Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 693: Chột dạ

Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:51:43
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dì chủ nhà đáp: " định miễn tiền thuê cho cô! Cô và cô giống , là thuê cả tòa nhà! Hơn nữa thuận mắt hơn."

 

Ôn Uyển: "..."

 

Chủ nhà chính là lời thật lòng, vốn dĩ nghĩ nếu Giang Hạ mặc cả, bà cũng tình nguyện chịu thiệt vài đồng, bớt một chút để cho Giang Hạ thuê cả tòa nhà cho đỡ việc, ngờ Giang Hạ hề trả giá.

 

Giang Hạ hào phóng, bà cũng hào phóng, dứt khoát miễn cho cô một tháng tiền thuê.

 

Một tháng một trăm đồng lận đấy! Giang Hạ cũng cảm thấy chủ nhà hào phóng, rốt cuộc một trăm đồng thật sự ít, thể mua nhiều đồ. Giang Hạ : "Cảm ơn dì Phương, chúng bây giờ ký hợp đồng luôn ạ!"

 

"Được, . Dì thích những sảng khoái như cháu, giống một kẻ bụng hẹp hòi, cứ như chợ mua rau , mặc cả từng hào từng hào một, kèo nèo đến phát phiền."

 

"Vài ba câu một phân tiền cũng trả giá, liền quyết định thuê ngay, thấy cháu việc lớn! Quả nhiên là sinh viên đại học." Dì chủ nhà lấy hợp đồng, quên khen ngợi Giang Hạ hai câu.

 

Ôn Uyển: "..."

 

Dì chủ nhà là đang keo kiệt ? Cô cũng tăng giá từng hào một ! Ai thuê nhà mà chẳng trả giá? Giang Hạ là vì đang tranh giành với cô nên mới như thôi!

 

Chủ nhà sẵn hợp đồng tay, là do cháu trai bà nhờ bạn học khoa luật soạn thảo giúp một bản.

 

Bà lấy đưa cho Giang Hạ: "Đây là hợp đồng thuê nhà, cháu xem , tiện thể điền thông tin cá nhân một chút."

 

Giang Hạ nhận lấy.

 

Người đều đến bước ký hợp đồng , Tưởng Khiêm liền kéo tay Ôn Uyển: "Đi thôi! Chúng chỗ khác tìm xem."

 

Ôn Uyển trừng mắt Giang Hạ một cái, hất tay Tưởng Khiêm , ngoài.

 

Giang Hạ bóng dáng hai rời , trầm tư một giây: Bọn họ là quá mật ?

 

Chu Thừa Lỗi đưa đứa bé trong lòng cho Giang Đông: "Anh xe lấy đồ."

 

Ôn Uyển hơn mười mét, nhịn : "Lúc bộ phận kiểm tra kỷ luật là điều tra sai , bắt cô đạp máy may trong tù chứ? Mỗi đều chạy đối đầu với em. Cửa hàng cướp mất ! Trước em ở quê mua một cái quầy hàng ở chợ hải sản, cũng là hai chị em bọn họ cướp mất!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tưởng Khiêm trầm mặc một chút mới : "Vừa nãy em chê đắt nên từ bỏ ? Nếu em quyết định ngay từ đầu, chủ nhà cũng sẽ thuê cho cô ."

 

Ôn Uyển tức giận : "Em đó là ép giá chủ nhà, bộ rời , chứ từ bỏ!"

 

" chủ nhà một xu cũng chịu bớt, em tính toán thì bà cũng sẽ bớt . Hơn nữa 50 đồng hai chia cũng tính là đắt, chúng chỉ cần bỏ 25 đồng thôi mà, em bán quần áo dễ kiếm tiền ?"

 

Ôn Uyển xong càng thêm tức giận: "Vậy tại hé răng tiếng nào? Anh cảm thấy đắt thì trực tiếp với chủ nhà là thuê luôn ! Em thấy lên tiếng, sợ cảm thấy đắt, mới liều mạng ép giá! Anh nếu cảm thấy 50 đồng đắt, thì lên tiếng chứ! Như thì cướp mất!"

 

Tưởng Khiêm: "..."

 

Ôn Uyển càng càng tức, trực tiếp tức đến phát : "Em ép giá là vì ai? Còn giúp tiết kiệm tiền ? Sợ đầu tư quá nhiều tiền? Lại sợ tiền thuê nhà quá đắt sẽ lỗ vốn? Anh nếu cảm thấy đắt, tại lên tiếng?"

 

"..."

 

Tưởng Khiêm ngờ cô ngay , luống cuống tay chân trấn an: "Được , của , sẽ tìm một gian cửa hàng khác vị trí hơn. Em đừng nữa mà!"

 

Chu Thừa Lỗi trở xe, cầm lấy máy ảnh, chụp màn .

 

Ngày mai tính cả mấy tấm ảnh chụp mấy hôm , sẽ tặng cho bọn họ một món quà lớn.

 

Tại cửa hàng, Cố Hằng đến bên cạnh Giang Hạ mở miệng : "Hạ Hạ, chú cũng đây."

 

Không còn cách nào khác, Giang Đông vẫn luôn dùng tấm lưng chắn tầm mắt của ông, ông thấy Giang Hạ.

 

Thật Cố Hằng chút nỡ rời nhanh như , ba đứa cháu ngoại đầu tiên gặp mặt, ông còn thêm vài .

 

ông thông báo cho Đổng Yến và Hà Vận tới xem cửa hàng, sợ lát nữa các bà tới xảy hiểu lầm gì đó.

 

Giang Đông thật sự chịu nổi nữa: "Ông thì ! Liên quan gì đến chị ? Ông là ai chứ?"

 

Cố Hằng: "..."

 

Ông liếc Giang Hạ một cái, Giang Hạ vẫn như cũ cho ông lấy một ánh mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-693-chot-da.html.]

 

Dì chủ nhà bọn họ một cái, cảm thấy Cố Hằng và hai chị em chút chuyện xưa. Bà tuy rằng tò mò, nhưng cũng dò hỏi.

 

Cố Hằng chút mất mát khỏi cửa hàng.

 

Lúc , Đổng Yến và Hà Vận tới.

 

Đổng Yến còn thấy Giang Hạ ở bên trong, đ.á.n.h giá mặt tiền cửa hàng: "Ông chính là gian cửa hàng ? Lớn như ?"

 

Hà Vận: "Quả thực lớn, nhưng nếu tiền thuê rẻ thì lớn cũng cái của lớn."

 

Cố Hằng sợ bà thấy Giang Hạ, vội vàng kéo bà : "Không , gian tiền thuê đắt, hơn nữa cho thuê cả tòa nhà, một trăm đồng một tháng. Đối với chúng thì quá lớn! nhờ tìm chỗ khác xem ."

 

Đổng Yến đầu thoáng qua: "Cho thuê nguyên cả tòa nhà? Một trăm đồng? Thế thì đúng là đắt thật!"

 

Hà Vận chút kỳ quái: "Bà chủ nhà đầu óc vấn đề ? Cho thuê nguyên tòa nhà thì ai mà thuê? Nhà bà lớn đủ lớn, khác thuê để xưởng thì đủ, nhỏ nhỏ, khác thuê để mở tiệm nhỏ, dìu già dắt trẻ cũng cần thuê đến ba tầng lầu !"

 

Tuy rằng do nhường , việc Giang Hạ thuê căn nhà cũng liên quan gì đến , nhưng Cố Hằng mạc danh kỳ diệu cảm thấy chút chột : "Cái cũng , dù cho thuê cả ba tầng cùng lúc."

 

Đổng Yến liếc mắt Cố Hằng.

 

Đầu ấp tay gối hơn hai mươi năm, bà quá hiểu ông !

 

Ông đang chột !

 

Đổng Yến đầu thoáng qua căn nhà .

 

Ông chột cái gì chứ?

 

Cuối cùng Giang Hạ và chủ nhà ký hợp đồng tổng cộng ba năm.

 

Sau khi ký xong hợp đồng, mấy liền rời .

 

Giang Hạ về nhà xong gọi điện thoại cho bên thu mua của xưởng may, bảo đặt hàng năm cái máy may, một cái máy thùa khuy mắt phụng và máy thùa khuy đầu bằng, một con ma-nơ-canh, còn bàn ủi và các linh kiện, thiết cần thiết khác.

 

Tiếp theo còn trang hoàng cửa hàng, tìm thợ mộc đóng một cái bàn lớn để dùng cho việc cắt vải.

 

Thuê cả một tòa nhà, Giang Hạ cũng tính toán xong sẽ gì.

 

Lầu một dùng để mở cửa hàng quần áo, tuy rằng xưởng của cô hiện tại vẫn sản xuất quần áo của riêng , nhưng cô quen ít xưởng trưởng xưởng quần áo, đến lúc đó xưởng may của bọn họ lấy hàng là .

 

Lầu hai dùng để văn phòng và phòng triển lãm, lầu 3 là phòng rập và phòng may mẫu.

 

Lúc ăn cơm, Giang Hạ hỏi Lý Thu Phượng và mợ hai: "Mợ hai, biểu , con thuê một căn nhà, lầu một của căn nhà đó là mặt tiền cửa hàng, con mở phòng việc dùng đến cửa hàng, tính toán ở lầu một mở một tiệm quần áo, hứng thú giúp con trông coi cửa hàng ?"

 

Mợ hai liền tỉnh cả : "Có, đương nhiên là ! Buổi tối mở cửa ? Nếu mở buổi tối thì ban ngày để Thu Phượng , mợ ở nhà trông con, buổi tối nó học thì mợ ca."

 

Từ con gái theo bạn học của Giang Hạ bán quần áo, kiếm hơn 7000 đồng, mợ hai hiện tại hứng thú với việc bán quần áo.

 

Lý Thu Phượng hiện tại đang học lớp bổ túc văn hóa buổi tối để chuẩn sang năm thi trung cấp chuyên nghiệp, ban ngày vẫn rảnh rỗi, tổng thể suốt ngày ôn tập.

 

thể cùng con gái tách để trông cửa hàng.

 

Giang Hạ: "Đến lúc đó hai cùng với bạn học của con, xem thử chia ca như thế nào. Hiện tại cửa hàng còn trang hoàng, sửa sang chắc chỉ cần mười ngày thôi."

 

Mợ hai hỏi: "Là Vĩ Trân ? Mời con bé thì quá! Cô nhóc đó đầu óc linh hoạt, chúng theo học hỏi con bé. Cửa hàng trang hoàng xong, lúc là cuối năm, chúng tết thể kiếm một khoản lớn!"

 

Giang Hạ : " , là bạn học Lưu Vĩ Trân. Con cũng nghĩ như , tết chúng kiếm một khoản lớn về nhà ăn tết."

 

Mợ hai: "Ha ha, trở về liền mợ áo gấm về làng, trở về chỉ sợ thật sự là áo gấm về làng !"

 

Ngày hôm , thứ hai, Giang Hạ sáng sớm tiết học, cô ăn qua bữa sáng liền với : "Con học đây."

 

"Anh cùng em." Chu Thừa Lỗi đặt con xuống giường cũi, để bọn nhỏ tự chơi.

 

Trên giường cũi treo một ít đồ chơi, ba đứa nhỏ khi ăn uống no say, đưa cho mỗi đứa một món đồ chơi là thể giường tự chơi hơn một giờ, hiện tại thậm chí còn tranh giành đồ chơi trong tay .

 

 

Loading...