Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 662: Bị mực phun
Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:28:15
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bữa tiệc nướng kéo dài đến tận 12 giờ đêm mới kết thúc.
Nhóm Nguyễn Đường hẹn với nhà họ Chu sáng hôm tầm 4-5 giờ sẽ cùng bắt hải sản. Việc biển là do hứng thú nhất thời của các cô, để mưu sinh nên cũng ngại để cả nhà thức khuya dậy sớm cùng .
Giang Hạ sắp xếp cho ba cô gái lên tầng ba tắm rửa nghỉ ngơi. Cánh đàn ông phụ trách dọn dẹp vệ sinh. Mãi đến hơn một giờ sáng mới ngủ.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi ngủ bao lâu thì bọn trẻ tỉnh giấc. Chu Thừa Lỗi ấn vai Giang Hạ đang định dậy xuống: "Để , em ngủ tiếp ."
"Thôi, chúng nó dậy em cũng chẳng ngủ ." Ba đứa một xoay sở thế nào kịp? Trẻ con chờ lâu sẽ toáng lên. Ngày thường chúng ngoan nghĩa lúc nào cũng ngoan.
Thế là hai vợ chồng tã, cho bú, bận rộn một hồi, đến hơn ba giờ sáng mới dỗ lũ trẻ ngủ .
Giang Hạ trong vòng tay Chu Thừa Lỗi, mơ màng : "Không bao giờ chúng nó mới cai cữ đêm, ngủ một mạch đến sáng nhỉ. Đêm nào cũng dậy cho bú, mệt c.h.ế.t !"
Chu Thừa Lỗi: "Lần khám hỏi bác sĩ Cao xem bao giờ cai sữa đêm . Mình từ từ rèn thói quen cho con."
"Vâng." Giang Hạ đáp khẽ .
Chu Thừa Lỗi cúi đầu hôn lên đỉnh đầu vợ, cũng nhắm mắt , nhanh chìm giấc ngủ.
Sáng hôm Chu Thừa Lỗi tỉnh dậy lúc 5 giờ, tư thế ngủ của hai đổi so với tối qua. Anh theo thói quen sang Giang Hạ đang ngủ say bên cạnh, sang ba đứa con trong cũi. Thấy chúng đều đang ngủ ngon, mới yên tâm.
Anh nhẹ nhàng gạt những sợi tóc phủ gối của Giang Hạ sang một bên, đó từ từ rút cánh tay để cô thức giấc. Chu Thừa Lỗi rón rén xuống giường, tém chăn cho vợ.
Sau đó đến bên cũi, nhẹ nhàng nhấc cánh tay nhỏ của con gái đang gác lên cổ tay trai , đặt trong chăn. Anh cầm quần áo sang phòng bên cạnh để tránh tiếng sột soạt đ.á.n.h thức Giang Hạ.
Vệ sinh cá nhân xong xuôi, xuống lầu, mang theo đèn pin và dụng cụ biển ngoài chạy bộ. Lúc Chu Thừa Sâm cũng từ bên ngoài về.
"Anh Hai dậy sớm thế?" Chu Thừa Lỗi chào.
"Triều rút mạnh , gọi mấy cô dậy ?"
"Bảo lên gọi Oánh Oánh dậy đ.á.n.h thức các cô , dẫn Oánh Oánh và Chu Chu cùng họ. Đừng đ.á.n.h thức Giang Hạ, tối qua mới ngủ lâu thì con quấy, mấy hôm nay Hội chợ cô nghỉ ngơi t.ử tế, mệt lắm."
Chu Thừa Sâm giữ em trai : "Người là do vợ chồng chú mang về, mang về tiếp đãi cho t.ử tế ?"
Chu Thừa Lỗi: "Bọn em mang về cho tiếp đãi đấy chứ."
Chu Thừa Sâm: "..."
Chu Thừa Lỗi thẳng ngoài. Khách vốn dĩ đến vì Hai, ném cái trách nhiệm một cách thản nhiên. Anh bắt ít tôm cua, ngao sò và bạch tuộc tươi về nấu bún hải sản cho Giang Hạ ăn. Lâu cô ăn bát bún hải sản tươi ngon nhất.
Chu Thừa Sâm cũng ngại lên tầng ba gọi , dù cũng là phòng phụ nữ. Mẹ Chu dậy, đang cho gà ăn. Tối qua ông bà ngủ sớm hơn bọn trẻ.
Chu Thừa Sâm tìm : "Mẹ, triều rút , lên xem nhóm bác sĩ Nguyễn dậy ? Không các cô bắt hải sản nữa ?"
"Được. Để lên xem, con cho gà ăn nốt ."
"Vâng, ngỗng với vịt thả cho chúng tự kiếm ăn ạ?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Vịt thì thả ! Ngỗng lát nữa lùa sang bên núi." Mẹ Chu rửa tay sạch sẽ lên lầu.
Chẳng cần Chu gọi, Chu Oánh và Chu Chu dẫn ba cô gái xuống. Mẹ Chu bảo: "Triều rút , đang định lên hỏi các cháu ? Không ngờ dậy cả ."
Chu Oánh nhanh nhảu: "Là con dậy sớm nhất đấy, con gọi chị Nguyễn dậy bắt hải sản."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-662-bi-muc-phun.html.]
Chu Chu: "Con cũng dậy sớm lắm!"
Mẹ Chu: "Các con đ.á.n.h thức các chị ?"
Nhóm Nguyễn Đường : "Không ạ, bọn cháu tiếng gà gáy đ.á.n.h thức đấy chứ."
"Ở quê là thế đấy, gà gáy thì ch.ó sủa. , A Sâm bảo triều rút , các cháu thì mặc thêm áo , cầm theo mấy quả trứng gà với khoai lang mà ăn lót , về hẵng ăn sáng. Ông nội Oánh Oánh và A Lỗi đều cả ."
Chu Oánh ít khi dịp dậy sớm biển thế : "Nhanh lên ạ! Tranh thủ trời sáng bắt nhiều bạch tuộc lắm. Trời sáng là nó trốn hết hang đấy!"
Y tá Lý vội : "Vậy chúng nhanh thôi!"
Mấy sân, Chu Thừa Sâm chuẩn sẵn dụng cụ, còn xách theo một rổ trứng và khoai luộc. Anh bảo họ ủng, mang đồ nghề xuất phát. Chu Thừa Sâm lái máy kéo chở .
Giang Hạ tiếng máy kéo thì tỉnh giấc, con một cái, định ngủ tiếp nhưng chợt nhớ điều gì, vội dậy ban công , thấy nhóm Nguyễn Đường lên máy kéo . Chắc Chu Thừa Lỗi thương cô nên gọi. Giang Hạ cũng gọi giật bảo chờ, lát nữa cô tự xe máy . Mang khách về, là phụ nữ, cô là chủ nhà thể tiếp đãi chu đáo. Tối qua hơn ba giờ lũ trẻ mới ăn no ngủ, chắc tám giờ hơn mới dậy.
Giang Hạ dậy vệ sinh cá nhân, trữ sẵn sữa cho con bỏ tủ lạnh xuống lầu.
Chu Thừa Sâm đưa đến bãi biển, ở đó đông . Ai nấy đều cầm đèn pin soi khắp nơi.
Chu Thừa Lỗi đang cùng cha Chu, Chu Thừa Hâm và Chu Quốc Đống kéo lưới nước. Lát nữa nước rút hẳn sẽ giữ ít cá.
Chu Thừa Sâm dẫn mấy cô gái xuống bãi, rọi đèn pin mặt nước nông: "Buổi tối nhiều ốc mỡ kiếm ăn lắm, các cô soi đèn là thấy."
Chu Oánh thích nhặt ốc: "Ba, con bắt bạch tuộc cơ, ba bảo bạch tuộc thích ngoài kiếm ăn ban đêm mà?"
Chu Thừa Sâm: "Ừ, nhưng sắp sáng , thấy con nào thì bắt con nấy thôi."
"Thế ạ! Ba thả bình gốm ?"
"Có, đợi trời sáng ba kéo lên, giờ cứ bắt mấy con chạy rông ." Mùa bạch tuộc nhiều, dân làng thả bình gốm xuống biển để bẫy. May mắn thì một ngày cũng bắt mấy chục con, bán cũng kiếm vài đồng.
Chu Oánh: "Vâng."
Chu Thừa Sâm bảo: "Con thi với Chu Chu xem ai bắt nhiều hơn, ai thắng sẽ chơi máy điện t.ử thêm nửa tiếng."
Hai đứa trẻ mắt sáng rực: "Nhất trí ạ."
Chu Oánh nghĩ đến việc đèn pin theo lớn bất tiện, bèn : "Ba, ba với em Chu Chu một đội, con với chị Nguyễn một đội, chúng thi đấu nhé?"
"Được."
Thế là Chu Oánh vội vàng kéo tay Nguyễn Đường: "Chị Nguyễn, chị theo em! Vì thời gian chơi game của em, chúng nhất định thắng đấy!"
Nguyễn Đường : "Được."
Mọi chia hành động. Buổi tối bạch tuộc ngoài kiếm ăn dễ phát hiện hơn, Nguyễn Đường soi đèn, Chu Oánh lập tức thấy một con: "Đây một con!"
Nguyễn Đường theo, thấy nó sắp chui hang, cô vội thò tay bắt, kết quả tóm lên nó phun mực đầy mặt.
Chu Oánh: "..."
Nguyễn Đường: "..."