Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 778: Quả thực hiếp người quá đáng!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:21:24
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay khi Phùng Bỉnh đá lăn lộn đất ôm đầu kêu la, cha phát hiện con trai biến mất nên rốt cuộc cũng tìm tới nơi.

 

Khổng Ninh hét lên: "Dì cả, bọn họ đ.á.n.h c.h.ế.t biểu ca!"

 

Mẹ Phùng hét chói tai lao tới: "Đừng đ.á.n.h nữa!"

 

Khổng Ninh cũng vội vàng chạy theo . Công việc của cô là do dì cả nhờ tìm giúp, lúc thể tiến lên hỗ trợ.

 

Chu Thừa Sâm thấy Khổng Ninh và Phùng chạy mới chịu dừng tay. Cũng đ.á.n.h cho tên thừa sống thiếu c.h.ế.t .

 

Mẹ Phùng bổ nhào lên Phùng Bỉnh, lóc gọi: "A Bỉnh, con chứ? A Bỉnh! A Bỉnh!"

 

Chu Thừa Sâm liếc Phùng Bỉnh, sang Khổng Ninh, nở một nụ với cô : "Tiểu Đường, chúng đăng ký kết hôn thôi."

 

Khổng Ninh chỉ cảm thấy ánh mắt của âm trầm đáng sợ, theo bản năng lùi một bước.

 

lúc , Phùng Bỉnh như ai đó bấm nút khởi động. Hắn bật dậy như cái lò xo, túm lấy tóc Khổng Ninh mà đ.á.n.h tới tấp!

 

"Á!"

 

Phùng Bỉnh đ.ấ.m từng cú đầu, : "Mày dám đăng ký với gã đàn ông hoang dã hả? Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày! Xem mày còn dám ! Còn dám nữa !"

 

Khổng Ninh giãy giụa kịch liệt: "Biểu ca, đừng đ.á.n.h nữa, em là Khổng Ninh đây mà! Em là em họ của đây! Á! Cứu mạng với!"

 

"Lại còn lừa tao? Tao đ.á.n.h gãy chân mày! Cho mày chừa thói lừa gạt! Cho mày bỏ trốn theo trai! Mày chạy ! Chạy !"

 

Từng cú đ.ấ.m giáng xuống! Từng cú đá tung !

 

Khổng Ninh cảm giác sắp đ.á.n.h c.h.ế.t, đòn roi tới tấp, tốc độ nhanh đến mức cô đau đớn thốt nên lời!

 

Cha Phùng vội vàng lao can ngăn.

 

Chu Thừa Sâm bên cạnh, vẻ mặt lạnh tanh.

 

Nguyễn Đường đến bên cạnh , ánh mắt lạnh lùng của lập tức đổi, trở nên dịu dàng. Anh nắm lấy tay cô, ngón tay cái nhẹ nhàng xoa nắn lòng bàn tay cô: "Em thương ?"

 

Giọng đầy ôn nhu. Nguyễn Đường lắc đầu.

 

Cha Phùng mỗi một bên cố sức kéo Phùng Bỉnh .

 

"A Bỉnh, đừng đ.á.n.h nữa! Đó là Khổng Ninh mà!"

 

"A Bỉnh, đó là biểu A Ninh! Không Nguyễn Đường ! Đừng đ.á.n.h nữa, Nguyễn Đường, là em họ Ninh mà! Nó là em họ con!"

 

Chu Thừa Sâm bỗng chốc phắt , ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo!

 

Ý là nếu Nguyễn Đường thì đánh, còn là Nguyễn Đường thì đ.á.n.h ?

 

Chu Thừa Sâm kéo Nguyễn Đường lưng che chở, lớn tiếng với Phùng: "Tiểu Đường, theo !"

 

Rồi sang với cha Phùng: "Tiểu Đường, chúng ! Đi đăng ký kết hôn."

 

Phùng Bỉnh lên cơn điên!

 

Lần đ.á.n.h loạn xạ phân biệt ai với ai, đ.á.n.h xong ruột, sang đ.á.n.h cha ruột đang can ngăn, đá bồi thêm Khổng Ninh đang bò rạp đất dậy nổi.

 

Ba bọn họ đ.á.n.h đến gà bay ch.ó sủa, kêu la oai oái.

 

"Đừng đánh! Mẹ là của con mà!"

 

"Dừng tay! Đồ khốn nạn! Tao là bố mày đây!"

 

"Đừng đ.á.n.h nữa! C.h.ế.t mất..."

 

...

 

Chu Thừa Sâm kéo Nguyễn Đường lùi xa một chút, tiếp tục xem.

 

Bà con chòm xóm xung quanh đều chạy xem náo nhiệt.

 

Ông nội Nguyễn, cha Nguyễn, Nguyễn ba đ.á.n.h đến khó phân thắng bại mà trợn mắt há hốc mồm. cảnh , trong lòng họ hả hê tả nổi!

 

Cha Nguyễn nhe răng : "Đánh! Đánh mạnh !"

 

Bị Phùng Bỉnh đ.á.n.h cho một trận, cha Nguyễn mới nắm đ.ấ.m của tên đau thế nào! Có thể tưởng tượng con gái ông đ.á.n.h nhiều như thì đau đớn đến nhường nào!

 

Hàng xóm vây xem cũng bàn tán xôn xao.

 

"Thằng điên thật ! Đến cha ruột mà cũng đánh."

 

"Trước từng thấy mặt Nguyễn Đường sưng vù, hóa tên tay tàn nhẫn như !"

 

"Quá kinh khủng! Tội nghiệp Tiểu Đường vớ một kẻ như thế, thảo nào mấy năm sợ đến mức dám về nhà."

 

"Kia là yêu của Nguyễn Đường hả? Vừa nãy đ.á.n.h giỏi thật."

 

"Đang nắm tay kìa, chắc chắn là yêu !"

 

"Phải tìm lợi hại như thế mới , chứ vớ loại thì ai dám lấy cô ? Không sợ đang yên đang lành nó đ.á.n.h tận cửa !"

 

"Nó còn cầm d.a.o đến tận nhà kìa! Mất mạng như chơi!"

 

"Sợ thật đấy!"

 

...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-778-qua-thuc-hiep-nguoi-qua-dang.html.]

Mặc kệ chỉ trỏ, Chu Thừa Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y Nguyễn Đường buông, chỉ lạnh lùng cuộc hỗn chiến của ba .

 

Nhân viên hành pháp nhanh tới nơi. Cũng là nhà ai báo công an.

 

"Dừng tay!"

 

"Dừng tay ngay!"

 

Vài nhân viên công an lập tức lao khống chế Phùng Bỉnh, ngay cả bọn họ cũng đ.ấ.m cho mấy cú.

 

Ra khỏi đồn công an thì trời gần 10 giờ sáng.

 

Mẹ Nguyễn đưa ông nội và cha Nguyễn đến bệnh viện bôi thuốc. Nguyễn Đường và Chu Thừa Sâm ở lấy lời khai xong mới .

 

Chu Thừa Sâm nắm tay Nguyễn Đường về phía xe, mở cửa che chở cho cô mới vòng qua ghế lái.

 

Chờ lên xe, Nguyễn Đường thắt xong dây an , cô : "Anh đưa em đến bệnh viện nhé, em xem ông nội và ba em thế nào."

 

"Được."

 

Chu Thừa Sâm nổ máy, lái xe về phía bệnh viện.

 

Vừa đến bệnh viện, đúng lúc gặp ba nhà họ Phùng .

 

Cha Phùng, Phùng và Khổng Ninh đều bôi thuốc. Cả ba mặt mũi bầm dập, sưng vù như đầu heo. Khổng Ninh mặt sưng đến mức híp cả mắt , thấy Nguyễn Đường liền oán hận trừng mắt.

 

Chu Thừa Sâm liếc mắt một cái. Khổng Ninh lập tức im bặt.

 

Nguyễn Đường đến mặt Khổng Ninh: "Là cô cố tình kích động Phùng Bỉnh đúng ?"

 

Khổng Ninh ánh mắt né tránh, miệng chuyện cũng còn linh hoạt: " cô đang cái gì!" Giọng ú ớ, rõ chữ.

 

Mẹ Phùng đ.á.n.h sưng húp một mắt, liền phắt sang Khổng Ninh.

 

"Chát!" Nguyễn Đường giáng cho cô một cái tát!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Khổng Ninh ôm mặt, đau đến mức biểu cảm dữ tợn: "Mày..."

 

Chỉ tiếc miệng đau đến nỗi mắng cũng xong! Mắng mỗi chữ "Mày" thì nghẹn . Khổng Ninh tức quá hóa giận, giơ tay định đ.á.n.h Nguyễn Đường!

 

Chu Thừa Sâm nhanh như chớp nắm chặt lấy cổ tay cô .

 

"Chát!" Nguyễn Đường nhân cơ hội tát thêm một cái nữa: "Cái tát nãy là ông nội đánh! Cái tát ba đánh!"

 

Khổng Ninh sắp tức điên, sức giãy giụa nhưng thoát .

 

"Nguyễn Đường, mày bệnh ! Liên quan gì đến tao! Tao báo công an! Mày buông tao !"

 

Nguyễn Đường quả thực là ỷ thế h.i.ế.p ! tức, miệng đau sưng, lời nào cũng lí nhí chẳng ai rõ.

 

Chu Thừa Sâm giữ chặt cô buông, về phía Nguyễn Đường: "Còn thiếu hai cái tát nữa."

 

Nguyễn Đường ngước .

 

Chu Thừa Sâm lạnh lùng vô tình : "Vì chính em, và cả vì nữa, tát cô thêm hai cái! Chỉ hai cái đủ !"

 

Khổng Ninh kinh ngạc tột độ. Đây mà là tiếng ? Quả thực h.i.ế.p quá đáng!

 

"Mày dám!"

 

"Chát! Chát!"

 

Hai cái tát cuối cùng Nguyễn Đường dùng nhiều sức! Tay cũng đau rát!

 

Lúc Chu Thừa Sâm mới buông tha cho Khổng Ninh. Anh cầm lấy bàn tay Nguyễn Đường, dùng ngón cái xoa nhẹ cho cô.

 

Chu Thừa Sâm cha Phùng, : "Hai bác vẫn khỏe chứ ạ?"

 

Sau đó vanh vách địa chỉ nhà họ Phùng.

 

"Địa chỉ sai chứ? Sau cháu sẽ chăm chỉ tới thăm nhà, hai bác nhớ đón Phùng Bỉnh về nhà sớm nhé."

 

Hai ông bà già: "..." Tên là ma quỷ ?

 

Chu Thừa Sâm sang Khổng Ninh: "Xem hôm qua ở sân bay, cô tưởng đùa? Vậy hẹn hôm nào gặp nhé."

 

Nói xong, Chu Thừa Sâm kéo Nguyễn Đường về phía phòng cấp cứu.

 

Khổng Ninh: "..."

 

Mẹ Phùng đợi hai khuất, liền túm lấy Khổng Ninh: "Tối qua cháu gì với A Bỉnh?"

 

Khổng Ninh lắc đầu, ăn bốn cái tát liên tiếp, mặt càng sưng, càng rõ: "Cháu ! Dì cả, dì đừng tin bọn họ hươu vượn!"

 

"Chát!" Mẹ Phùng tát cô một cái!

 

"Có cháu Nguyễn Đường sắp kết hôn để cố ý kích động A Bỉnh ? Có cháu xúi nó tìm Nguyễn Đường đòi đăng ký ?"

 

Lần Phùng Bỉnh tiếp tục đả thương , thậm chí còn mang theo dao, cô thì dù chạy chọt quan hệ cũng ai dám thả nó nữa ? Tất cả là do cô kích động Phùng Bỉnh! Mấy ngày nay A Bỉnh tù vốn quên Nguyễn Đường !

 

Khổng Ninh ôm mặt, lắc đầu nguầy nguậy.

 

"Chát!" Mẹ Phùng bồi thêm một cái tát nữa!

 

"Sau cháu còn dám kích động A Bỉnh nào nữa thì thử xem!"

 

 

Loading...