Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 775: Em quan trọng hơn

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:21:21
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Rời khỏi sân bay, cả nhà ăn trưa về nhà nghỉ ngơi.

 

Mấy ngày nay thăm họ hàng khắp nơi, ai nấy đều mệt rã rời, ngay cả Điền Thải Hoa cũng mệt đến nỗi chẳng còn tâm trí tham quan tứ hợp viện, chỉ đòi nghỉ.

 

Trên đường về nhà, Chu Chu và Chu Oánh đều ngủ gật trong xe.

 

Hai cô bé tối qua phấn khích quá ngủ muộn, buôn chuyện đến tận gần hai giờ sáng, máy bay cũng huyên náo suốt dọc đường, cuối cùng ăn no lên xe là chịu nổi nữa.

 

Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Sâm bế các cô bé xuống xe mà chúng chẳng gì.

 

Trương Duệ, Nguyễn Đường và Trương Phức Nghiên họ cần nghỉ ngơi nên đưa về đến nơi liền cáo từ về.

 

Chu Thừa Lỗi dặn: "Nói với cụ Trương, hai hôm nữa sẽ cùng Hạ Hạ sang thăm cụ."

 

Trương Duệ: "Biết , khách sáo gì chứ? Ông nội bảo cần qua , hiếm khi cả nhà đến Kinh Thị, cứ dành thời gian đưa chơi cho thỏa thích."

 

Ông cụ Trương gia đình họ hôm nay tới Kinh Thị nên điều xe sân bay đón.

 

Trương Phức Nghiên để chiếc xe jeep cho Giang Hạ dùng, "Em với chị Nguyễn Đường xe Trương Duệ về."

 

Nhà Nguyễn Đường xe, cô nhờ xe Trương Phức Nghiên sân bay.

 

Chu Thừa Sâm Nguyễn Đường nhớ , hôm nay cả ngày cô đều tâm thần bất định, bèn : "A Duệ, đưa đồng chí Tiểu Nghiên về nhà, đưa Tiểu Đường về là ."

 

Nguyễn Đường xong liền ngước mắt .

 

Chu Thừa Sâm cô: "Oánh Oánh quà cho em đấy."

 

Trương Phức Nghiên bèn đưa chìa khóa xe cho Chu Thừa Sâm: "Vậy lát nữa lái xe đưa chị Tiểu Đường về nhé, bọn em đây."

 

"Được, đường cẩn thận."

 

Trương Duệ: "Em họ nhỏ, mai gặp nhé."

 

Sau đó Trương Duệ và Trương Phức Nghiên thức thời rời .

 

Trong sân còn ai khác, Nguyễn Đường hỏi Chu Thừa Sâm: "Oánh Oánh quà gì cho em thế?"

 

Chu Thừa Sâm: "Đợi Oánh Oánh dậy, để con bé tự đưa cho em, thôi! Anh đưa em về."

 

Hai cùng khỏi tứ hợp viện lên xe.

 

Nguyễn Đường với Chu Thừa Sâm: "Em về nhà sớm thế , chúng dạo chút ?"

 

Chu Thừa Sâm đặt tay lên vô lăng, khởi động xe, sang cô: "Em ?"

 

Nguyễn Đường suy nghĩ xem chỗ nào vắng .

 

"Đi Minh Viên ."

 

Chu Thừa Sâm cô một cái: "Vào ?"

 

"Được chứ, còn đội sản xuất trồng rau ở trong đó mà."

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

"Hai năm bắt đầu cấm , quản lý chặt hơn."

 

Lúc Minh Viên vẫn chính thức trùng tu, nhưng thể tự do chui qua mấy cái cổng vòm đổ nát.

 

Lúc thời tiết , còn thả diều bên khu tàn tích Lâu đài Tây Dương, chẳng ai quản.

 

Hôm nay trời lạnh, chắc chỗ đó chẳng ma nào.

 

Đây là nơi Nguyễn Đường thể nghĩ là tương đối yên tĩnh, ai quấy rầy.

 

Chu Thừa Sâm rành đường Kinh Thị, nhưng cũng tới vài , phương hướng cảm của , còn nhớ một đường.

 

Nguyễn Đường nhắc : "Đi nhầm ."

 

"Không chỗ đó, công viên Hương Sơn."

 

Nguyễn Đường nghĩ ngợi, cũng .

 

cô chỉ cần tìm một chỗ , công viên Hương Sơn rộng thế, cô tin tìm một góc vắng vẻ.

 

Xe chạy đến gần công viên Hương Sơn tìm chỗ dừng .

 

Chỗ đỗ xe vắng tanh một bóng .

 

Chu Thừa Sâm tắt máy, vòng qua ghế phụ, mở cửa xe, trực tiếp bế bổng cô xuống.

 

Nguyễn Đường: "..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-775-em-quan-trong-hon.html.]

Chu Thừa Sâm ôm trọn cô lòng, như bế một đứa trẻ lớn xác, hai tay nâng cô lên, để cô thoải mái cánh tay , gục n.g.ự.c .

 

Nguyễn Đường ôm chặt lấy , nước mắt kìm trào , giây phút thật sự quá đỗi thỏa mãn, quá đỗi an tâm.

 

Hắn vẫn luôn giữ cách với cô, mật một chút cũng dám, khiến cô cảm thấy luôn sẵn sàng kết thúc mối quan hệ , trong lòng bất an.

 

tôn trọng cô, nhưng cô vẫn nhịn lo sợ.

 

Đặc biệt là khi gặp nhà cô xong, một rời khỏi Kinh Thị.

 

Dịp Tết, chỉ đêm 30 và mùng Một là gọi điện thoại một , đó thăm họ hàng, bên nhà ngoại là vùng núi, điện thoại, trong thôn thậm chí còn điện.

 

Hai mất liên lạc hai ngày, nhà ngày nào cũng càm ràm bên tai cô, tỏ vẻ ghét bỏ Chu Thừa Sâm mặt, cô cãi một trận to với họ.

 

Không dám cho , cũng liên lạc với , cô càng thêm bất an.

 

Mấy ngày nay, cô cứ lo lắng yên, đến Kinh Thị, nếu nhà cô vẫn đồng ý, thậm chí những lời quá đáng với , liệu chịu nổi mà chia tay với cô .

 

Rõ ràng tôn trọng cô nên mới hành động quá mật, nhưng mấy ngày nay cô suy diễn thành cố tình giữ cách, sẵn sàng rút lui, từ bỏ cô!

 

Chu Thừa Sâm một tay nâng cô, một tay nhẹ nhàng lau nước mắt mặt cô: "Đừng ."

 

Giọng khàn khàn.

 

Nước mắt Nguyễn Đường càng chảy dữ dội hơn.

 

"Anh thể đừng chuyện ! Hại em nhịn nữa !" Nguyễn Đường thẹn quá hóa giận, giơ tay quệt nước mắt.

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

Hắn cúi đầu hôn lên những giọt nước mắt của cô.

 

Nguyễn Đường: "..."

 

Mãi cho đến khi nước mắt cô ngừng rơi, mới hôn lên môi cô.

 

Đến khi cô thở nổi nữa, mới buông .

 

Nguyễn Đường đỏ mặt, ôm chặt lấy , vùi mặt n.g.ự.c .

 

Chu Thừa Sâm ôm cô, vuốt ve gáy cô: "Đợi em , giục một chút, báo cáo kết hôn của em phê duyệt xong, chúng đăng ký luôn."

 

Nguyễn Đường ngẩng đầu : "Anh đợi nhà em đồng ý ?"

 

Chu Thừa Sâm đôi môi sưng đỏ của cô, yết hầu chuyển động, ấn đầu cô trở n.g.ự.c , dời tầm mắt chỗ khác: "Không đợi, em quan trọng hơn."

 

Nguyễn Đường ôm chặt lấy , mặt vùi sâu lồng n.g.ự.c rắn chắc.

 

Chu Thừa Sâm cọ cằm lên đỉnh đầu cô: "Anh chỉ nhận sự đồng ý của gia đình em, chứ nhất định đợi họ đồng ý. Đi gặp họ là xuất phát từ sự tôn trọng, trao sự tôn trọng , nhưng họ đồng ý , vui thì quản ."

 

Chu Thừa Sâm: "Dù họ đồng ý cũng sẽ cưới em, kết hôn là chuyện của hai chúng , em vui lòng là , liên quan đến khác."

 

Nguyễn Đường ôm chặt eo .

 

Lần yên tâm .

 

Chu Thừa Sâm một tay ôm chặt cô, một tay xoa đầu cô: "Có dạo quanh đây ?"

 

Bây giờ về là , môi cô đỏ quá.

 

"Không động đậy."

 

Chỉ ôm thế thôi.

 

Chu Thừa Sâm hiểu ý cô, gì, siết chặt vòng tay, đường cong cằm và một bên mặt áp lên đầu cô.

 

Chóp mũi tràn ngập hương thơm tóc cô.

 

Hai cứ thế lặng lẽ ôm .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lần , mãi đến khi cô ôm đủ , chủ động đẩy , mới buông tay.

 

Nguyễn Đường buông xong, : "Em còn cõng em dạo nữa."

 

"..."

 

Hắn xoay đưa lưng về phía cô, khom lưng xuống.

 

Nguyễn Đường nhảy lên lưng .

 

Chu Thừa Sâm cứ thế cõng cô về phía .

 

Bữa tối hai ăn ở bên ngoài, ăn lẩu, môi Nguyễn Đường vẫn hết sưng, thể về nhà sớm thế .

 

Chu Thừa Sâm gọi điện về báo về ăn cơm, đó cứ thế cùng cô đến tận tối mịt, khi môi cô rốt cuộc cũng bớt sưng, sưng cũng thể giải thích là do ăn quá cay, mới đưa cô về nhà.

 

 

Loading...