Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 745: Tính toán một tay bàn tính hay
Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:19:50
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi chụp ảnh xong, cha Chu liền vội vàng lấy xe máy, ông còn lái xe máy con đường để phóng viên chụp ảnh.
Mấy bức ảnh đó đều sẽ đăng lên báo, cho cả nước nhân dân thấy!
Đây chính là thứ hai cha Chu lên báo, đời nữa đạt tới đỉnh cao vinh quang!
Sau khi nghi thức cắt băng kết thúc, Chu Thừa Lỗi lái xe Jeep qua, còn máy cày của đại đội, xe máy của cha Chu, xe con của cha Giang, xe của các lãnh đạo khác, xe tải của trạm thu mua, xe đạp của dân làng, muôn hình muôn vẻ qua đường...
Phóng viên chụp cảnh tượng , phần kết của bài tin tức cũng nghĩ sẵn: Ánh mặt trời buổi sớm mai chiếu rọi lên con đường mới ngựa xe như nước, nhân dân mang theo nụ hạnh phúc về hướng phồn vinh phú cường!
Hôm nay nhiều tới xem náo nhiệt, của mấy thôn lân cận, trấn đều tới.
Rất nhiều cố ý bộ con đường mới , cảm nhận một chút con đường bằng phẳng, bến tàu xem, trường học xem.
Lát nữa trường học còn lễ đặt móng.
Giang Hạ và Nguyễn Đường cũng đẩy xe nôi cho sinh ba đường để cảm nhận khí vui mừng và náo nhiệt hôm nay.
Phóng viên theo suốt chặng đường, chụp cảnh tượng náo nhiệt , chụp từng gương mặt tươi hạnh phúc.
Người dân con đường quốc lộ mới tinh, ai nấy đều tươi hớn hở bàn tán về con đường lớn :
"Cái quá, bến tàu mua hải sản tiện lợi ."
" ! Trước đường nát quá, khi cũng lười ."
"Nhất là ngày mưa, một bước bùn lầy một bước."
"Con đường là từ trấn thông thẳng đến trường trung học ?"
"Nghe là , đến lúc đó bọn trẻ học sẽ thuận tiện, sợ ngã lấm lem bùn đất, về nhà quần áo mới học tiếp."
"Là thông đến trường học, nhưng đoạn đường thông đến trường học còn sửa xong, hiện tại chỉ thông tới gần bến tàu, qua Tết mới sửa tiếp."
"Thông đến bến tàu là lắm , tiện lợi hơn nhiều."
" ! Có thể thông đến bến tàu là quá . Hơn nữa con đường còn chuyên lối cho bộ, đường nhỏ hai bên trái chính là vỉa hè, sợ xe cộ qua bến tàu nhiều, bọn trẻ học an , cố ý hai cái vỉa hè, chỉ cho , xe ."
"Chưa từng qua vỉa hè bao giờ, ông chủ từ Hồng Kông về đúng là khác biệt, suy nghĩ thật chu đáo."
......
Con đường đoạn từ trấn đến bến tàu, Mạch lão bỏ thêm chút tiền, nhờ bộ phận liên quan trưng thu một phần ruộng đồng, từ con đường ban đầu chỉ đủ một chiếc xe tải lớn qua, sửa thành đường hai chiều hơn nữa còn thêm vỉa hè.
đoạn đường từ trong thôn đến trường học, vì là đường nội bộ trong thôn, một bên đường là biển rộng, bên là nhà cửa, quá hẹp, thể vỉa hè, con đường đó vốn lớn bao nhiêu thì giữ bấy nhiêu, chỉ thể cho một chiếc xe tải lớn qua.
Có điều đường trong thôn vốn dĩ cũng sẽ nhiều xe.
Mọi cũng kén chọn, thể một con đường xuyên suốt bộ thôn đó đến trường học, dân làng cũng vui mừng đến thế nào.
Đặc biệt là những nhà xây ven đường.
Hiện tại đường Khải Trí chỉ sửa đến đoạn trái cửa nhà Giang Hạ, đoạn còn thông đến trường học đợi qua Tết xây xong trường mới sửa tiếp.
Đường Khải Trí là cha Giang đặt tên, trường trung học Mạch San là Mạch lão đặt tên.
Tất cả các trường học ông quyên góp xây dựng đều lấy tên là "Mạch San".
Mạch San chính là tên bà nội của Giang Hạ.
Giang Hạ và Nguyễn Đường đẩy con đường, gặp Liêu, chính là chồng hiện tại của Lý Tú Nhàn.
Mẹ Liêu thoáng qua Nguyễn Đường, so sánh cô với Lý Tú Nhàn một chút, thầm nghĩ: Thảo nào Chu Thừa Sâm cần Lý Tú Nhàn, vị bác sĩ qua quả thực hơn hẳn Lý Tú Nhàn. Nghe còn là bác sĩ điều trị chính ở bệnh viện lớn thành phố, lương tháng chắc cũng 150 tệ.
Bà ba đứa trẻ xe nôi, ba đứa bé lớn lên trông thật giống tiên đồng trong tranh tết! Cũng quá đáng yêu !
Bà thực sự chút hâm mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-745-tinh-toan-mot-tay-ban-tinh-hay.html.]
Nếu Lý Tú Nhàn thể sinh ba thì mấy!
Hầu hạ cô hơn nửa năm, ngày nào cũng treo con trai bên miệng tìm đủ cớ trốn việc, kết quả sinh một đứa con gái!
Mẹ Liêu ý bắt chuyện với Giang Hạ, chủ yếu là con đường thông sang trại heo bên máy cày chở heo nghiền nát bét, gồ ghề lồi lõm, cứ mưa xuống là lầy lội, dân làng ý kiến với trại heo nhà bà , đều do xe chở heo hỏng đường, hơn nữa cứ đến ngày mưa là trại heo bốc mùi nồng nặc, trong thôn đều ngửi thấy, trại heo nhà bà chuyển .
Thật trong thôn chính là ghen tị con trai bà kiếm nhiều tiền như !
Bà nghĩ nếu sửa xong đường trong thôn, để dân làng chút lợi ích, sẽ ngại mà đòi bọn họ chuyển nữa.
Bà ba đứa trẻ khen ngợi: "Ba đứa bé lớn nhanh thật! Cả thịt là thịt, nuôi khéo quá, cứ như búp bê phúc lộc !"
Giang Hạ: "......"
Hai nhà bọn họ thiết đến mức từ bao giờ ?
Mẹ Liêu : "Tiểu Hạ, đường thật sự là ông nội em hả?"
Giang Hạ gật đầu: "Không , là đội thi công ."
Mẹ Liêu: "......"
Cái miệng thật ghét!
"Ý bác là ông nội em bỏ tiền ." Mẹ Liêu tiếp: "Tiểu Hạ, em thể bảo ông nội em luôn con đường thông đến bến tàu bên phía thôn chúng ? Đường thôn chúng mỗi khi mưa xuống cũng gồ ghề lồi lõm! Chỉ cần từ bên trại heo thẳng đến bến tàu chỗ là ! Cũng xa lắm, tầm một cây thôi, ngắn!"
Giang Hạ trực tiếp từ chối: "Không !"
Mẹ Liêu Thụy Tường hát đệm theo: "Vợ thằng Lỗi , bảo ông nội em tiện thể luôn con đường thôn bọn chị !! Đường lớn như còn , thôn bọn chị đoạn ngắn thế cũng luôn ! Cũng bao nhiêu tiền!"
Giang Hạ: "Không nhiều tiền, các bỏ tiền ! Bảo ông nội gì?"
Chị cả Liêu: "Bọn chị gì giàu bằng ông nội em!"
Giang Hạ : "Tiền thì nhà ai cũng , nỡ bỏ thôi! Trại heo nhà các mỗi năm kiếm nhiều tiền như , chị nỡ bỏ đường?"
"Hơn nữa theo , con đường đó là do xe chở heo của trại heo nhà các nghiền nát, các bỏ chút tiền sửa đường chẳng là việc nên ? Làm một đoạn đường như cũng tốn bao nhiêu, trại heo nhà các một năm là kiếm đủ!"
Chị cả Liêu Thụy Tường: "Ông nội em chẳng việc thiện ? Bọn chị là đang cho ông cơ hội việc thiện tích phúc đấy."
"Ông nội phúc khí đủ , con cháu đầy đàn tứ đại đồng đường, phúc khí tràn trề! Các mở trại heo, g.i.ế.c bao nhiêu con heo, còn thông đồng với vợ khác, phá hoại gia đình khác, các mới là nghiệp chướng nặng nề, tích chút đức ! Biết vì sinh sinh ba ? Chính là nhờ ông nội đường, xây trường học tích đức mang phúc khí đấy! Chị bỏ tiền sửa đường cho cả đại đội, chừng con cháu đầy đàn!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ xong liền cùng Nguyễn Đường đẩy con bước nhanh chỗ khác.
Mặc kệ bọn họ.
Chị cả Liêu bóng lưng các cô phi một tiếng: "Phi! Nhà bọn chúng biển đ.á.n.h cá mới là nghiệp chướng nặng nề! Nhà tao g.i.ế.c heo đều là heo nhà nuôi, nghiệp chướng nặng nề! Thảo nào Lý Tú Nhàn bảo nó thần ghét quỷ hờn, thích giả ! Làm đường chẳng qua là để tiện cho bọn chúng thôi, cứ như đường cho dân làng ! Tích cái phúc khỉ gì!"
Mẹ Liêu để tâm đến lời Giang Hạ , vì Mạch lão đường, xây trường học ở nhiều nơi, chẳng lẽ thật sự là tích phúc nhiều, cho nên mệnh Giang Hạ mới như , một sinh cả nếp cả tẻ?
"Con xem nếu đoạn đường , bế cháu trai ?"
Chị cả Liêu trợn tròn mắt: "Mẹ! Mẹ điên , đường tốn bao nhiêu tiền ? Làm một đoạn đường như một hai vạn thì đừng hòng ! Mẹ nhiều tiền thế thà xây nhà cho con còn hơn!"
Trong lòng Liêu nghĩ là, tiêu một hai vạn mà bế cháu trai, thậm chí là sinh ba, thì cũng đáng!
Tiền mất thể kiếm .
Nếu con trai sinh con trai nối dõi, thì kiếm nhiều tiền đến mấy cũng là hời cho ngoài!
Hơn nữa trong thôn đang ép trại heo của họ chuyển !
Làm đường là thể chặn họng , giữ trại heo, còn thể bế cháu trai!
Đáng giá!
Giang Hạ mơ cũng ngờ cô chỉ bừa một câu như mà Liêu tin sái cổ!