Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 752: Tìm được tri âm
Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:19:57
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Em gái đầu tránh bàn tay đang vươn tới của Nguyễn Đường, ôm chặt lấy cổ cha Chu, đó cô, miệng hướng về phía Nguyễn Đường "ân ân a a" b.ắ.n một tràng tiếng Anh, mách lẻo với ông nội, cái biểu cảm non nớt mà hung dữ vô cùng.
Nguyễn Đường: "......"
Cả nhà ngặt nghẽo thôi.
Chu Thừa Sâm ôm chặt lấy cổ thằng cháu, sống c.h.ế.t cho Nguyễn Đường bế cháu trai nhỏ, sờ sờ cái m.ô.n.g nhỏ của thằng bé.
Cuối cùng cũng đồng cảm với .
Không sợ tiêm,
Mà là Nguyễn Đường tiêm thực sự đau a!
Nguyễn Đường liếc Chu Thừa Sâm, thản nhiên : "Anh cũng coi như tìm tri âm đấy!"
Hôm qua rõ ràng cô đeo khẩu trang và mặc áo blouse trắng, chỉ vài câu, thế mà sinh ba vẫn nhận !
Ba đứa nhỏ rốt cuộc sợ tiêm đến mức nào ?
Chẳng lẽ sợ tiêm cũng là di truyền của gia tộc ?
Chu Thừa Sâm: "......"
Làm tri âm với đứa trẻ ba tháng rưỡi tuổi, tính là khen ngợi ?
Coi như là ! Nguyễn Đường khen tính trẻ con mất!
Nguyễn Đường chỉ sai lầm của : "Tiêm phòng tiêm mông, từng tiêm phòng ? Anh ngày nào cũng ăn cơm ở nhà ăn, vắc-xin viêm gan B cần tiêm chủng đấy, tiêm ?"
Chu Thừa Sâm đang xoa m.ô.n.g trấn an cháu trai nhỏ: "......"
Chu Thừa Lỗi đang bế cả: "Anh chắc chắn ."
Chu Thừa Sâm trừng mắt em trai!
Nguyễn Đường: "Vậy ngày mai chúng thành phố xét nghiệm máu, tiêm chủng một chút. Vừa cũng cần kiểm tra sức khỏe tiền hôn nhân, xét nghiệm luôn, đỡ ."
Chu Thừa Sâm: "......"
Xét nghiệm m.á.u cũng dùng kim tiêm rút máu, hơn nữa hình như là cắm kim trong mạch máu?
Chu Thừa Sâm nghĩ thôi da gà cánh tay nổi lên.
Anh thoáng qua, vội vàng đổi chủ đề: "Chắc là thủy triều xuống , bắt hải sản ? Đi thôi!"
Hôm nay là ngày triều rút mạnh, Nguyễn Đường thích nhất là bắt hải sản khi triều rút mạnh, nước biển rút xa bốn năm cây , bãi biển sẽ lộ đủ loại thứ .
Hơn nữa hôm nay cả thôn cùng kéo lưới lớn, Chu Thừa Sâm náo nhiệt, cô từng thấy, nên mới đến xem.
Nếu cô cũng sẽ chạy tới nhà họ Chu để cùng Chu Thừa Sâm sân bay từ trong thôn, trực tiếp để Chu Thừa Sâm đến thành phố đón cô cùng sân bay sẽ tiện hơn.
Bọn họ sáng mai sẽ bay.
Cha Chu: "Cũng nên xuất phát , xem vẹm xanh thể bắt đầu thu hoạch ."
Hôm nay nắm bắt cơ hội triều rút để thu hoạch vẹm xanh.
Giang Hạ hỏi Chu: "Mẹ, bắt hải sản ?"
Mẹ Chu xua tay: "Mẹ , ở nhà trông cháu, các con . Các con đặt bọn trẻ lên chiếu đất là ."
Mẹ Chu mấy trẻ tuổi bọn họ thích bắt hải sản, Chu bắt hải sản thì ngày thường lúc ba đứa cháu nội ở nhà bà thể , bây giờ cứ để con dâu chơi cho thỏa thích.
Hiện tại ba đứa trẻ , đặt ba đứa lên chiếu trải đất, lúc tâm trạng , bọn chúng sẽ tự chơi đủ loại đồ chơi, cũng , dễ trông.
Giang Hạ lấy ba cái gối bảo vệ đầu chống ngã đeo lên lưng cho chúng.
Như lúc sinh ba chơi sẽ sợ vững ngã đập đầu .
Đây là thứ Giang Hạ thức hai đêm liền, chuyên môn gối tập chống ngã bảo vệ đầu cho các con.
Hình tượng hoạt hình, cả ba đều là hình gấu trúc.
Mẹ Chu sinh ba mặc gì dùng gì cũng cố gắng giống hệt .
Ít nhất lúc còn nhỏ như , lớn lên thì thể khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-752-tim-duoc-tri-am.html.]
Nguyễn Đường thấy liền khen: "Thứ đấy, như bọn trẻ tập , tập sẽ sợ ngã đập đầu."
Giang Hạ đáp: "Chính là sợ bọn chúng va đập đầu nên mới cố ý đấy."
Mẹ Chu cũng khen: "Tiểu Hạ tuy là đầu , nhưng thực sự suy nghĩ chu đáo, chăm sóc con cái. Mẹ nuôi bao nhiêu đứa con lớn thế cũng từng nghĩ đến."
Giang Hạ: "Cũng con nghĩ , là thấy khác dùng ."
Món là kiếp Giang Hạ thấy con trai đồng nghiệp dùng, ngoài cái gối bảo vệ đầu , còn đai tập .
Đợi đến khi con mười một tháng, cô sẽ đai tập .
Nguyễn Đường: "Hạ Hạ, cái thừa cái nào ? Tớ mang về bệnh viện giới thiệu rộng rãi một chút."
"Có." Giang Hạ trả lời, "Tớ đang một cái hình ếch xanh, sắp xong , đến lúc đó đưa cho ."
Giang Hạ định qua Tết, nếu đơn hàng quần áo lớn, sẽ cho công nhân xưởng may sản xuất một lô gối bảo vệ đầu và đai tập , còn cả địu em bé nữa.
Hiện tại địu dùng trong nhà đều là loại bốn dây buộc phía , tiện lợi và chắc chắn bằng loại địu khóa cài.
hiện tại khuôn đúc khóa cài vẫn thiết kế xong, đợi thiết kế xong khuôn đúc khóa cài mới thể sản xuất hàng loạt.
Mấy bèn đặt con xuống đất, để chúng tự chơi.
Mẹ Chu cũng xuống, chơi đồ chơi, chơi xếp gỗ cùng sinh ba.
Sinh ba học cách đẩy xe lửa đồ chơi, ô tô nhỏ chơi đùa, tuy chỉ là đẩy một cái, vì vẫn bò, thể di chuyển , nên cũng chỉ thể đẩy nhẹ.
Mẹ Chu dạy chúng xếp gỗ, chỉ đơn giản là xếp chồng các khối gỗ lên cao.
Sinh ba cũng cầm lấy khối gỗ để xếp, khả năng bắt chước của chúng mạnh, nhưng cơ thể và động tác phối hợp , cầm một khối gỗ, đặt lên khối khác thì luôn nhắm chuẩn buông tay, cũng thể xếp chồng từng khối gỗ lên cao như lớn, nhưng chúng kiên nhẫn, thử thử nhiều .
Sau khi thử nhiều mà vẫn , em út liền đưa khối gỗ cho Chu: "Ân ân a a......"
"Muốn bà giúp cháu hả?"
Em út gật đầu: "Ân hừ."
Em gái cũng đưa khối gỗ cho bà nội: "Y nha y nha......"
Mẹ Chu hiểu chúng gì, nhưng chơi xếp gỗ cùng cháu nhiều , cũng hiểu là chúng nhờ bà xếp giúp, hoặc là xếp một cho chúng xem.
"Các cháu gọi bà một tiếng, bà sẽ giúp các cháu......"
"Ân ân a a......"
Giang Hạ thấy chúng chơi chăm chú, Chu Thừa Lỗi cũng lái xe , dụng cụ cũng để xe, Giang Hạ và Nguyễn Đường liền lên xe xuất phát bắt hải sản.
Ba đứa trẻ dễ trông, lúc chơi xếp gỗ sẽ chơi nổi nóng, lóc, việc gì chúng sẽ đưa cho lớn bên cạnh hoặc chị, "ân ân a a" nhờ giúp đỡ.
Cũng là nhờ giúp, là mời mẫu một , dù thì khi bạn nhận lấy mẫu , chúng liền vui vẻ , đó cúi đầu tự chơi.
Chơi một lúc, vẫn thể xếp hai khối gỗ lên , đưa cho bạn.
Cứ lặp lặp như , cho đến khi mệt mới từ bỏ.
Mẹ Chu từng trông đứa trẻ nào dễ như , lúc Chu Chu còn bé cũng dễ trông thế .
Vốn tưởng khi sinh ba đời cả nhà chắc chắn sẽ bận rộn đến luống cuống tay chân.
, ngược còn dễ trông hơn bất kỳ đứa cháu nào.
Một chăm sóc cả ba đứa cũng cảm thấy quá tải.
Trẻ con càng lớn, cảm giác càng rõ rệt.
Ba đứa trẻ nhất định là con cháu đến báo ân.
Có điều suy nghĩ của Chu duy trì bao lâu, đến tuổi " chê ch.ó ghét", bà chỉ hận thể cầm gậy đuổi theo bọn chúng mấy con phố mới hả giận!
Mấy cùng đến bãi bùn bên , thủy triều rút xa, nhưng vẫn rút đến mức xa nhất, cọc gỗ nuôi vẹm xanh vẫn lộ , nhưng cũng lộ một nửa.
Mà bãi biển lộ nhiều ở đó.
Nhìn khom lưng sức nhặt đồ bãi biển, là chắc hẳn nhiều hải sản.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.