Vợ Chu Binh Cường bùn b.ắ.n trúng cả giày lẫn quần.
Bà cuống quýt giậm chân: “Cô cái gì thế? Cô cố ý !”
Cái quần là bà mới mua! Còn nữa, đôi giày cũng là đôi mới nhất, sạch nhất trong nhà!
Đôi giày bình thường ăn cỗ bà mới lôi , xong về nhà là cọ rửa sạch sẽ cất kỹ.
Bà sức giũ bùn chân, lát nữa đại gia Cảng Đảo còn tới nữa chứ!
Đây là bộ đồ bà cố ý về nhà .
Giang Hạ chẳng chút ý xin nào: “Ngại quá, bác bảo mạnh tay chút, liền mạnh tay chút, ngờ thành thế ! Bác cũng đấy, bình thường ở nhà đúng là cần xuống ruộng, chồng xót. Mọi cũng từng thấy xuống ruộng đúng ?”
Giang Hạ dùng sức cuốc một cái, một đống bùn bay sang ống quần bên của bà .
Vợ Chu Binh Cường tức đến hét lên: “Cô cố ý!”
Vợ Chu Binh Cường cầm lấy cái cuốc định ăn miếng trả miếng.
Lúc hai chiếc xe màu đen chạy tới gần, tiếng còi xe vang lên kinh động .
Chu Binh Cường đạp xe đạp theo ô tô, lưng Chu Binh Cường còn các lãnh đạo khác cũng xe đạp.
Mọi vội dừng tay, dẹp sang hai bên.
Có thấy xe gần bảo: “Là đại gia Cảng Đảo tới ?”
Vợ Chu Binh Cường thấy Chu Binh Cường theo xe, liền : “ ! Tới !”
“Chiếc xe giống chiếc xe của ông chủ Cảng Đảo hôm qua đến tìm Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi.”
Vợ Chu Binh Cường : “Mấy cái xe con loại trông đều na ná cả!”
Bà cố: “Biển xe cũng giống hệt!”
Có hỏi Giang Hạ: “Tiểu Hạ, là ông chủ Cảng Đảo cô quen tới thôn đường, xây trường học ?”
Vợ Chu Binh Cường: “Sao thể? Nếu là ông chủ Cảng Đảo cô quen thì vợ chồng Chu Vĩnh Phúc chẳng ? Người hôm qua ở nhà họ cả ngày. Đã bảo là ông nhà cực lực mời đối phương, đối phương mới đến thôn ! Không ông chủ Cảng Đảo mà Giang Hạ quen !”
Giang Hạ gì, bởi vì xe dừng, Mạch lão từ xe bước xuống, theo là Chu Thừa Sâm.
Mạch lão thấy Giang Hạ cầm cuốc việc ở đây liền xuống xe.
Mạch lão xuống xe, cả thôn đều về phía vợ Chu Binh Cường.
Vợ Chu Binh Cường vẫn mạnh miệng: “Chắc là trùng hợp xuất hiện cùng lúc thôi, chiếc xe phía mới là đại gia Cảng Đảo tới thôn đường!”
Vợ Chu Binh Cường bảo Giang Hạ: “Cô bảo quen của cô đừng đỗ giữa đường, chắn mất lối của đại gia Cảng Đảo tới thôn đường, xây trường học! Đừng chắn ở đây!”
Mạch lão: “......”
Lãnh đạo ở xe : “......”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-729-cac-nguoi-dang-lam-gi.html.]
Ở mụ đàn bà nhà quê tự cho là đúng thế ?
Có lãnh đạo lên tiếng: “Vị Mạch lão chính là tới thôn đường đấy.”
Dân làng xong lập tức về phía vợ Chu Binh Cường!
Mạch lão chẳng là ông chủ Cảng Đảo mà Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi quen ?
Vợ Chu Binh Cường bảo là Chu Binh Cường cực lực mời về!
Chu Binh Cường đuổi tới nơi, trừng mắt vợ một cái, đúng là chẳng tí mắt nào, “Bà thì đừng đây hươu vượn! Mạch lão chính là ông chủ Cảng Đảo tới thôn đường, mở rộng bến tàu và quyên góp xây trường học.”
Vợ Chu Binh Cường trợn tròn mắt: “Sao thể?”
Nếu là ông , thì tại Chu Vĩnh Phúc và vợ ông hé răng nửa lời?
Bọn họ đáng lẽ nổ banh trời chứ!
Có thẳng: “Bà còn bảo đại gia Cảng Đảo là do Trưởng thôn cực lực kéo về thôn ? Hóa là do Giang Hạ mời về thôn đấy chứ!”
Vợ Chu Binh Cường: “......”
Công lao quá lớn, Giang Hạ xua tay: “Không liên quan đến cháu, cháu cũng chuyện , là quyết định của ông Giang (Mạch lão) ạ.”
Mạch lão: “Cũng thể là liên quan đến cháu, chính vì cháu đưa xem thôn các cháu, hơn nữa hợp tác với trại nuôi trồng của các cháu, mới nghĩ đến chuyện đường, xây bến tàu, xây trường học, tiện cho cũng tiện cho . Nói thật nếu vì cháu và A Lỗi thì cũng sẽ tới đây đường, xây bến tàu, xây trường học .”
Vừa ở xe thấy cháu gái và phụ nữ hình như chút tranh chấp, cháu gái còn dùng sức hất bùn bà .
Chắc chắn là mụ đàn bà đang khó dễ cháu gái ông, nên con bé mới thế!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mạch lão thể lúc nào cũng ở bên cạnh cháu gái, nhưng ông bỏ nhiều tiền như để đường, mở rộng bến tàu và xây trường học vẫn là hy vọng thể mang chút phúc báo cho con cháu.
Giang Hạ: “......”
Lời khiến Giang Hạ cũng đáp thế nào cho .
Cô : “Cháu chỉ là giúp ông Giang đến thôn chúng cháu thôi, vẫn là do ông Giang thiện tâm, lòng mang tổ quốc, lòng mang quê hương nên mới về đường xây trường ạ.”
Mạch lão , gì thêm, chỉ bảo : “Cỏ ven đường cần cuốc , lúc đường sẽ công nhân tới xử lý, các vị bà con cô bác về nhà nghỉ ngơi ! Nể mặt Tiểu Hạ và A Lỗi, bất kể thế nào con đường cũng quyết định , trường học cũng nhất định sẽ xây ở thôn chúng , cần lo lắng, về nhà ! Con đường sẽ cho nhanh nhất thể, tranh thủ Tết là xong cho .”
Dân làng xong sôi nổi cảm ơn em Mạch lão.
“Cảm ơn Mạch lão!”
“Cảm ơn ông.”
Ông cố : “Cảm ơn Mạch lão! Khi nào đường, sửa bến tàu thì bảo chúng , chúng tiền, nhưng chúng nhiều sức, và con trai đều sẽ tới giúp đường!”
Những khác xong cũng vội hùa theo: “! Chúng cái gì cũng nhiều, nhiều nhất là sức lực!”
“ cũng tới giúp, Mạch lão, ngài cần thuê quá nhiều ! Tính cả một suất, lấy tiền công!”
“ cũng lấy tiền công! gọi cả mấy đứa con trai cùng tới giúp.”