Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 710: Nổi Trận Lôi Đình
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:42:40
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe Jeep dừng ở bến tàu.
Chu Thừa Sâm xuống xe từ ghế phụ .
Sau đó mở cửa ghế , đỡ Nguyễn Đường xuống xe.
Gầm xe Jeep cao, nâng hai tay Nguyễn Đường, để cô nhảy nhẹ xuống xe.
Nguyễn Đường xuống xe xong xoay đỡ Giang Hạ xuống.
Giang Hạ xuống xe xong, ba xuống phía bãi cát.
Tàu đ.á.n.h cá trong nhà vì thuê , chỉ cần thời tiết , ngày nào cũng sẽ khơi, họ xem hôm nay tàu đ.á.n.h cá hàng gì, thuận tiện xem các tàu khác hải sản gì ngon , mua chút về thêm món.
Đương nhiên những loại hải sản thường gặp cha Chu đều dặn thím Đông mua về nấu , bọn họ chỉ xem loại nào hiếm gặp mà ngon thôi.
Hiếm khi cha Giang và Giang về nhà ăn cơm.
Mọi thấy họ liền sôi nổi chào hỏi, nhiệt tình hết mức:
“Tiểu Hạ, bác sĩ Nguyễn, A Sâm, tàu đ.á.n.h cá nhà các cháu về , nhưng cô gặp ở ngoài biển , mẻ cá cũng khá lắm đấy!”
Mọi nhiệt tình với Giang Hạ là vì xưởng thực phẩm của Giang Hạ tuyển dụng hơn một nửa phụ nữ trong thôn.
Nhiệt tình với Nguyễn Đường là vì Nguyễn Đường khám bệnh miễn phí cho họ.
Tóm hiện tại hai trong thôn, ai thấy cũng chào hỏi từ xa.
Giọng đó gọi là vang dội!
Giang Hạ và Nguyễn Đường đều đáp họ vài câu.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lý Tú Nhàn thấy Chu Thừa Sâm đỡ Nguyễn Đường xuống xe, bên cạnh che chở cô xuống bãi cát.
Sự mật vô hình của hai khiến trong lòng cô chút khó chịu.
Cô đương nhiên Chu Thừa Sâm và cô bác sĩ đang tìm hiểu .
Còn Chu Thừa Sâm hầu như cuối tuần nào cũng đưa Nguyễn Đường về nhà, đưa cô biển câu cá, đưa cô bắt hải sản khi thủy triều rút.
Lý Tú Nhàn Nguyễn Đường chỉ cái giỏ một sạp hàng nào đó, đầu gì đó với Giang Hạ, Chu Thừa Sâm, Giang Hạ gật đầu, Chu Thừa Sâm liền bắt đầu móc tiền từ túi quần.
Cảnh tượng Lý Tú Nhàn mà nổi trận lôi đình!
Chu Thừa Sâm cái gã vong ân phụ nghĩa !
Tiêu tiền cho khác lúc nào cũng hào phóng như !
Bên bãi cát, Nguyễn Đường thấy một loại tôm cá gì đó hình dạng kỳ quái?
Cô từng thấy bao giờ, liền hỏi: “Đây là con gì?”
Giang Hạ cũng thấy: “Tôm tê giác còn gọi là tôm heo con (tôm mũ ni). Loại tôm hiếm gặp.”
Dù cô thấy Chu Thừa Lỗi chỉ bắt hai .
Tôm mũ ni tên khoa học là “ve tôm”. Loại tôm thịt chắc, trơn mềm, hương vị tươi ngon đậm đà, xu hướng giống tôm hùm nhưng thịt hoạt (mềm mượt) hơn tôm hùm, chỉ là thịt tương đối ít.
“Loại tôm thịt non mềm. Chú Văn, tôm bán thế nào? Cháu lấy hết.” Chu Thừa Sâm móc tiền từ túi quần.
“Các cháu thì một đồng một con, tổng cộng mười hai con. Lấy các cháu mười đồng thôi!” Chú Văn , làn da ngăm đen hàm răng trông đặc biệt trắng.
Giang Hạ : “Chú Văn, hôm nay vận may tồi, bắt nhiều tôm mũ ni béo thế .”
Chu Thừa Sâm vẫn móc mười hai đồng đưa cho ông.
Chú Văn chỉ nhận lấy tờ đại đoàn kết (tờ 10 đồng), : “Mười đồng là . Hôm nay vận may đúng là tồi, đều là lưới kéo bắt , chú thấy mấy tàu đ.á.n.h cá nhà các cháu thu hoạch cũng khá lắm.”
Chu Thừa Sâm nhét hai đồng còn túi ông: “Việc nào việc đó, một đồng một con thì là một đồng một con.”
Nhà chú Văn chi phí lớn, cả gia đình trông chờ một con tàu nuôi sống.
Ông năm con trai, bốn kết hôn, mỗi sinh hai ba đứa con, một đàn cháu trai cháu gái.
Còn một con trai út vợ, đó hai đứa cháu trai lớn nhất cũng đến tuổi kết hôn.
Cả gia đình dựa một con tàu để nuôi.
Chu Thừa Sâm kiên trì, chú Văn lúc mới nhận lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-710-noi-tran-loi-dinh.html.]
Hai cô con dâu của ông đang việc ở xưởng thực phẩm của Giang Hạ, ông mới bán rẻ một chút, tôm thường gặp, bán cho khác ông sẽ bán rẻ thế .
Chú Văn cầm một cái túi lưới bỏ thùng tôm mũ ni : “Vợ thằng Lỗi, xưởng các cháu tuyển tài xế máy kéo ?”
Giang Hạ: “Có tuyển, chỉ tuyển tài xế máy kéo, khả năng qua tết còn tuyển tài xế xe tải lớn, chú Văn giới thiệu ạ?”
Giang Hạ định trang cho xưởng thực phẩm một chiếc xe tải, hai chiếc máy kéo.
Thời đại lái máy kéo và xe tải lớn tương đối ít, hơn nữa lái thì công việc, dễ tuyển như .
Chú Văn: “Thằng út và thằng cháu đích tôn nhà chú mới học lái xe tải và máy kéo về.”
Giang Hạ xong liền : “Ngày mai bảo họ tới nhà cháu một chuyến, để A Lỗi dẫn họ lái thử xem .”
Lái xe liên quan đến an tính mạng con , nếu kỹ thuật lái xe đạt, Giang Hạ thật sự yên tâm thuê.
Thuê là chịu trách nhiệm với sinh mạng khác, thuê tài xế thận trọng.
Chú Văn vội : “Được !”
Ông cao hứng đến mức kìm liền ba chữ .
Chú Văn đóng gói xong tôm mũ ni bỏ thêm hai con cá to nhất trong thùng túi lưới, cầm thêm chút tôm khác.
Giang Hạ vội : “Chú Văn, cần ! Không cần khách sáo như ! Nhà cháu đều cả !”
Chú Văn: “Nhà cháu là của nhà cháu, cái là mẻ lưới cuối cùng chú kéo lên, tươi lắm! Cầm về nếm thử! Đây là đối tượng của A Sâm hả? Coi như chú Văn mời đối tượng cháu ăn.”
Ông đưa cho Chu Thừa Sâm: “Cầm lấy, đừng khách sáo, lưới nhà , mất tiền, hôm nào các cháu bắt cá ngon, chú cũng sang lấy hai con về ăn.”
Nguyễn Đường đều chút ngại ngùng.
Chu Thừa Sâm nhận lấy cảm ơn.
Nguyễn Đường và Giang Hạ cũng theo cảm ơn.
Sau đó ba rời tiếp tục xem còn cá gì nữa .
Trên bờ, Lý Tú Nhàn Chu Thừa Sâm xách một túi lưới cá tôm, theo bản năng liền thấy xót ruột.
Chỗ đó đến mười mấy đồng chứ!
Tiền tiêu tuy tiền của cô , nhưng tiền Chu Thừa Sâm dành dụm đều là của con gái cô , Lý Tú Nhàn liền cảm thấy chẳng khác gì tiền của .
Hơn nữa tại Chu Thừa Sâm tiền như , còn dùng tàu cô mua để kiếm tiền ?
Nếu với hơn 100 đồng tiền lương của , đủ cái rắm mà dùng!
Lý Tú Nhàn đỡ bụng, Chu Thừa Sâm dẫn Nguyễn Đường và Giang Hạ đến sạp hàng tiếp theo.
Ba một đoạn dừng một đoạn xem cá gì, dân làng chủ động hỏi họ cá tôm , đó đợi họ từ chối liền lấy túi lưới bỏ cho họ, tặng họ ăn.
Sau khi họ từ chối, những đó gói xong còn đuổi theo đưa cho họ.
“Thật sự cần , nhà cháu cũng mà! Cảm ơn ạ, trong nhà mua nhiều đồ ăn lắm , bọn cháu chỉ dạo xem món gì cha cháu thích ăn thôi.”
“Cá nhà cháu mua , thật sự cần! Cảm ơn thím!”
...
Giang Hạ và Chu Thừa Sâm đều từ chối.
Mọi thấy Giang Hạ thật sự cần mới thôi.
Lại thêm một đoạn, Giang Hạ thấy một con cá mặt quỷ (cá đá) liền : “Chú ơi, cá bán thế nào?”
Cha Giang thích ăn cá mặt quỷ.
Nguyễn Đường: “Cá độc đấy.”
Cô từng thấy một bệnh nhân gai cá đ.â.m .
Chủ sạp cá : “Là độc, nhưng ăn ngon, hơn nữa gai độc chú nhổ hết , A Sâm , để nó về xử lý là . Cá tặng các cháu! Không lấy tiền.”
Cá mặt quỷ trông xí, giống cục đá màu đỏ vàng, hơn nữa độc, vây lưng, vây n.g.ự.c và nắp mang của nó đều chứa gai độc, nhưng thịt vô cùng tươi ngon, chỉ là lúc xử lý cẩn thận một chút.
Chu Thừa Sâm vẫn kiên trì trả một đồng.
Tiếp theo định tiếp tục về phía , đó Giang Hạ thấy một con ốc giác (ốc hoàng hậu).