Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 673: Hàng đến

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:20:07
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cao Khiết nhanh từ văn phòng Nguyễn Đường trở về văn phòng , thấy tam bào thai, bà liền nhịn : "Ui chao, ba cục cưng đáng yêu, càng ngày càng kháu khỉnh, càng ngày càng xinh ! Đi nào, qua phòng khám sức khỏe, bà xem xem dạo các cháu cao lên nhé."

 

Ba đứa nhỏ thấy chuyện với , đều nhiệt tình đáp , đầu tiên là toét miệng , đó "ê a ê a" ngừng.

 

Tay chân múa may!

 

Những đứa trẻ hoạt bát đáng yêu thế ai mà yêu cho ?

 

Cha Chu bế cháu trong thôn, ai cũng tranh bế.

 

Ba đứa nhỏ tuyệt đối là những "ông bà tám" tí hon, ai chuyện với chúng, chúng đều sẽ phấn khích đáp .

 

Cao Khiết thích trẻ con hoạt bát như , thuận tay bế một đứa, dẫn bọn chúng phòng kiểm tra sức khỏe.

 

Vào phòng khám, Cao Khiết tiến hành kiểm tra sức khỏe định kỳ cho ba đứa nhỏ.

 

Vừa đo chiều cao, tháng ba đứa nhỏ cao thêm ba đến bốn centimet.

 

Cô em út cao thêm hơn ba centimet một chút, cả và hai đều cao thêm bốn centimet.

 

Chiều cao của ba đứa vượt qua trẻ con cùng tuổi.

 

Từ lúc sinh đến giờ, tháng nào ba đứa nhỏ cũng cao nhanh hơn những đứa trẻ bình thường, thông thường trẻ con trong vòng sáu tháng mỗi tháng thể cao thêm hai đến ba centimet, ba em chúng nó mỗi tháng đều cao hơn những đứa trẻ khác từ một đến hai centimet.

 

Cao Khiết : "Vợ chồng các cháu đều cao, con cái di truyền ưu điểm của bố ."

 

Khám sức khỏe xong đến giờ tiêm phòng.

 

Lần tiêm xong, chỉ cả là , chỉ mếu máo một cái thôi.

 

Anh hai và em út đến là thương tâm!

 

Nước mắt tuôn rơi lã chã, dỗ mãi mới nín.

 

Tiêm xong, đợi Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ dỗ dành bọn trẻ xong xuôi, Cao Khiết định bế chúng, ba đứa nhỏ đều cho bà bế, tay mới vươn qua là chúng .

 

Cao Khiết : "Ui da, xong ! Nhanh thế nhận , ghi thù ! Xem thể tự tay tiêm cho các cháu , để chị y tá tiêm thôi."

 

Tiêm xong, Chu Thừa Lỗi hỏi chuyện khi nào thể cai sữa đêm cho con.

 

Cao Khiết: "Cái cần cố tình cai , đến tầm tám chín tháng chúng nó sẽ ngủ thẳng giấc, lúc đó tự nhiên sẽ cần ăn đêm nữa."

 

"Đợi đến lúc chúng nó nửa tuổi, các cháu thể bắt đầu cho ăn dặm mấy thứ mềm lỏng, bột cháo, nước trái cây hoặc lấy thìa nạo chút chuối, táo cho ăn, mới đầu đừng cho ăn nhiều quá, tạp quá, sợ dày chúng nó chịu nổi, từ từ tăng dần..." Vốn dĩ Cao Khiết định đợi tháng bọn họ đến khám , nhưng nếu nhắc đến thì tiện thể dặn dò luôn.

 

Rời khỏi chỗ bác sĩ Cao, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi về phòng bệnh của Chu Oánh.

 

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi còn nhà ga đón hàng.

 

Số vải cắt sẵn gửi từ Kinh Thị hôm nay buổi trưa sẽ đến nơi, họ chở đống hàng đó về xưởng may.

 

Giang Hạ còn đến xưởng may sắp xếp công việc.

 

Ngày mai cô về Kinh Thị, đến lúc đó thuận tiện đưa chủ nhiệm phân xưởng và vài tổ trưởng cùng lên kinh học tập giao lưu một chút.

 

Vé máy bay đều đặt xong.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hai vợ chồng giao con cho cha Chu, nhà ga đón hàng.

 

Chu Thừa Lỗi thuê mấy chiếc xe ba bánh hỗ trợ chở tất cả các kiện vải về xưởng may.

 

Ở xưởng may, Giang Hạ gọi điện cho xưởng may ở Kinh Thị xác nhận lượng vải cắt và bông sợi nhận .

 

Giang Hạ lôi từ trong bao bông một chiếc áo mẫu, bảo vài tổ trưởng phân xưởng may thử tại chỗ một chiếc cho cô xem.

 

Bởi vì quần áo gửi về là kiểu dáng đơn giản nhất, kỹ thuật gì khó khăn, vài tổ trưởng phân xưởng nhanh may xong một chiếc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-673-hang-den.html.]

Giang Hạ xem qua hài lòng, đó cô lâm thời mở một cuộc họp sản xuất.

 

Trong cuộc họp, cô cầm vài chiếc áo mẫu : "Hàng đại cứ theo tiêu chuẩn , bộ phận thiện công tác kiểm tra chất lượng, quần áo đạt chuẩn nhất định loại . Nên sửa thì sửa, sửa thì coi như hàng xử lý, thể gửi cho khách hàng."

 

Chủ nhiệm phân xưởng lập tức : "Được."

 

Phó xưởng trưởng : "Vậy thông báo cho công nhân chiều nay bắt đầu khởi công luôn, vốn dĩ bảo họ ngày mai mới ."

 

Vải nhận , thời gian qua máy may trong xưởng cũng sửa xong, nhà xưởng cũng theo yêu cầu của Giang Hạ vệ sinh một , bất cứ lúc nào cũng thể bắt đầu sản xuất.

 

Giang Hạ gật đầu: "Có thể, xem ý nguyện của ."

 

Phó xưởng trưởng hỏi: "Vậy tiền lương của công nhân tính thế nào?"

 

Chuyện đây vẫn từng qua, hiện tại chính thức khởi công, cho công nhân , rốt cuộc tiền lương bao nhiêu là vấn đề công nhân quan tâm nhất.

 

Lương còn bao nhiêu, ai còn tâm trạng việc?

 

Giang Hạ: "Năm tiền lương của tất cả công nhân vẫn giữ nguyên như cũ. Sang năm, sẽ căn cứ biểu hiện cá nhân để điều chỉnh lương cho . Điều chỉnh cũng là tăng lương là chính, tệ nhất cũng là giữ nguyên, sẽ dễ dàng hạ lương, trừ những kẻ chỉ nhận lương mà việc. Chỗ nuôi rảnh rỗi, cũng nuôi nổi rảnh rỗi."

 

Lời thốt , phó xưởng trưởng yên tâm hẳn.

 

Các chủ quản bộ phận và tổ trưởng đến họp cũng yên tâm.

 

Giang Hạ tiếp: "Các phúc lợi khác thể bằng , nhưng chúng sẽ tiền thưởng chuyên cần, ngoài còn tiền trích phần trăm theo sản phẩm."

 

Phó xưởng trưởng thấy trích phần trăm liền hỏi: "Trích phần trăm gì?"

 

Giang Hạ: "Lần xưởng may Kinh Thị gửi về tổng cộng ba vạn mảnh vải cắt sẵn, những quần áo gia công tương đối đơn giản, cho nên mỗi chiếc áo sẽ trả thêm cho công nhân phân xưởng năm xu tiền hoa hồng."

 

Kiểu dáng đơn giản như thế , xưởng may Kinh Thị cũng chỉ trả cho Giang Hạ 5 hào một chiếc, một xưởng may vận hành trừ tiền lương công nhân phát, còn máy móc bảo dưỡng, tiền điện nước cũng là một khoản lớn, trừ tất cả tiền lương công nhân, tiền thưởng và các chi phí khác, Giang Hạ còn trả thêm cho công nhân phân xưởng mỗi chiếc năm xu tiền hoa hồng, tính Giang Hạ cũng chẳng kiếm bao nhiêu.

 

Một chiếc áo đại khái kiếm hai hào, khi còn đến.

 

Đương nhiên kiểu dáng phức tạp hơn chút thì phí gia công sẽ cao hơn.

 

Vài tổ trưởng phân xưởng xong mắt đều sáng rực!

 

Cái thể coi là nhiều hưởng nhiều!

 

Những chiến sĩ thi đua như họ thích nhất là nhiều hưởng nhiều.

 

Áo thun đơn giản như , một ngày họ thể may thêm vài chiếc, cũng chính là mỗi ngày thể kiếm thêm hai ba hào, một tháng tính thể thêm mười đồng tám đồng.

 

Cộng thêm lương cơ bản và tiền thưởng, cũng tầm 50 đồng một tháng.

 

Mức lương cao hơn nhiều so với .

 

Không các phúc lợi khác cũng chẳng !

 

Giang Hạ sợ trong phân xưởng vì nhiều vài cái mà coi nhẹ chất lượng.

 

"Quần áo đạt chuẩn , nếu hỏng thì càng đền tiền theo giá gốc, cho nên dặn dò công nhân cấp , nhất định cho , thể vì tốc độ mà quên mất chất lượng."

 

"Đã rõ, chúng nhất định sẽ dặn dò kỹ công nhân."

 

"Quy chế cụ thể vẫn giống như trong xưởng , thêm một hai điều, chính là tiền thưởng chuyên cần..."

 

...

 

Giang Hạ họp xong, giao phó hết việc trong xưởng rời .

 

Chiều 3 giờ, cả nhà về đến nhà.

 

Bà cố kích động : "Các cháu cuối cùng cũng về ! Sáng nay đến tìm các cháu đấy."

 

 

Loading...