Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 730: Gặp nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-06 06:01:29
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sự nhiệt tình của dân làng, ông Mạch cũng là đầu tiên thấy. Ông đồng ý liền hỏi Giang Hạ: “Cháu ăn cơm trưa ?”
Giang Hạ gật đầu: “Cháu ăn ạ.”
“Đi cùng ông Giang xem địa điểm chọn xây trường học nhé?”
“Vâng ạ.”
Vì thế, Giang Hạ liền cùng ông Mạch và một nhóm lãnh đạo thị trấn chọn địa điểm xây trường học và khảo sát việc mở rộng bến tàu.
Vợ của Chu Binh Cường đuổi theo, bà chính là vợ của trưởng thôn mà!
Chu Binh Cường kéo vợ : “Bà cái gì đấy?”
Vợ Chu Binh Cường : “ theo cùng xem một chút! Trong thôn chỗ nào thích hợp xây trường học là rõ nhất.”
Chu Binh Cường tức giận : “Trường học chọn xây ở , bà thì cái gì?! Bà đừng thêm phiền phức nữa, bà về nhà ! là !”
Chu Binh Cường xong liền chạy nhanh lên phía dẫn đường.
Vợ Chu Binh Cường bĩu môi!
Có dân làng vì những lời bà , lo lắng vị đại gia Cảng Đảo thực sự sẽ đến thôn họ đường, nên ngoan ngoãn lời bà chỉ huy bận rộn cả một buổi sáng, cơm cũng ăn, kết quả căn bản như !
Lúc họ cũng nổi nóng!
“Thím Cường, thím cũng thật quá đáng! Rõ ràng Chu Binh Cường tìm ông chủ lớn Cảng Đảo đến, cố ý là ông tìm , chúng bận rộn công cốc cả buổi!”
Vợ Chu Binh Cường cả giận : “Cái gì gọi là bận rộn công cốc, quét tước thôn xóm sạch sẽ càng thoải mái ?”
“Có cái gì mà thoải mái? Không quét tước càng thoải mái hơn!! Thím là thấy chúng rảnh rỗi việc gì , cố ý tìm việc cho chúng đúng ? Bản thím việc gì, nhà còn một đống việc đang chờ kìa! Thím tưởng ai cũng rảnh rỗi như thím chắc?”
“Đây là lãnh đạo thị trấn thông báo xuống bảo quét tước, bắt các quét tước, các tưởng rảnh lắm ?”
“Vậy thím đừng vị ông chủ Cảng Đảo là do Chu Binh Cường vất vả lắm mới mời đến chứ! Rõ ràng là nể mặt vợ chồng Tiểu Hạ mới đến thôn chúng đường xây trường học, dù quét tước sạch sẽ thôn xóm thì cũng sẽ đến thôn chúng đường, xây trường học thôi! Bị thím thành Chu Binh Cường vất vả lắm mới tranh thủ ! bảo trời miếng bánh lớn như rơi xuống mà!”
“Còn cái gì mà quét tước sạch sẽ thì là thành ý, còn chúng bụng đói cỏ đường! Thật là hại ít!”
“Cũng , lỡ của một đống việc, thím tới giúp nhổ cỏ vườn rau ……”
“Thím cũng đến nhà giúp dọn phân heo trong chuồng heo nữa!”
……
Mắt thấy một câu một câu chỉ trích, vợ Chu Binh Cường tự nhận bản lĩnh khẩu chiến với đám đông phụ nữ , ném một câu chạy: “Các tưởng việc nhà chậm trễ chắc! Các trách gì chứ? Muốn trách thì trách nhà Chu Vĩnh Phúc sớm cho , bận rộn nửa ngày trời ! Đều là Giang Hạ lấy chúng khỉ mà chơi đùa thôi! Nó mời ông chủ lớn đến, chẳng lẽ nó tới đây đường!”
Bà cụ cố : “Phi! Rõ ràng là cô cáo mượn oai hùm! Đừng lười biếng mà đổ lên Tiểu Hạ!”
“Chính là! Người Giang Hạ rõ ràng cũng là ……”
Những nơi trong thôn thể xây trường học cũng nhiều lắm, ngoại trừ trưng thu đất ruộng, thì cũng chỉ đất hoang chân núi.
Trừ phi thực sự còn đất, nếu sẽ chiếm dụng đất ruộng.
Cho nên khả năng cao nhất chính là chọn những mảnh đất hoang chân núi.
Ông Mạch cũng là đầu tiên đề xuất xem một đất hoang của tập thể thôn.
Đoàn đến gần ngọn núi hoang, ông Mạch thấy một cái thùng nuôi ong liền : “Có dân làng nuôi ong mật ở chỗ ?”
Giang Hạ cái thùng nuôi ong còn thể nhớ cảnh tượng Chu Thừa Lỗi lúc đưa cô tới đây lắp đặt, cô : “Là A Lỗi nuôi đấy ạ.”
Ông Mạch xong đ.á.n.h giá khu rừng , tò mò : “Trên núi hoa gì mấy nhỉ?”
Nhìn giống như là nơi nhiều cây cối hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-730-gap-nhau.html.]
Giang Hạ : “Qua một thời gian nữa ngoài ruộng nhiều cây phân xanh sẽ nở hoa, đến tháng ba tháng tư cây quả dại núi cũng sẽ nở hoa, đó nhà nào cũng trồng cây ăn quả, như là sơn , vải, nhãn cũng lượt nở hoa. Khi đó ong mật thể lấy một ít mật hoa, nhưng mà cũng nhiều lắm, năm đặt ba cái thùng nuôi ong, tổng cộng mới thu mấy cân, bởi vì giữ một ít cho ong mật qua mùa đông.”
Tuy rằng tổng cộng chỉ bảy tám cân mật ong, nhưng những giọt mật ong đó thực sự vô cùng thơm, mùi hoa nồng đậm. Giang Hạ ở hiện đại cũng từng uống loại mật ong nào thơm như .
Ông Mạch : “Vậy nếu xây trường học ở chỗ thì ảnh hưởng đến việc các cháu nuôi ong mật ?”
Ông Mạch ong mật ưa yên tĩnh.
Giang Hạ : “Không ảnh hưởng ạ, chúng cháu dời đến một chỗ khác là . Chúng cháu chỉ đặt thùng nuôi ong ở chỗ , mà ở nóc nhà và một đỉnh núi khác cũng đặt.”
Ông Mạch hỏi trưởng thôn và các lãnh đạo khác: “Trong thôn còn núi hoang, đất hoang nào khác ?”
Chu Binh Cường : “Còn một chỗ nữa.”
Vì thế mấy đến một chỗ chân núi khác để xem.
Giang Hạ nơi đó Chu Thừa Lỗi cũng nuôi ong mật, nhưng rốt cuộc .
Sau khi xem qua tất cả núi hoang đất hoang gần thôn, ông Mạch chọn một mảnh đất hoang gần nhà Giang Hạ nhất, chính là chỗ mới phát hiện thùng nuôi ong .
Những mảnh đất hoang đó thuộc về tập thể thôn, thể xây trường học ở đó còn mở cuộc họp tập thể thôn, nhận sự đồng ý và chữ ký của thể dân làng mới .
Hơn nữa những mảnh đất hoang đó chỉ thuộc về thôn họ, mà còn của thôn bên cạnh, cũng cần nhận sự đồng ý của dân làng thôn bên cạnh.
Những việc ông Mạch cần lo, ông chỉ chịu trách nhiệm bỏ tiền là .
Việc Chu Thừa Sâm và Chu Binh Cường sẽ lo liệu.
xây trường học là chuyện , hơn nữa còn xây một ngôi trường bao gồm cả cấp hai và cấp ba.
Thôn họ trường cấp hai, bọn trẻ học cấp hai lên thị trấn học, cấp ba thì càng là ngay cả thị trấn cũng , lên thành phố.
Hiện tại ngay gần cửa nhà sắp trường học, dân làng nào là đồng ý.
Dù những mảnh đất đó vốn dĩ cũng trồng trọt gì, là đất tập thể thôn, đất của riêng nhà , để cũng là để , nguyện ý bỏ tiền xây trường học thì thể hơn.
Làm đường quốc lộ thì phiền phức hơn, từ làng chài nhỏ đến thành phố qua hai ba cái thị trấn.
Nếu , ông Mạch cũng cho một chút, rộng hơn một chút, con đường cũ quá hẹp, chỉ giới hạn hai chiếc xe thông qua.
Muốn rộng hơn thì tất yếu trưng thu đất, việc liền cần của các bộ phận liên quan bên thành phố .
Ông Mạch chính là dự định dùng phương thức để gặp mặt con trai một .
Sau khi xác định xong địa điểm xây trường học, ông Mạch bảo các lãnh đạo khác cần tiếp đón nữa: “ tìm bạn cũ hàn huyên một chút. Để đồng chí Thừa Sâm đưa qua đó là .”
Những lãnh đạo đó liền ý mà rời .
Sau đó ông Mạch cùng Giang Hạ, Chu Thừa Sâm cùng trở về nhà Giang Hạ.
Sau khi ông Mạch xem qua ba đứa trẻ sinh ba, cùng Chu, Giang Hạ và Chu Thừa Sâm ba chuyện, bảo rằng kiến nghị gì về trường học và quốc lộ đều thể cho ông , đó ông liền trở về thành phố.
Ông buổi chiều còn gặp con trai.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ông chỉ mở rộng bến tàu ngư dân ở bên , mà còn tìm địa điểm ở thành phố để xây dựng một bến tàu container cỡ lớn, đương nhiên bến tàu chính là để kiếm tiền.
Buổi chiều, ông Mạch như nguyện gặp cha Giang.
Lúc hai bắt tay, ông nắm chặt lấy tay cha Giang, nhất thời quên cả rút tay về.
Không ai phát hiện hai đôi tay khác biệt tuổi tác hình dáng tay đặc biệt giống , chẳng qua là tay ông Mạch đồi mồi, còn tay cha Giang vẫn còn trẻ.
Cha Giang đ.á.n.h giá ông lão mắt vẻ kích động, kiên nhẫn chờ ông buông tay, hơn nữa còn những lời khách sáo, để tránh cho trường hợp hổ.
Lúc ông Mạch thu tay về, cha Giang mới cúi đầu thoáng qua, đó liền thấy chiếc nhẫn ngón áp út của ông.
Cha Giang sửng sốt một chút.