Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 723: Tin
Cập nhật lúc: 2025-12-06 06:01:22
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ bí quyết mà ông tin!” Chu phụ ha hả, con cá của ông cũng lộ mặt nước, là một con mực lớn, to.
Mạch lão vui, cháu gái đúng là may mắn thật, vượng cả ông. Từ lúc gặp cháu gái ở ga tàu hỏa, chuyện gì cũng thuận lợi.
Tài xế câu lên một con cá lạc, to, to hơn cả cánh tay Giang Hạ.
Trương Đức Quân câu một con cá vược biển (hải lư).
Giang Hạ cảm thấy khó thu dây, cô vội gọi: “Cha! Giúp con một tay!”
Chu phụ vội bước tới đỡ lấy cần câu của Giang Hạ.
Theo dây câu càng thu càng ngắn, một con cá đen lớn xuất hiện trong tầm mắt .
Trương Đức Quân kinh hô: “Chị dâu, con cá to quá!”
Tài xế: “Đây là cá cam (chương hồng cá)? Thế mà câu cá cam!”
Con cá giãy giụa dữ dội, Chu phụ đá ngầm suýt chút nữa vững.
Giang Hạ và Trương Đức Quân nhanh tay lẹ mắt đỡ ông một cái.
Sau đó Mạch lão, Trương Đức Quân và tài xế đều xúm hỗ trợ giữ cần câu.
Từ lão còn đang nắm chặt cái cần câu cá của , thấy xúm đông quá nên chen , ông thấy cần câu ép cong vút, vội nhắc: “Đừng cố quá! Lại thả lỏng dìu nó thêm chút nữa! Lấy vợt mà vớt! Không là đứt dây đấy!”
Giang Hạ cầm một cái vợt cán dài chạy về, đưa cho Trương Đức Quân.
Trương Đức Quân nhận lấy vợt vớt. Cá vẫn đang vùng vẫy mạnh biển.
Từ lão dựa kinh nghiệm câu cá nhiều năm nhắc nhở: “Vớt từ đuôi cá lên, đừng vớt đầu cá!”
Trương Đức Quân canh gác đảo gần một năm, việc nhiều nhất khi trực đêm chính là câu cá, cũng kinh nghiệm. Hắn chờ con cá giãy mệt, dừng một chút, nắm chuẩn thời cơ, hướng về phía đuôi nó vớt một cái!
Đuôi cá lưới, đầu cá liền chui tọt túi lưới!
Được !
Hắn nhanh chóng vớt lên!
Từ lão vẫn luôn quan sát, : “Cậu em kinh nghiệm đấy!”
Trương Đức Quân : “Mấy em chúng buổi tối việc gì liền đây câu cá.”
Ông chủ rộng lượng, ban ngày cho cá ăn xong, lúc rảnh rỗi thì thuyền gỗ nhỏ tùy ý bọn họ lái đ.á.n.h cá kiếm thêm. Sau đó buổi tối họ câu cá.
Hiện tại ông chủ thuê nhà cho họ ở thành phố, trừ những ngày bão, mấy bọn họ đều về. Mấy em ở đây, còn thể câu cá tán gẫu. Câu cá, thả xuống biển nuôi qua đêm, hôm còn thể đem bán kiếm chút tiền.
Bọn họ hiện tại mỗi mỗi tháng đ.á.n.h cá cũng kiếm vài trăm đồng, tính tiền lương ông chủ trả.
Cuộc sống quá hi vọng!
Trương Đức Quân sức lực lớn, một nhấc bổng con cá cam lớn lên.
Chu phụ ha hả: “Con cá chắc hơn ba mươi cân.”
Trương Đức Quân: “Có đấy, 40 cân chắc cũng , câu cá ở đây cả năm mà từng câu con nào to thế .”
Từ lão: “ thường xuyên biển câu cá cũng từng câu .”
Chu phụ đắc ý: “ thường xuyên câu . Hôm nay chừng các ông cũng câu đấy, tiếp tục tiếp tục!”
Mạch lão mắc mồi, quăng câu , cuối cùng cũng quăng xa hơn một chút.
Ông hỏi bạn : “Ông chỉ lo chúng , ông cá c.ắ.n câu ? Đừng để chúng câu lên con thứ hai mà ông vẫn con nào đấy nhé!”
Từ lão: “Đừng khoe khoang! Chuyện đó tuyệt đối thể xảy ! Thường thì mới câu đầu, cú đầu tiên vận may đặc biệt . Cú thứ hai thì chắc . Lần kinh nghiệm, nhất định nhanh hơn ông!”
Vừa bọn họ chẳng qua là ăn may thôi!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mạch lão: “Ông sòng bạc bên Úc Đảo nhiều quá hả? Lần đầu đ.á.n.h bạc vận đỏ thì , chứ đầu câu cá vận đỏ á? hồi bé từng câu cá . nhớ hồi nhỏ đầu câu đến cái lông cá cũng chẳng !”
“Ông đừng tin!”
Mạch lão: “ thật tin! Hình như cá c.ắ.n câu !”
Từ lão: “......”
“Lão em Chu, chú xem hộ cá !”
Chu phụ qua: “! cũng !”
Trương Đức Quân: “ cũng !”
Giang Hạ: “Cháu cũng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-723-tin.html.]
Từ lão: “......”
Mạch lão hỏi Từ lão: “Lão Từ ông !”
Từ lão: “......”
Ông !
Cá biển là do bọn họ nuôi hả? Sao dễ dính câu thế?
Từ lão u sầu : “ nghi thằng A Lỗi đang lặn nước móc cá lưỡi câu cho các quá! Nếu thì dây câu của các nối thẳng xuống lồng bè bên chắc!”
Cả đám ha hả.
Mạch lão: “Ông đúng là bụng tiểu nhân đo lòng quân tử! Lão em Chu truyền bí quyết cho ông ! Là ông tin!”
Từ lão: “... càng tin, tiếp theo các chắc chắn may mắn thế ! Bây giờ là khéo gặp đàn cá kiếm ăn, đang đói bụng thôi.”
Chu phụ: “Loại cá nào giữa trưa nắng chang chang kiếm ăn, cá đều thích ăn đêm hoặc sáng sớm.”
Mọi lượt kéo cá lên.
Lần Giang Hạ câu một con mực ống lớn, kéo lên dễ dàng.
Chu phụ câu một con cua xanh to: “Không tồi, cua bổ. Tiểu Hạ, lát nữa cho con ăn! Con thích ăn cua mà.”
“Cảm ơn cha.”
Tài xế câu một con cá vược.
Chu phụ hỏi: “Cậu thù với cá vược ?”
Tài xế gỡ cá , ném thùng nuôi, bất đắc dĩ : “Chắc , nhưng càng câu cá lớn !”
Từ lão u sầu : “Có cá c.ắ.n câu là ! Đừng kén chọn! Cá lớn dễ câu thế.”
Mạch lão còn kéo cá lên: “ cảm giác câu cá lớn!”
Từ lão: “......”
Hôm nay lão già chuyên môn vả mặt ông ?
Mạch lão thật sự câu cá lớn!
Dây câu càng thu càng ngắn, liền thấy đúng là một con cá lớn!
Một con cá thu!
Cá thu c.ắ.n câu hung hăng.
Chu phụ sợ Mạch lão kinh nghiệm cá kéo xuống biển, vội chạy lên giúp đỡ. Tài xế cũng vội giữ cần câu.
Trương Đức Quân thuận tay cầm lấy cái vợt buông xuống.
Cũng giống lúc nãy, cứ để cá thu tự giãy giụa trong nước một lúc, đến khi nó mệt, dừng , Trương Đức Quân canh chuẩn thời cơ, dùng lưới vợt nó lên!
Hắn : “Con cá thu hơn hai mươi cân!”
Hắn dẫm lên đầu cá, gỡ lưỡi câu .
Chu phụ: “Loại là cá thu chấm (lam điểm mã giao), thịt ngon lắm.”
Giang Hạ: “Trưa nay dùng để chiên thơm.”
“Tiếp tục! Tiếp tục!” Mạch lão thật sự cao hứng, chốc chốc lên một con, chốc chốc lên một con, ai nấy đều hừng hực khí thế!
Mạch lão móc mồi xong, hỏi Từ lão: “Lão Từ, tin nhanh hơn ông!”
Từ lão: “......”
Từ lão lúc tin cũng : “Hạ Hạ, cháu qua đây! Truyền tí pháp lực lên cần câu của ông với, mà thôi! Ông đổi cần với cháu, đổi cả chỗ luôn!”
Nhất định là do ông chọn chỗ !
Giang Hạ qua, nhận lấy cần câu trong tay ông, đưa cần câu của cho ông.
Chu phụ : “Có liên quan gì đến cần câu với chỗ , Hạ Hạ dùng cái gậy trúc cũng câu cá lớn chứ! Tin con bé nhận cần của ông, đến năm phút là cá c.ắ.n câu?”
Từ lão: “Tin, thể tin ?”
Bởi vì ông thấy Giang Hạ đang thu dây !
mà, ông cảm thấy con cá là do ông câu !
Nếu ông kiên trì thêm vài giây nữa thì chính là ông câu !