Triều lên, cha Chu bảo Giang Hạ: "Gọi nhóm bác sĩ Nguyễn về thôi! Triều lên !"
"Vâng."
Chu Thừa Lỗi đưa lưới lên máy kéo, xách hai thùng cá của Giang Hạ đổ sọt, gánh về. Giang Hạ dắt Chu Chu và Chu Oánh gọi Nguyễn Đường: "Bác sĩ Nguyễn, về thôi, triều lên !"
"Được!" Nguyễn Đường đáp, dặn dò nốt bệnh một câu cùng về.
Lên đến bờ, Chu Thừa Lỗi chất cá lên máy kéo, đẩy trong cùng để chỗ . Có dân làng nhờ chở cá về giúp, cũng nhận lời.
Chu Thừa Lỗi nhảy xuống xe: "Anh Hai, lái máy kéo về nhé, em với Tiểu Hạ xe máy về , sợ con dậy."
Chu Thừa Sâm đáp: "Được, ở đây để lo."
Giang Hạ chào tạm biệt nhóm Nguyễn Đường cùng chồng về .
Chu Thừa Sâm bế Chu Chu và Chu Oánh lên máy kéo, đó gọi nhóm Nguyễn Đường lên. Anh bên cạnh họ leo lên để phòng hờ trượt ngã chứ đỡ. Đến lượt cụ cố, mới đỡ một cái, cụ hất tay : "Ta già!"
Đáng đỡ thì đỡ! Chẳng hiểu chuyện bằng thằng Út! Nhớ hồi xưa Tiểu Hạ sợ rắn, bàn dân thiên hạ thằng Út nó ôm chặt buông!
Chu Thừa Sâm giả vờ hiểu ý cụ. Cụ cố đừng loạn nữa, tự . Khoảng cách giữa và Nguyễn Đường quá lớn, hợp, cô sẽ thiệt thòi.
Lý Tú Nhàn cũng bắt hải sản, Chu Thừa Sâm bảo vệ Nguyễn Đường lên xe, cô thấy ngứa mắt. Vừa cô cũng thấy đám đông vây quanh Nguyễn Đường, cảm giác như cô đang khoe khoang là bác sĩ.
Lý Tú Nhàn tới bảo Chu Thừa Sâm: " chuyện với Oánh Oánh, tiện thể nhờ máy kéo về luôn."
Chu Thừa Sâm nhạt nhẽo cô : "Hết chỗ , gì cô luôn bây giờ ."
"Giờ tiện."
Cụ cố gác một chân lên chỗ trống còn : "Hết chỗ ! Đây là chỗ của cha thằng Sâm và ông cụ cố."
Lý Tú Nhàn: "..."
Cô sang con gái: "Oánh Oánh, cái cho con, bế con nhé?!"
"Được ạ!" Chu Oánh đáp.
Cụ cố sầm mặt, thật hổ, lợi dụng cả con trẻ!
Lý Tú Nhàn mặc kệ, cô bộ, xa quá! Cô định leo lên xe, theo thói quen đưa tay nắm lấy cánh tay Chu Thừa Sâm để mượn lực. Trước vẫn thường đỡ cô như . cô bắt hụt, Chu Thừa Sâm tránh .
Lý Tú Nhàn .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Thừa Sâm mặt vô cảm : "Xin , đường xóc nảy, tiện để cô đang mang bầu ôm Oánh Oánh , xảy chuyện chúng chịu trách nhiệm nổi. Oánh Oánh, con xuống xe chuyện với . Ba đợi con."
"Vâng ạ!" Chu Oánh ngoan ngoãn xuống. Chu Thừa Sâm bế con bé xuống đất.
Lý Tú Nhàn: "..." Chu Thừa Sâm thật tàn nhẫn!
Cụ cố hả hê: "Cô cũng nên cẩn thận cái t.h.a.i trong bụng, đây là con nối dõi mấy đời nhà họ Liêu đấy? Nhà đó quý cái bụng cô như thế, cô dăm bữa nửa tháng kêu mệt, thật dám cho cô máy kéo, lỡ mệnh hệ gì ăn vạ lên đầu thằng Sâm nhà . Cô chuyện gì với Oánh Oánh thì nhanh lên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-667-co-ay-biet.html.]
Lý Tú Nhàn cứng họng. Lời khó quá! Thực cô chẳng chuyện gì với con, chỉ cho Nguyễn Đường là Oánh Oánh, là vợ cũ của Chu Thừa Sâm.
"Oánh Oánh, hôm nay nghỉ sang nhà bà ngoại chơi với ?" Cô vẫn bỏ cuộc!
Cụ cố bĩu môi, ngay là cái cớ! Chuyện gì mà tiện ! Bà Chu Thừa Sâm kiên quyết từ chối là đúng, tránh để lấy vợ mới, cô cứ lấy cớ con cái để phiền, gây khó dễ cho ! Tất nhiên bà cũng thương Chu Oánh, nhưng hiện thực , đứa trẻ học cách chấp nhận. Hơn nữa dù thế nào thì cha nó vẫn đối với nó là !
"Oánh Oánh, con bộ về nhà bà ngoại chơi với con ."
Đã qua lâu , Chu Oánh cũng hiểu ly hôn nghĩa là gì, lấy chồng khác và sắp em bé. Biết là với ba.
Cô bé : "Mẹ, thế con bộ về nhà bà ngoại với ! Ba ơi, về ạ!"
Cụ cố : "Oánh Oánh ngoan lắm."
Lúc cha Chu và ông cụ cố đủng đỉnh tới. Cụ cố gắt: "Hai còn nhanh lên? Mặt trời xuống núi kìa. Định tự bộ về ?"
Ông cụ cố sợ nhất vợ giận, vội vàng rảo bước nhanh hơn. Hai leo lên máy kéo.
Chu Thừa Sâm dặn con gái: "Vậy con sang nhà bà ngoại chơi, ba về , lát ba sang đón con."
Chu Oánh gật đầu: "Vâng ạ!"
Cô bé vẫy tay chào xe: "Chị Nguyễn, chị y tá, chào ạ."
Nguyễn Đường vẫy tay: "Tạm biệt em."
Nguyễn Đường trẻ trung xinh , khí chất thanh lãnh, nụ nắng sớm rạng rỡ như đóa thược d.ư.ợ.c trắng nở rộ. Đẹp đến động lòng .
Lý Tú Nhàn nụ đó đ.â.m nhói! Cô liếc Chu Thừa Sâm, thấy cũng đang Nguyễn Đường. Tim càng thêm tắc nghẹn!
Cô giật tay con gái: "Đi thôi!"
Chu Thừa Sâm thu hồi tầm mắt, lạnh lùng cô cảnh cáo, với con gái: "Trưa 11 giờ ba sang đón con."
Nói xong nổ máy lái .
Lý Tú Nhàn bóng chiếc máy kéo xa, đầu tiên cảm thấy hoảng loạn. Chu Thừa Sâm thế mà thật sự nhẫn tâm vứt bỏ con gái! Người đàn ông thật sự còn thuộc về nữa ? Cô cứ tưởng Chu Oánh thì cô và mãi mãi mối liên hệ. hiện thực dường như giống cô nghĩ.
Chu Oánh kéo tay Lý Tú Nhàn: "Mẹ, thôi! Mình về nhà bà ngoại!"
Lý Tú Nhàn đang hoảng loạn liền trút giận: "Đi cái gì mà ? Một tí việc cũng xong! Bảo giúp lên máy kéo cũng ."
Chu Oánh cúi đầu, gì nữa.
Lý Tú Nhàn: "..."
"Mẹ mắng con, chỉ là thấy ba con chị Nguyễn là bỏ mặc con, bỏ chúng nên giận thôi."
"Con ." Chu Oánh lí nhí đáp, tâm trạng vui vẻ ban đầu tan biến sạch sẽ.
Cô bé là bỏ rơi hai cha con , chứ ba bỏ rơi họ.