Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 765: Tiền Mừng Tuổi Của Ông Mạch

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:21:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ăn xong bữa cơm đoàn viên, đường về, khi trong xe chỉ còn bốn nhà Đàm Chỉ Dĩnh.

 

Đàm Chỉ Dĩnh rốt cuộc nhịn nổi nữa: "Cái mụ nhà quê đó quả thực là một kẻ biến thái! Bị thần kinh ! Cứ bắt cá! Rửa tôm, đập hàu, tách sò điệp với vẹm! Cái gì bẩn nhất là bắt cái đó! Coi giúp việc Philippines chắc?"

 

Mạch Tiêu An ngửi ngửi quần áo của , cứ cảm thấy mùi lạ: "Cả nhà bọn họ đều là lũ vô văn hóa! Nhà ai tặng lễ mà tặng gà, ngỗng, vịt sống chứ! Kinh tởm c.h.ế.t ! Đi cũng thấy mùi hôi thối!"

 

Bộ quần áo coi như vứt!

 

Mạch Niệm Sơn an ủi: "Chắc chị nhiệt tình quá thôi, nghĩ em cá, tưởng em học nên mới dạy."

 

Thà đừng an ủi còn hơn, Đàm Chỉ Dĩnh càng điên tiết!

 

"Bà mà thế á? Bà cố ý nhắm em đấy! Em sắp tức c.h.ế.t đây! Anh còn đỡ cho ! Lần mấy kiểu tụ tập thế đừng lôi em theo!"

 

Từng câu từng chữ đều nặng nề!

 

"Ba, ba cũng đừng gọi con nữa! Con thực sự chịu nổi !"

 

Mạch Tấn Bình thì lên tiếng, ông hiện tại giống ngày xưa, việc năng đều thể tùy tiện như nữa.

 

Mạch Niệm Sơn thấy vợ con kích động đành : "Vậy cứ tìm cớ từ chối !"

 

là đau đầu!

 

Bọn họ chê bai mặt như , bố nuôi sẽ nghĩ thế nào?

 

Họ hiện giờ ở biệt thự to, đó là do bố nuôi cho, trong khi con trai ruột của cụ ở trong cái nhà cũ nát mà bọn họ chê ỏng chê eo!

 

Không chỉ Đàm Chỉ Dĩnh đang Điền Thải Hoa, mà Điền Thải Hoa cũng đang về nhà họ, suốt dọc đường, về đến nhà vẫn còn .

 

" là cái loại ! Cái miệng nhỏ đó chê bai cứ như trúng gió ! Cứ bộ tịch trong bếp! Chê cái gì chứ? Nhà họ ở cũng là của ông nội Hạ Hạ, đồ của ông nội Hạ Hạ đáng là của ba Tiểu Hạ! Nếu ông thông gia thất lạc bao năm, thì đến lượt họ hưởng cuộc sống sung sướng thế ? Chê cái rắm!"

 

Chu Thừa Hâm: "Em phai thôi! Đừng để chịu nổi, cãi đấy, bữa cơm Tất niên mất vui. Ông nội Tiểu Hạ mong chờ bữa cơm đoàn viên bao nhiêu năm ."

 

Điền Thải Hoa: "Bà dám ? Bà dám ầm lên ? Bà mà dám nháo, thì những thứ bà đang bây giờ đừng hòng giữ ! Xì, ăn uống mà còn chê chê nọ! Lại còn động tay động chân? Nghĩ nhỉ! Em mà trị cho một trận thì !"

 

Dám chê gà ngỗng vịt bà nuôi á?

 

một con gà nuôi từ lúc bé tí đến lúc lớn, hơn hai trăm ngày ăn mới ngon ?

 

Một con ngỗng nuôi hơn một trăm ngày, lúc g.i.ế.c thịt mới sạch lông tơ.

 

Vịt cũng nuôi hơn trăm ngày thịt mới thơm!

 

Bà nuôi lớn lũ gà, ngỗng, vịt dễ dàng lắm ? Quả thực còn tận tâm hơn cả hầu hạ đẻ!

 

Lúc tức giận đ.á.n.h gãy chân con trai nhưng cũng chẳng nỡ đ.á.n.h bọn gà ngỗng vịt lấy một cái!

 

Dám chê quà bà tặng? Bà trị cho một trận thì gọi là Điền Thải Hoa!

 

Thật là phẩm hạnh!

 

Chu mẫu xòa: "A Hoa cũng gì quá đáng , bà thông gia thấy cũng vui mà."

 

Điền Thải Hoa đắc ý: "Chẳng thế ! Bà thông gia cũng trị bà lắm ! Con đây là đang giúp bà thông gia, giúp nhà Tiểu Hạ dạy dỗ bọn họ! Bọn họ tưởng là ai cơ chứ?"

 

Giang Hạ : "Cảm ơn chị cả."

 

Điền Thải Hoa càng thêm đắc ý: "Không cần khách sáo! Chúng một nhà, chị giúp thím thì giúp ai!"

 

Trong thế giới quan của Điền Thải Hoa, ở trong nhà, giữa các em với đương nhiên gia đình nhỏ của thiết nhất, lúc cần tranh giành lợi ích thì nỗ lực tranh giành.

 

khi đối mặt với ngoài, thì em chính là một khối thống nhất! Anh em tự nhiên sẽ đoàn kết đối phó ngoài, thể để lợi ích của nhà xâm phạm.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Điền Thải Hoa cảm thấy tất cả tương lai của ông Mạch đều thuộc về Giang phụ, đồ của Giang phụ thì Giang Hạ cũng phần, mà Giang Hạ là con dâu nhà họ Chu, Giang Hạ tương lai thừa kế công ty ở Cảng Đảo, chừng mấy đứa con trai của bà cũng thơm lây! Tóm , tính tính thì chính là gia đình con nuôi đang chiếm hời của Giang Hạ, chiếm hời của chính bà!

 

Không chỉ Điền Thải Hoa tư tưởng như , trong thôn dù ở nhà em đấu đá thế nào, nhưng ngoài gặp chuyện đều đồng lòng nhất trí.

 

Người trong cùng một thôn khi đối mặt với việc thôn khác xâm chiếm lợi ích của thôn , thì trai tráng cả thôn cũng sẽ đoàn kết như một nhà.

 

Cho nên thôn nào thôn khác bắt nạt, đều về nhà gọi em cả thôn kéo sang đòi công đạo.

 

Điều dẫn đến việc Giang Hạ từng nhiều chuyện thôn đ.á.n.h với thôn , thậm chí còn đ.á.n.h c.h.ế.t .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-765-tien-mung-tuoi-cua-ong-mach.html.]

 

Điền Thải Hoa còn định tiếp tục kể lể chiến tích vĩ đại hôm nay của .

 

Lúc Chu Văn Tổ lén mở bao lì xì ông Mạch cho : "Mẹ ơi, đây là tiền gì thế? Tiền giả hả ?"

 

Điền Thải Hoa liếc mắt : "Ui chao, tiền giả cái gì, đây là tiền bên Cảng Đảo đấy!"

 

Bà cầm lấy xem xét, trời ơi!

 

Đây là tờ một trăm đồng ?

 

Tổng cộng mười tờ?

 

Thế chẳng là một nghìn đồng ?

 

Trời đất ơi!

 

Ông Mạch hào phóng quá!

 

Bốn đứa con trai của bà chẳng nhận những 4000 đồng?

 

Không đúng, ông Mạch là trưởng bối lớn tuổi nhất, ai cũng nhận lì xì, bà và Chu Thừa Hâm cũng một cái, trông khá dày, bà cứ tưởng bên trong là mấy tờ "Đại đoàn kết" (tờ 10 đồng Nhân dân tệ).

 

Không ngờ bên trong là mấy tờ trăm đồng đô la Hồng Kông.

 

Vậy nhà bà chẳng nhận 6000 đồng?

 

Quả nhiên, vẫn là đẻ nhiều con mới kiếm nhiều tiền mừng tuổi.

 

Vụ đúng là lãi to !

 

Điền Thải Hoa lập tức tịch thu tiền lì xì của mấy đứa con trai: "Đưa bao lì xì đây cho ! Nhanh lên! Đừng để rơi!"

 

"Không đưa! Lần nào đưa cho , hỏi xin 5 hào cũng cho!"

 

"Mẹ, năm nào cũng thu hết tiền mừng tuổi của bọn con thế!"

 

...

 

"Đưa đây! Tiền mừng tuổi cái gì, bỏ tiền mừng tuổi thì ai mừng tuổi cho các con ? Đều là tiền của hết, mau đưa đây!"

 

"Không đưa, bọn con tự giữ!" Mấy đứa trẻ thi giấu bao lì xì .

 

"Các con giữ cũng chẳng mua , tiền mang ngân hàng đổi thành tiền Hoa Quốc mới dùng , mau đưa đây! Mẹ ^_^ giúp các con mang ngân hàng đổi."

 

"Thế cho cái bao lì xì thôi, mấy cái đưa!"

 

Hôm nay bao lì xì nào cũng to, cái nhỏ nhất cũng là một tờ "Đại đoàn kết".

 

"Đừng nhảm nữa, đưa hết đây!"

 

...

 

Điền Thải Hoa bắt đầu đuổi theo mấy em để đòi bao lì xì.

 

Sở dĩ ông Mạch dùng tiền giấy Cảng Đảo để lì xì là vì hiện tại tiền nội địa mệnh giá lớn nhất mới chỉ là mười đồng, nếu ông lì xì một nghìn đồng thì phong bao sẽ quá dày.

 

Gia đình năm nhà Giang Hạ cũng nhận tiền mừng tuổi của ông Mạch, nhưng cô bóc, bên trong bao nhiêu.

 

Tuy nhiên lúc ông Mạch đưa lì xì , ông bù tiền mừng tuổi thiếu mấy năm nay, nên chắc chắn là ít.

 

Không chỉ nhận của ông Mạch, mà Giang phụ, Giang mẫu, Chu phụ và Chu mẫu cũng đều phong bao lì xì cho hai vợ chồng cô.

 

Còn tiền mừng tuổi của bọn trẻ, cô gom hết một cái phong bì mới, đặt bên cạnh gối đầu của chúng, để mai mới cất , qua rằm tháng Giêng cô mới bóc bao lì xì.

 

Đương nhiên Giang Hạ còn thêm một cái bao lì xì do Chu Thừa Lỗi tặng.

 

Sáng nay tỉnh dậy, bên gối đặt một phong bao, là tiền mừng tuổi Chu Thừa Lỗi dành cho cô.

 

Ông Mạch còn nhờ Từ lão sẵn một tấm chi phiếu cùng một phong bao mừng tuổi cho cô.

 

Số cá chim vây vàng đó hôm nay Cảng Đảo thu mua với giá tám đồng một cân, tổng cộng 9 vạn 9868 cân cá chim vây vàng, đó còn một nghìn cân vẹm, hai trăm cân sò điệp, cùng các loại cá mú quý hiếm nuôi lồng bè đáy biển, chỗ đó cũng hơn 100 cân cá.

 

Cho nên con tấm chi phiếu là...

 

766.

Loading...