, leo núi, cô đều từ chối, thà một ở trong căn phòng nhỏ sách hoặc chút đồ ăn ngon tự thưởng cho bản .

 

đến gặp , xác nhận tâm tư của chính .

 

Chu Thừa Sâm : "Không phiền , thích bắt hải sản thì thể thường xuyên tới."

 

Trái tim Nguyễn Đường lời mà run lên nữa, cô khẽ đáp: "Vâng."

 

Hai cô y tá một trái một dắt tay Chu Chu . Chu Chu gọi bác hai, các cô cũng chào hỏi: "Chào Ba."

 

Chu Thừa Sâm họ mỉm gật đầu: "Chào các cô, các cô thích thì cứ cùng bác sĩ Nguyễn thường xuyên ghé chơi. Rủ thêm đồng nghiệp bạn bè cũng , chỉ cần rảnh sẽ dẫn . Bãi biển bên vẫn còn khá nhiều hải sản."

 

Hai cô y tá : "Anh yên tâm, chúng sẽ đến thường xuyên! Sẽ khách sáo nhé!"

 

Chu Thừa Sâm : "Đừng khách sáo."

 

Chu Oánh giục: "Ba ơi, đừng nữa! Bọn con bắt hải sản đây! Lát nữa trời tối mất!"

 

Mấy lớn đều bật . Chu Thừa Sâm bất đắc dĩ: "Đi , cẩn thận một chút, đừng chỗ nước sâu."

 

"Biết mà, ba còn coi con là trẻ con ! Con lớn !"

 

Chu Thừa Sâm bó tay. Từ khi dạy con gái "lớn lên là dũng cảm đối mặt với tất cả", cô bé thường xuyên treo câu bên miệng.

 

"Chị Nguyễn, các chị y tá, thôi!"

 

Ba lớn hai đứa trẻ kéo . Có lẽ chịu ảnh hưởng của lớn, trẻ con nhà họ Chu đều hiếu khách, nhiệt tình với khách khứa.

 

Nguyễn Đường Chu Oánh kéo hơn mười mét, đầu thoáng qua. Chu Thừa Sâm đang dắt xe đạp sân. Không lát nữa bắt hải sản cùng .

 

Chu Thừa Sâm dựng xe xong, Chu Thừa Lỗi từ ga- soạn xong dụng cụ biển bước .

 

"Anh em ăn cơm , đồ ăn vẫn để nóng trong nồi."

 

"Ừ. Lát nữa ."

 

Chu Thừa Lỗi gọi vọng phòng: "Hạ Hạ, xong em?"

 

Giang Hạ tã vải cho con xong, đáp lời: "Ra ngay đây!" Sau đó cô dặn dò con gái: "Lát nữa các con theo ông bà nội biển chơi, nhặt ít ốc lớn về cho các con ăn nhé."

 

Cô ăn, cho con bú, tính cũng coi như là bọn trẻ ăn.

 

Cha Chu ít thời gian ở bên ba đứa cháu nhỏ, trừ lúc chúng ngủ và lúc ông bà bận việc, còn hai ông bà cứ ôm riết rời tay. Dù hai ngày nữa họ về Kinh Thị . Tuy ông bà ít cháu nội cháu ngoại, đứa nào cũng do ông bà bế bồng từ bé, nhưng chỉ tam sinh là một tháng cũng chắc gặp một , mỗi gặp đều kỹ mới phân biệt đứa nào với đứa nào. Lại là con của đứa con trai út thương nhất sinh , tự nhiên càng thêm quý hóa. Nếu cai sữa, ông bà chỉ hận thể giữ ba đứa để tự chăm sóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-657-di-bat-hai-san.html.]

 

Mẹ Chu nhắc nhở: "A Lỗi, mang thêm mấy cái cuốc , gần đây bãi bùn bên nhiều biển lắm."

 

Ông bà ngoại và mợ hai cũng biển . Bà ngoại bắt, đào biển đau lưng lắm. Bà dạo biển cùng ông bà Chu và mấy đứa cháu.

 

Rất nhanh cả nhà đều khỏi cửa, trừ Chu Thừa Sâm ăn cơm.

 

Hôm nay đợt triều rút lớn nhất, nhưng bãi bùn bắt hải sản cũng ít. Chắc là do nhiều biển. Đào biển phân biệt mắt của nó.

 

Chu Thừa Lỗi dạy Giang Hạ và nhóm Nguyễn Đường: "Mọi thể cầm cuốc gõ xuống cát thế , mắt biển sẽ phun nước lên, con don (con trai) cũng gõ như là phát hiện ."

 

Chu Thừa Lỗi gõ mạnh cán cuốc xuống bãi cát, lập tức hai cái lỗ nhỏ phun nước . Bãi bùn bề mặt chút nước, đào biển học cách đào hố lấp nước.

 

"Khi đào dùng cát vây quanh miệng hố, chặn nước , tránh để nước biển chảy trong hang, đào men theo hang của biển..." Chu Thừa Lỗi đào hướng dẫn.

 

Sau đó cuốc bảy tám cái mới thấy đầu đuôi biển gì đó, Giang Hạ cũng phân biệt .

 

"Kéo biển cũng thể quá mạnh tay, nếu sẽ đứt. Tốt nhất là kéo một cái thả lỏng một chút, đợi lúc nó thả lỏng cảnh giác thì lập tức kéo mạnh ." Chu Thừa Lỗi khom lưng thò tay tóm lấy đuôi biển, lôi tuột nó khỏi hang.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giang Hạ ném một con biển màu da , dài cỡ ngón tay thùng. Anh Giang Hạ sợ mấy thứ côn trùng, sâu bọ nọ nên đưa cho cô cầm.

 

Y tá Lý: "Nhìn giống giun đũa trong bụng nhỉ!"

 

Giang Hạ: "..."

 

Y tá Tô: "Eo ôi, thể đổi từ khác hình dung , ghê c.h.ế.t , còn tâm trí mà đào nữa!"

 

"Tớ hình dung chuẩn xác mà!"

 

Thời nuôi con tinh tế, sạch sẽ như hiện đại, bọn trẻ ăn gì cũng rửa tay, thức ăn ruồi bâu cũng cứ thế ăn bụng, nên nhiều đứa giun đũa. Thường xuyên đến thôn bán kẹo tháp hoa để tẩy giun cho trẻ con.

 

Chu Thừa Lỗi bảo các cô: "Không dám đào thì qua bên cào ốc, bên đó đang cào đấy."

 

Chu Oánh đào biển, thứ trốn kỹ quá, dùng cuốc đào, cô bé bảo Nguyễn Đường: "Chị Nguyễn, chị y tá, chúng qua bên nhặt ốc !"

 

Chu Chu: "Em cũng chẳng đào biển."

 

Hai cô y tá vội : "Được thôi! Vậy chúng nhặt ốc!" Vừa họ cũng chẳng thiết tha gì món biển .

 

Giang Hạ qua đó, ở cùng Chu Thừa Lỗi đào biển. Chu Thừa Lỗi hỏi cô: "Không sợ ?"

 

Giang Hạ: "Coi thường em thế? Em trừ rắn thì trời sợ, đất sợ!"

 

Chu Thừa Lỗi : "Đào cái mệt lắm, em nhặt ốc ."

 

"Không cần, em còn đào biển bao giờ." Giang Hạ từng ăn biển, thấy cũng khá ngon. Cô thích.

 

Chu Thừa Lỗi liền để cô thử: "Đeo găng tay , là tay phồng rộp đấy."

 

Giang Hạ đeo găng tay, cầm cuốc gõ tìm mắt biển. Tìm thì bắt đầu đào. Đào biển quả thực dễ, nó trốn sâu, đào tốn sức. Cô cuốc bảy tám cái mới thấy một con biển rụt trong hang.

 

Giang Hạ: "Anh lôi nó ."

 

Chu Thừa Lỗi liền xuống.

 

Chu Thừa Sâm ăn cơm xong , thấy hai vợ chồng em trai đang đào biển ở đây thì phiền, thẳng về hướng con gái.

 

Chỉ là khi gần đến nơi, sắc mặt biến đổi: "Quay ngay!"

 

 

Loading...