Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 758: Chọc ổ sò điệp
Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:20:03
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm 6 giờ rưỡi, Chu Thừa Sâm mang theo một ít hải sản đồ khô quý hiếm, lái xe đưa Nguyễn Đường cùng sân bay.
Quà biếu Chu Thừa Sâm chỉ mang theo bào ngư, hải sâm, cồi sò điệp khô và bong bóng cá, những thứ khác đến Bắc Kinh sẽ mua .
Chu Oánh 7 giờ mới cùng Chu Chu xuống lầu ăn sáng.
Giang Hạ đang cho ba đứa sinh ba ăn bột nấu nước rau củ pha sữa bò, thấy các cô bé xuống lầu liền gọi: "Mau ăn sáng ."
Tối qua Chu Oánh ngủ cùng Chu Chu.
Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường hôm nay xuất phát quá sớm, trời mùa đông lạnh, Chu Oánh chắc chắn dậy sớm như , sợ cô bé ngủ một ở nhà buồn, nên cô bé qua đây ngủ cùng Chu Chu.
Có điều bây giờ hai đứa trẻ luân phiên ngủ ở hai bên nhà.
Nguyễn Đường đến thì chúng ngủ bên nhà Giang Hạ, Nguyễn Đường ở đây thì qua bên nhà Chu Thừa Sâm ngủ, tùy tâm trạng của chúng.
Chu Thừa Lỗi bưng hai bát mì hải sản đặt mặt các cô bé: "Cẩn thận nóng đấy."
Mì hải sản nấu từ các loại sò hến nhặt hôm qua, nước dùng ngọt lịm, sợi mì dai ngon.
Vô cùng hấp dẫn.
Chu Chu thấy ba em bé ăn bột rau xanh mướt, liền : "Thím út ơi, em trai và em gái khi nào mới ăn mì ạ?"
Em trai và em gái đáng thương quá, ngày nào cũng ăn món bột mùi vị , chán ?
"Một tuổi là ăn con."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Oánh: "Vậy chẳng còn mấy tháng nữa ?"
Ngày nào cũng ăn bột nhạt nhẽo, cùng với lòng đỏ trứng gà khó ăn đến mức nôn, trẻ con khổ quá mất!
May mà lớn .
Giang Hạ : "Ừ, còn hơn bốn tháng nữa."
"Thím út ơi, bố cháu và chị Nguyễn khi nào mới ạ? Bố cháu về sẽ kết hôn với chị Nguyễn ạ?"
Chu Oánh bố cô bé đưa chị Nguyễn về nhà, tiện thể thăm hỏi bố chị Nguyễn, thăm hỏi xong bố cô bé mới thể kết hôn với chị Nguyễn.
Giang Hạ: "Phải đợi bố chị Nguyễn đồng ý mới ."
Chu Oánh thì sốt ruột: "Vậy lỡ đồng ý thì ạ? Tại bố chị Nguyễn đồng ý?"
Giang Hạ: "Vì nhà chúng ở xa nhà chị Nguyễn quá, bố chị Nguyễn con gái rời xa quá xa, nên khả năng sẽ đồng ý. Cháu yên tâm, bố cháu sẽ giải quyết ! Cháu chị Nguyễn mau chóng gả về đây ?"
Chu Oánh gật đầu: "Vâng ạ!"
Giang Hạ hỏi: "Tại thế? Cháu còn bé mà lo chuyện ? Bố cháu và chị Nguyễn sẽ tự giải quyết mà."
Chu Oánh: "Cháu chị Nguyễn mau gả về đây để quản lý tiền bạc."
Giang Hạ: "Sao thế? Bố cháu quên cho cháu tiền tiêu vặt ?"
"Không ạ, là bà ngoại bảo cháu quản lý chặt tiền của bố."
Giang Hạ xong liền đưa mắt Chu Thừa Lỗi.
Giang Hạ bèn hỏi cô bé: "Bà ngoại cháu thế nào? Có bà nhầm ? Làm gì chuyện bảo trẻ con quản tiền? Chắc là nhầm !"
"Không ạ, bà lặp mấy liền." Chu Oánh kể những lời Lý với cô bé: "Bà ngoại bảo cháu ghi chép kỹ mỗi ngày tàu đ.á.n.h cá kiếm bao nhiêu tiền, bảo cháu mỗi ngày lấy tiền kiếm từ tàu đ.á.n.h cá từ tay bà nội, tự đưa cho bố, đó lén lấy mười đồng đưa cho bà ngoại. Bà ngoại bảo bà giúp cháu giữ hộ, để dành cho cháu học đại học, bảo là bố cũng sẽ trách cháu, vì cháu tiêu xài lung tung..."
Bà ngoại còn cái gì mà để dành tiền, đợi bố cưới dì ghẻ sinh em trai, tiền đều tiêu hết cho em trai, cô bé lớn lên sẽ tiền học đại học, những học mà còn nhặt ốc kiếm tiền nuôi em trai học.
Giang Hạ: "Vậy cháu cho bố ?"
"Chưa ạ, hôm qua bà ngoại mới , đó cháu quên mất với bố."
Giang Hạ: "Thím út cảm thấy bà ngoại cháu đúng, Oánh Oánh thấy thế nào?"
"Cháu cũng thấy đúng! Bà ngoại lừa trẻ con đấy!"
Cô bé tuy còn nhỏ nhưng cũng bà ngoại đang dạy ăn trộm tiền, trộm tiền để đưa cho bà tiêu.
Bà ngoại rõ ràng là đang lừa ! Thím út học đại học mất tiền, mỗi tháng còn tiền sinh hoạt phí nữa mà.
Cho nên học đại học là tiền kiếm !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-758-choc-o-so-diep.html.]
Hơn nữa bố và chị Nguyễn thường xuyên đốc thúc cô bé học hành chăm chỉ, tương lai thi đậu đại học mới tìm công việc , cần ở nhà đan lưới cá bãi biển nhặt ốc kiếm tiền vất vả như .
Bố còn thường xuyên kiểm tra bài tập của cô bé, thể cho cô bé học ?
Cô bé còn mong học chứ!
So với học, cô bé thích nhặt ốc biển hơn.
Nếu vì học giỏi phần thưởng, cô bé thật sự thà lớn lên biển đ.á.n.h cá còn hơn.
Anh cả bọn họ cũng thích học, chẳng qua là máy chơi game thôi!
Có đứa trẻ nào thích sách chứ? Ai cũng thích cả!
Cho nên cô bé hy vọng chị Nguyễn mau chóng gả cho bố, quản lý tiền kiếm từ tàu đ.á.n.h cá của gia đình.
Tất nhiên chuyện học Chu Oánh cho Giang Hạ .
Người lớn đều bắt trẻ con học hành chăm chỉ, mấy đứa em mà thím út cũng sách, thơ cổ cho chúng , bắt chúng học thuộc lòng, thật đáng sợ!
Giang Hạ xoa đầu Chu Oánh: "Oánh Oánh giỏi quá, tự phân biệt đúng sai , đây là bản lĩnh lớn mới , cháu học đấy. Cho nên bây giờ cháu hiểu, đôi khi lời lớn chắc đúng, bất kể là ai chúng cũng học cách tự phân tích, dùng trái tim để cảm nhận đúng sai. Chu Chu cũng , con?"
Hai chị em gật đầu: "Vâng ạ."
"Oánh Oánh, đến lúc đó cháu cũng kể cho bố , hỏi thử xem bố thấy cháu phân tích đúng , đủ diện , nào?"
"Vâng ạ!" Trẻ con thích khen ngợi, cô bé hận thể ngay cho bố .
Chu Thừa Lỗi lúc mới lên tiếng: "Nhanh ăn sáng , cháo nguội bây giờ. Các cháu ai gì với các cháu cũng cho bố hoặc chú út, thím út , hiểu ? Người khác càng bảo cho lớn trong nhà , thì các cháu càng , bởi vì chuyện mới dám để khác . Nếu chuyện , thì chẳng cần thiết giấu giấu giếm giếm, sợ khác gì. Hiểu ?"
"Đã hiểu ạ."
Chu Thừa Lỗi nhiều nữa, chuyện cứ cho Chu Thừa Sâm , để hai tự giải quyết là .
Ăn sáng xong, Chu Thừa Hâm cũng tới, Chu Thừa Lỗi liền gọi cả Chu Vĩnh Quốc và Chu Quốc Đống cùng biển, lặn xuống đáy biển mò sò điệp.
Giang Hạ và Điền Thải Hoa cũng biển phụ giúp.
Năm đàn ông, chia hai nhóm xuống biển mò sò điệp.
Mọi đều khuyên cha Chu đừng xuống biển, cha Chu đành ở thuyền câu cá.
Không xuống biển, câu cá cùng Giang Hạ cũng là một thú vui.
Giang Hạ hôm nay câu, cô xuống đáy biển xem thử, "Bố, con mắc mồi giúp bố, bố câu . Lát nữa con xuống đáy biển xem ."
"Được! Con sợ lạnh ?"
"Con đợi đến 10 giờ mới xuống nước." Hai ngày nay đến trưa nhiệt độ đều hơn hai mươi độ, cũng tính là lạnh.
Lúc Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Hâm hai xuống biển .
Đáy biển quả nhiên như Chu Thừa Lỗi dự đoán, nhiều sò điệp.
Hơn nữa con nào con nấy to vật vã!
Ước chừng sáng nay nhặt hết .
Hai em sức nhặt bỏ túi lưới, đầy mười phút nhặt một túi lưới lớn, đó bơi lên mặt nước, đưa túi lưới đầy sò lên thuyền.
Chu Vĩnh Quốc và Chu Quốc Đống vội vàng kéo lên thuyền, đổ sọt.
Giang Hạ thấy mấy con sò điệp to cỡ miệng bát, hỏi: "Dưới đáy biển nhiều sò lắm hả ?"
Cha Chu thấy sò to thế cũng chẳng còn tâm trạng mà câu cá nữa!
Chu Thừa Lỗi , chỉ gật gật đầu.
Hai nhận lấy túi lưới rỗng lặn xuống nước.
Khoảng năm phút , nhặt một túi lưới to, trồi lên mặt nước.
Cha Chu vui vẻ : "Đây là chọc trúng ổ sò điệp ?"
Điền Thải Hoa vô cùng kích động: "Sò điệp to quá! Loại sò to thế phơi thành cồi khô sẽ đắt hơn nhiều đấy."