Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 672: Chỗ trống
Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:20:06
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bệnh viện.
Nguyễn Đường cô sẽ lau cho con bé, Chu Thừa Sâm bèn khép cửa phòng bệnh ngoài.
Con gái ngày một lớn, là đàn ông, chăm sóc cũng tiện lắm, chỉ thể nhờ cậy Nguyễn Đường.
Chu Thừa Sâm tới cầu thang thoát hiểm, cửa sổ, móc một điếu thuốc, ngậm đầu lọc, châm lửa, rít một , nhả khói.
Trong làn khói lãng đãng, xuyên qua cành hoa ngọc lan trắng muốt, vầng trăng non treo bầu trời, suy nghĩ m.ô.n.g lung tựa màn đêm.
Lại hồn, điếu t.h.u.ố.c trong tay cháy hết, tàn t.h.u.ố.c cũng gió đêm thổi bay về phương nào.
Chu Thừa Sâm dụi tàn thuốc, khỏi cầu thang bộ, nhà vệ sinh vứt đầu lọc.
Trở phòng bệnh, Nguyễn Đường đang phơi quần áo da của Chu Oánh.
Chu Thừa Sâm thấy vội : "Quần áo để giặt là ."
"Không , tiện tay thôi mà." Nguyễn Đường phơi nốt chiếc áo cuối cùng lên.
Vừa nãy cô giúp Chu Oánh quần áo bệnh nhân sạch sẽ, lau , thuận tiện ấn huyệt một chút, Chu Oánh nhanh ngủ say.
Đợi Chu Oánh ngủ xong, cô bèn tiện tay giặt luôn quần áo, nghĩ bụng lúc con bé xuất viện sẽ đồ để mặc.
Chu Thừa Sâm đành đến bên cạnh cô, bưng chậu nước về phòng vệ sinh.
Nguyễn Đường ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lá thoang thoảng, liền : "Hút t.h.u.ố.c hại cho sức khỏe, hít khói t.h.u.ố.c cũng cho việc lành vết thương của Oánh Oánh ."
Chu Thừa Sâm liền : " , sẽ chú ý."
Nói xong, cầm chậu nước phòng vệ sinh.
Chờ , Nguyễn Đường với : "Anh thể về tắm rửa một cái, ở đây giúp trông Oánh Oánh."
"Không cần ." Chu Thừa Sâm đồng hồ, hơn 8 giờ, : "Muộn , đưa cô về."
Nguyễn Đường lắc đầu: "Không cần, đêm nay ngủ ở ký túc xá bệnh viện là . Anh về tắm rửa ! Trên vết máu, bộ quần áo khác , kẻo vi khuẩn sinh sôi chăm sóc Oánh Oánh cũng ."
Chu Thừa Sâm xuống chiếc áo sơ mi trắng , quả thực ít vết máu.
Anh Nguyễn Đường xuống bên mép giường bệnh, từ chối nữa: "Vậy phiền cô nhé."
"Không gì, chuyện nên mà, cũng phiền . Anh giúp nhiều như , còn thường xuyên phiền đưa bắt hải sản, còn phiền dạy mấy chiêu võ thuật, chúng đừng khách sáo nữa."
" đưa cô mượn xe đạp của đồng nghiệp , như sẽ nhanh hơn."
"Được." Thế là hai cùng ngoài, tìm bác sĩ trực ban mượn một chiếc xe đạp.
Chu Thừa Sâm đạp xe về nhà Chu Thừa Lỗi tắm rửa quần áo.
Lúc tiện thể cầm theo một bộ quần áo đến bệnh viện, như tối mai, thể tắm rửa ngay tại bệnh viện, cần phiền Nguyễn Đường hỗ trợ trông con nữa.
Cô cũng công việc riêng bận rộn.
Trở bệnh viện, Nguyễn Đường gục bên mép giường ngủ .
Chu Thừa Sâm mở cửa thấy, bất giác bước nhẹ chân hơn.
Vốn định gọi cô dậy về ký túc xá ngủ, nhưng thấy tiếng ngáy khe khẽ của cô, nghĩ đến tối qua cô cũng ngủ bao nhiêu, rốt cuộc đ.á.n.h thức cô dậy.
Anh chần chừ một chút, cẩn thận bế cô lên, đặt xuống giường gấp dành cho nhà, cởi giày cho cô, đắp chăn cẩn thận.
Làm xong tất cả, ban công hóng gió.
Anh lấy một điếu thuốc, nghĩ đến điều gì đó, chỉ ngậm lên miệng chứ châm lửa.
Bầu trời đêm vẫn treo vầng trăng non .
Ánh trăng mùa thu đông trong trẻo và lạnh lẽo vô cùng.
Trên giường gấp, Nguyễn Đường trộm mở mắt, bóng lưng đàn ông ngoài ban công.
Thực khoảnh khắc bế cô lên, cô tỉnh , chỉ là dám và cũng nỡ mở mắt .
Đột nhiên Chu Thừa Sâm đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-672-cho-trong.html.]
Ánh mắt hai cứ thế chạm .
Nguyễn Đường lập tức nhắm mắt giả vờ ngủ.
Chu Thừa Sâm: "..."
Chu Thừa Sâm cơ thể cô căng cứng, đành như chuyện gì thu hồi tầm mắt, tiếp tục hóng gió ngắm trăng.
Nguyễn Đường căng thẳng một hồi, thấy Chu Thừa Sâm đuổi , cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng dám mở mắt nữa, trong lòng suy nghĩ để đổi quan hệ giữa hai , bất tri bất giác, liền ngủ thật.
Hồi lâu , đoán chừng đối phương ngủ, Chu Thừa Sâm đầu thoáng qua, mới trở về phòng bệnh, Nguyễn Đường nữa ngủ say, cánh tay thò cả ngoài.
Anh bỏ tay cô trong chăn, mới xuống bên giường bệnh con gái, gục xuống mép giường ngủ.
Chính cũng vị trí đang gục xuống chính là vị trí mà Nguyễn Đường lúc nãy.
Ngày hôm .
Nguyễn Đường tỉnh dậy, Chu Thừa Sâm lúc mua bữa sáng trở về.
Chu Oánh vẫn tỉnh.
Anh đưa cho cô một phần bữa sáng: "Bác sĩ Nguyễn ăn sáng ."
Nguyễn Đường thời gian, 7 giờ rưỡi!
Cô bao giờ ngủ quên đến mức gì như thế .
"Không ! Anh ăn ! về ký túc xá đ.á.n.h răng rửa mặt đây." Nói xong Nguyễn Đường vội vàng rời .
Không kịp ăn sáng, sắp đến giờ việc, cô còn về tắm rửa, quần áo.
Chu Oánh lúc cũng tỉnh: "Ba, con đói."
Chu Thừa Sâm cũng lo cho Nguyễn Đường nữa, bắt đầu chăm sóc con gái rửa mặt đ.á.n.h răng, ăn sáng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lúc Chu Oánh đang ăn sáng, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi mang theo tam bào t.h.a.i tới, cùng còn cha Chu, Chu, Chu Thừa Hâm, Điền Thải Hoa và mợ hai.
Cả nhà hỏi han quan tâm Chu Oánh một hồi, Chu lấy cặp lồng , tự đút cho Chu Oánh ăn sáng.
Chu Thừa Sâm thấy con gái chăm sóc, liền cầm một phần bữa sáng sang khu phòng khám nhi tìm Nguyễn Đường.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi khi xem xét thấy Chu Oánh , liền bế tam bào t.h.a.i tìm bác sĩ Cao khám sức khỏe.
Còn vài ngày nữa mới tròn năm tháng, nhưng ngày mai Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi về Kinh Thị.
Cho nên hai vợ chồng đưa con đến khám cho bác sĩ Cao xem, tiện thể tiêm phòng luôn.
Cao Khiết mới đến chỗ , sang khoa nhi tìm Nguyễn Đường .
Tối qua cha Nguyễn Đường gọi điện thoại đến, Nguyễn Đường về nhà, chỉ gọi điện về báo là con của hai chồng Giang Hạ vỡ đầu, cô ở bệnh viện giúp đỡ chút, sẽ ngủ ký túc xá.
Lúc bà qua tìm Nguyễn Đường, lúc thấy Chu Thừa Sâm đưa bữa sáng cho Nguyễn Đường.
Chu Thừa Sâm đặt bữa sáng xuống, lễ phép chào hỏi Cao Khiết .
Nguyễn Đường cầm bữa sáng Chu Thừa Sâm cố ý mang đến, trong lòng đang ngọt ngào, nụ liền hiện lên mặt: "Thím đến ạ."
Cao Khiết là từng trải, thể chứ?
Bà đành chuyển lời của chị dâu: "Đường Đường, tối qua cháu gọi điện tới, bệnh viện bên Kinh Thị đang thiếu , họ giúp cháu xin lệnh triệu tập về ."
Nguyễn Đường: "..."
Chu Thừa Sâm khỏi văn phòng xa cũng thấy, bước chân khựng một chút mới tiếp tục về phía .
Trong văn phòng, Nguyễn Đường hồi lâu mới hồn khỏi tin tức bất ngờ , tâm trạng chẳng còn sót chút gì: "Mẹ cháu hỏi ý kiến cháu mà tự tiện xin giúp cháu? Cháu về lúc nào? Cháu về! Cháu gọi điện thoại cho ."
Nói xong cô liền dậy ngoài.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi lúc bế tam bào t.h.a.i tới tìm bác sĩ Cao, Chu Thừa Sâm với họ: "Bác sĩ Cao đang ở văn phòng bác sĩ Nguyễn chuyện , chắc một lát nữa là thôi."
Hàm ý chính là nhắc nhở hai vợ chồng đừng quấy rầy họ chuyện.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi bèn tìm nữa, trực tiếp đến văn phòng Cao Khiết chờ bà.