Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 772: Không thèm

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:21:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Giang Hạ : "Cậu hai bán sọt chẳng cũng là buôn bán ? Cậu ngày thường mang gà nuôi, lạc, khoai lang trồng trong nhà chợ bán, chẳng cũng là buôn bán ? Bán hải sản ở chợ cũng y hệt thế thôi."

 

"Thế giống, cái đó gọi là buôn bán ? Với nếu hai , ruộng đồng ở nhà ai cày cấy? Không ruộng , mỗi năm đều nộp ít thuế lương thực, cày cấy thì lấy lương thực mà nộp." Cậu hai sợ ngoài buôn bán, tiền kiếm , đến lúc đó ngay cả thuế lương thực cũng nộp nổi.

 

Buôn bán rủi ro, điều ông rõ.

 

Giang Hạ: "Ruộng đồng ở nhà thể thuê khác hoặc cho trong thôn mượn trồng. Bảo họ giúp nộp lương thực, con tin là nhiều sẵn lòng . Nếu hai dám liều một phen, thể rủ các em họ cùng, cũng thể rủ cả chung, hai nhà chung một gian hàng cũng , mỗi nhà một gian cũng ."

 

Giang Hạ phân tích cặn kẽ cho họ , còn thì tùy họ.

 

Mợ hai giờ tầm khác xưa, đây bà cũng lo ruộng đồng ở nhà ai cày, nộp lương thực thì ruộng .

 

nghĩ đến chuyện ruộng thể thuê khác hoặc cho khác mượn đất trồng, để đối phương giúp nộp lương thực là xong.

 

Bà lập tức : "Ông , ! Đi buôn bán! Tiểu Hạ đúng đấy, thực ruộng chẳng kiếm mấy đồng, chỉ là c.h.ế.t đói thôi. Chúng ruộng cả đời, giờ đến cái nhà lầu cũng xây nổi. Buôn bán thì khác, buôn bán kiếm nhiều hơn. Ông lên thành phố buôn bán, kiếm tiền, còn thể mua nhà thành phố, chuyển hộ khẩu lên đó, lúc ăn lương thực mậu dịch, thuế lương thực cũng chẳng cần nộp nữa."

 

Mợ hai càng nghĩ càng thấy đúng: "Đi! Ông với hai đứa con trai cùng, ruộng ở nhà thì thuê hoặc cho khác . Ông cứ yên tâm, sẽ đến nỗi kiếm tiền nộp lương thực . Ông xem Tiểu Phượng với bán quần áo kiếm bao nhiêu tiền ?"

 

Cậu hai ngẫm nghĩ một lát : "Tiểu Hạ, cảm ơn con coi trọng hai, với mợ hai, còn cả cả sẽ bàn bạc thêm, cũng xem nổi ."

 

Giang Hạ : "Vâng, cứ bàn bạc, hai cứ từ từ suy nghĩ, mấy hôm nữa trả lời con cũng muộn. Hiện tại gian hàng con vẫn giữ cho , nếu , qua rằm tháng Giêng con sẽ giữ nữa mà cho thuê. Mấy gian hàng đó của con đều ở vị trí đắc địa, đợi chợ đông đúc lên, kiếm bao nhiêu tiền con dám chắc, nhưng tuyệt đối sẽ đến mức kiếm nổi hai bữa cơm. Nếu quen cá, thể bán đồ khô, khu đồ khô cũng gian hàng, chỉ là vị trí nhất thôi."

 

"Được. Tiểu Hạ, để mợ với hai bàn xem bán cái gì." Mợ hai xong, lập tức kéo hai phòng.

 

Tuy rằng cả và chị dâu cả đều tính, nhưng con dâu Đàm Đái Ngọc ở đó, bà hợp tác chung với nhà bác cả.

 

Mạnh ai nấy thì hơn, như thế đỡ tị nạnh ai nhiều, ai ít.

 

Mợ hai nghĩ đến lúc ở riêng, Đàm Đái Ngọc và Lý Thu Dĩnh lười biếng ham ăn, bà sợ bọn họ .

 

Hai vợ chồng bàn bạc kỹ lưỡng, phân tích vấn đề rủi ro, tìm con trai và con dâu bàn bạc.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cuối cùng ba cha con quyết định , hai cô con dâu dẫn theo con cái tạm thời ở trong thôn ruộng, dù bọn trẻ con còn học.

 

Đến ngày mùa thì thuê , đợi đến lúc bán hải sản thực sự kiếm tiền thì ruộng nương mới tính tiếp.

 

Như cần lo lắng chuyện kiếm tiền, đến thuế lương thực cũng nộp nổi.

 

Sau khi cả nhà thống nhất xong, hai và mợ hai nhanh chóng tìm chị cả bàn bạc, đồng thời cho họ kế hoạch của gia đình: "Anh cả, em quyết định thuê gian hàng hải sản của A Lỗi để bán hải sản , bán cùng ? Tiểu Hạ bảo giữ cho mỗi nhà chúng một hai gian hàng đấy."

 

Đàm Đái Ngọc xong liền bĩu môi: "Đây là mang con với Thu Dĩnh Kinh Thị, nên tùy tiện dùng cái gian hàng hải sản để tống cổ chúng đây mà? Lần lúc họ hai chuyển nhà mới, chúng xe về ngang qua cái chợ hải sản đó chẳng thấy ? Đến con ruồi cũng chả . Cô đây là cho thuê gian hàng, định lừa nhà đấy!"

 

Mợ cả mắng: "Con đừng hươu vượn, thì đừng ! A Lỗi với Tiểu Hạ như thế."

 

Cậu cả cũng tin tưởng cháu ngoại : "Nếu nó bảo chúng , thì chắc chắn là tiền để kiếm."

 

Đàm Đái Ngọc: "Ba khuyên, tin con thì thôi, dù vợ chồng con , đừng tính phần vợ chồng con ."

 

Người phòng hai thì bán quần áo? Bọn họ bán cá? Lại còn giữ cô ở nhà trông con ruộng?

 

Ai thích thì , cô thèm!

 

Mợ cả với con dâu cả: "Anh chị thì chúng cùng nhà chú hai, kiếm tiền thì đừng hối hận! Cũng đừng bảo hai già thiên vị."

 

"Mẹ yên tâm, sẽ ." Đàm Đái Ngọc thầm nghĩ: Cái chợ đó, ruồi bọ cũng chẳng , cá bán , thối rữa đấy chẳng lỗ chổng vó?

 

Cậu cả và hai bàn bạc hơn một tiếng đồng hồ thì trả lời Giang Hạ, hai nhà tổng cộng thuê ba gian hàng, hai gian bán hải sản, một gian bán đồ khô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-772-khong-them.html.]

 

Cậu hai dẫn theo hai con trai một trận lớn, thuê hai gian hàng. Cậu cả dẫn theo con trai út , chỉ thuê một gian.

 

Anh họ cả và chị dâu cả , Giang Hạ cũng ngạc nhiên.

 

Anh họ cả vốn là lời vợ.

 

Hơn 3 giờ chiều, Chu Thừa Lỗi và Trương Duệ trở về.

 

Chu Thừa Lỗi móc một xấp bao lì xì dày cộp đưa cho Giang Hạ, đều là của em chiến hữu tặng cho ba đứa nhỏ.

 

Trương Duệ thấy thế nhen nhóm hy vọng thể giúp con cái thu tiền mừng tuổi.

 

Có điều chắc lợi hại như tư, một phát luôn ba đứa con.

 

Hắn hỏi Lý Thu Phượng: "Sau chúng chỉ một đứa con thôi, em để ý ?"

 

Do nguyên nhân công việc, bất kể trai gái, họ chỉ phép sinh một con.

 

Lý Thu Phượng sững sờ một chút, cô từng nghĩ đến vấn đề .

 

Trương Duệ thấy cô nghĩ tới, bèn tiếp tục : "Cũng chắc, sẽ học hỏi kinh nghiệm của tư, chúng cũng sinh bốn đứa một lúc."

 

"..."

 

Lý Thu Phượng đỏ mặt, trừng mắt một cái, trong mắt tràn đầy ý " điên "!

 

Lý Thu Phượng nhịn : "Anh coi em là heo nái đấy ?"

 

Trương Duệ bật : "Đùa thôi, một đứa cũng mà."

 

Lý Thu Phượng: "Thế nhỡ sinh con gái thì ?"

 

Trương Duệ: "Thế thì còn gì bằng! Con gái chúng chắc chắn sẽ là tiểu công chúa của cả nhà. Nhà họ Trương mấy đời mụn con gái nào, trai với mấy họ đều thèm con gái lắm. Lúc mấy chị dâu mang thai, bà nội với bà thím còn rủ cầu thần bái phật, mong sinh cháu gái, kết quả là con trai."

 

Lý Thu Phượng: "..."

 

Xưa nay chỉ thấy phụ nữ trong thôn cầu thần bái phật mong sinh con trai, từng thấy ai cầu thần bái phật mong sinh con gái bao giờ.

 

Trương Duệ: " em yên tâm, sinh trai gái đều cả, em đừng áp lực, chỉ cần là con em sinh đều thích. Người nhà tư tưởng trọng nam khinh nữ , họ cởi mở. Mẹ vẫn luôn mong con gái, coi hai chị dâu như con gái ruột , thích họ cũng sẽ thích."

 

Lý Thu Phượng đỏ mặt: "Em mới áp lực! Mau chuyển đồ lên xe , nhanh thì tối mất!"

 

Trương Duệ giúp chuyển đồ lên xe, đều là đặc sản ông bà ngoại và mợ hai chuẩn , chỗ măng đào buổi sáng cũng chất hết lên xe.

 

Giang Hạ đỡ ông ngoại và bà ngoại lượt lên ghế phụ của hai chiếc xe.

 

Tối qua, chị dâu cả tìm ông bà ngoại, than thở nhà tiền xây nhà, trong khi phòng hai chuẩn xây nhà, còn cho Lý Thu Dĩnh Kinh Thị tìm đối tượng các kiểu.

 

Nói nhiều để lấy lòng thương hại của hai ông bà, hy vọng hai ông bà sẽ chủ động đề nghị với Giang Hạ là Kinh Thị nữa, để cô và Lý Thu Dĩnh .

 

bà ngoại một mực từ chối.

 

Bà ngoại ngốc, phẩm tính của con cháu trong nhà thế nào, hai ông bà đều rõ.

 

Đàm Đái Ngọc và Lý Thu Dĩnh trông trẻ, là kiếm tiền, lấy chồng, như thì tâm tư mà trông trẻ?

 

Đừng mà gây thù chuốc oán thêm thì .

 

 

Loading...