Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 783: Mùi vị của hạnh phúc

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:21:29
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thừa Sâm tắm xong trở phòng, Nguyễn Đường vẫn đang sấy tóc.

 

"Tối nào em cũng gội đầu ?"

 

Tối qua cô cũng gội. Con gái ngày nào cũng gội đầu hình như lắm, về già dễ đau nửa đầu.

 

Nguyễn Đường tắt máy sấy: "Không , tại tối nay ăn lẩu, cả mùi lẩu. Anh sấy ?"

 

"Sấy qua một chút." Chu Thừa Sâm tiến tới định cầm lấy máy sấy.

 

Nguyễn Đường đưa, dậy nhường chỗ: "Để em sấy cho, xuống ."

 

Chu Thừa Sâm từ chối, ngoan ngoãn xuống. Nguyễn Đường bật công tắc, trong tiếng máy sấy ù ù, chỉ vài ba cái cô khô mái tóc ngắn mềm mại của . Làm đàn ông tiện thật!

 

Nguyễn Đường đặt máy sấy xuống, rút phích cắm. Chu Thừa Sâm đợi cô xong, cánh tay dài vòng qua, kéo cô lên đùi . Nguyễn Đường giật , tim đập thót một cái, cơ thể theo bản năng cứng đờ.

 

Anh bế bổng cô lên, đặt xuống giường đè lên .

 

Tim Nguyễn Đường đập thình thịch, . Đêm nay là đêm tân hôn của bọn họ.

 

Chu Thừa Sâm từ cao xuống cô: "Em đêm nào là đêm tân hôn? Đêm nay là ngày 20 tháng 5?"

 

Ở quê, đăng ký kết hôn xem là cưới, đãi tiệc mới là cưới thật sự. Theo suy nghĩ của , định trải qua đêm tân hôn tối nay. Anh vốn định để dành đến đêm đãi tiệc rượu mừng, đó mới là quy trình thường thấy. Cô cũng bảo ngày 20 tháng 5 là ngày mỹ. Anh cho ngày đó càng thêm hảo.

 

hôm nay Nguyễn Đường trông mong như , tỉ mỉ trang điểm đến hai . Trưa nay mang ít quần áo qua đây để, thấy tủ quần áo giống lúc dọn dẹp tối qua. Tối nay lấy đồ tắm, phát hiện quần áo trong tủ đảo lộn nữa. Rõ ràng, vì hôm nay, cô tốn nhiều tâm tư, quần áo thử thử .

 

Trong lòng cô, hôm nay chính là ngày họ kết hôn. Cho nên hỏi một chút.

 

Nguyễn Đường: "..."

 

Câu bảo cô trả lời thế nào đây?

 

Chu Thừa Sâm nhanh đưa quyết định, cần cô trả lời nữa. Anh cúi đầu hôn cô.

 

ngày 20 tháng 5 là ngày mỹ. Đêm đó, nhất định sẽ cho cô một đêm tân hôn mỹ. mong chờ ngày họ đăng ký kết hôn đến . Ngay khoảnh khắc hỏi câu đó, nghĩ cách để cả hai ngày đều trở nên mỹ.

 

Đêm nay, cũng cho cô một đêm tân hôn độc nhất vô nhị.

 

Còn đêm 20 tháng 5, sẽ cho cô một đêm tân hôn mỹ tột cùng.

 

...

 

Cô vốn tưởng rằng hôm ở công viên Hương Sơn, dùng đủ sức lực , môi cô đến tận hôm nay vẫn còn tím tái, ngày nào cũng tô son mới dám khỏi phòng. So với hiện tại, nụ hôn hôm đó hóa vẫn còn gọi là dịu dàng.

 

...

 

Phát hiện ý đồ của , Nguyễn Đường kinh hãi, ngăn cản: "Đừng mà."

 

Chu Thừa Sâm gì, tiếp tục. Nguyễn Đường chẳng nên lời, giọng vỡ vụn.

 

...

 

Đêm khuya.

 

Chu Thừa Sâm dùng chiếc áo sơ mi trắng của bọc lấy Nguyễn Đường đang đỏ như tôm luộc, bế cô từ phòng tắm về phòng ngủ.

 

Chu Thừa Sâm đắp chăn cẩn thận cho cô: "Anh tắm cái , em ngủ ."

 

Phải dội nước lạnh mới bình tĩnh , nếu đêm nay khỏi ngủ.

 

Nguyễn Đường kéo tay : "Em giúp ."

 

Vừa ôm cô, cả nóng hực như cái lò lửa, lòng bàn tay càng nóng đến kinh .

 

Chu Thừa Sâm khuôn mặt cô đỏ bừng thấy rõ. Cô lấy bao nhiêu dũng khí mới ba chữ ?

 

"Không, cần." Anh khó khăn từ chối. Giọng khàn đặc, gần như phát tiếng. Anh thể chiều chuộng cô, nhưng đổi là cô , xót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-783-mui-vi-cua-hanh-phuc.html.]

 

Nguyễn Đường buông tay, gì, chỉ dùng sức kéo .

 

...

 

Đêm khuya, gió lạnh gào thét bên ngoài. Hai ôm chìm giấc ngủ trong niềm hân hoan từng trải nghiệm. Cả hai ngủ mà khóe miệng vẫn còn vương nụ .

 

Nguyễn Đường cả đời sẽ quên đêm tân hôn . Chu Thừa Sâm cũng sẽ quên. Bọn họ, cả hai đều sẽ bao giờ quên.

 

Ngày hôm , Nguyễn Đường tỉnh dậy, Chu Thừa Sâm cũng . Anh chạy từ thành phố về đơn vị việc nên dậy từ sớm, nỡ đ.á.n.h thức cô.

 

Nguyễn Đường tỉnh cũng chỉ thấy tờ giấy tủ đầu giường, nét chữ rồng bay phượng múa: Anh đây, bữa sáng ở trong nồi. Trưa tan về nhà ngay, em cần chờ cơm .

 

Hôm nay là thứ bảy, chỉ nửa ngày, chiều nghỉ.

 

Nguyễn Đường mỉm ngọt ngào, cất tờ giấy ngăn kéo, kẹp trang mới nhất trong cuốn nhật ký của , đó xuống giường, vệ sinh cá nhân, ăn bữa sáng tình yêu, mang theo kẹo mừng mua hôm qua .

 

Cô cố ý sớm mười lăm phút để phát kẹo mừng. Các đồng nghiệp nhận kẹo đều mừng cho cô. Nguyễn Đường xem là "gái ế lớn tuổi" của bệnh viện mà.

 

Có đồng nghiệp hỏi: "Khi nào mời uống rượu mừng đây?"

 

Nguyễn Đường đáp: "Tối mai mời đến Tụ Phúc Lâu ăn cơm nhé."

 

xong liền kêu lên: "Ôi, tối mai trực đêm! Không tham gia !"

 

Nguyễn Đường : "Không , mai thì vẫn còn cơ hội. Ba đang ở Bắc Kinh, việc ở thành phố, nhà chồng quê, cho nên chúng tính mấy tiệc cưới để tiện cho họ hàng bạn bè hai bên, đỡ để chạy chạy vất vả."

 

"Tiệc cưới đến lúc đó sẽ tổ chức một ở Bắc Kinh, một quê. Mai ai tham gia thì đến lúc đó thể về quê dự, hoặc cùng lên Bắc Kinh dự cũng . Mà cũng , tiệc mặt chắc chắn sẽ một nữa ở thành phố, nhà đẻ của mà."

 

Chuyện phát kẹo mừng là do Giang Hạ hỏi cô đăng ký xong định mời kẹo , Nguyễn Đường mới nhớ nên phát cho . Thường thì kẹo mừng phát lúc mời đám cưới, nhưng chia sẻ niềm vui cũng chẳng .

 

Sau đó Chu Thừa Sâm nghĩ còn mấy tháng nữa mới tổ chức tiệc, thời gian đăng ký và đám cưới cách xa quá. Sau lên thành phố thăm cô, chắc chắn sẽ ở chỗ cô. Tuy đăng ký nhưng đám cưới, sẽ họ kết hôn. Anh , đồng nghiệp thấy ngủ nhà cô, sợ ảnh hưởng đến cô, tưởng họ quan hệ nam nữ bừa bãi.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cho nên Chu Thừa Sâm bảo sáng nay cứ phát kẹo mừng , tối mai mời đồng nghiệp của cô ăn cơm. Vừa khéo ngày mai là mùng mười, nhà cũng từ Bắc Kinh về, nên tổ chức một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng chuyện đăng ký, cho họ là vợ chồng.

 

Các đồng nghiệp xong đều ngưỡng mộ : "Chà, chồng cô tâm lý quá!"

 

...

 

Trò chuyện với đồng nghiệp vài câu cũng đến giờ việc. Hôm nay, ngay cả các bệnh nhi đến khám cũng nhận tâm trạng Nguyễn Đường cực kỳ .

 

"Chị bác sĩ ơi, hôm nay chị vui lắm hả?"

 

Nguyễn Đường vui vẻ lấy kẹo mừng chia cho cô bé: " !"

 

Mẹ của bé hỏi: "Bác sĩ Nguyễn, đây là kẹo mừng ?"

 

Nguyễn Đường hào phóng thừa nhận: "Vâng ạ!"

 

"Chúc mừng, chúc mừng cô nhé."

 

...

 

Thế là đến trưa, Nguyễn Đường xuống nhà ăn bệnh viện mua đồ ăn mang về, cả bệnh viện đều kết hôn, ngay cả mấy cô phụ trách nhà ăn cũng , đều tìm cô xin kẹo mừng.

 

Nhiều xin quá, kẹo Nguyễn Đường mang theo phát hết sạch: "Giờ cháu nợ nhé, chiều cháu mang bù, tối mai mời uống rượu mừng ạ."

 

Cô chào hỏi đồng nghiệp xong, xách hộp cơm đựng hai món mặn vội vàng đạp xe về nhà nấu cơm. Hai món chắc chắn đủ, tủ lạnh ở nhà vẫn còn nguyên liệu hôm qua Chu Thừa Sâm chuẩn dư.

 

Chu Thừa Sâm về đến nhà hơn một giờ, mở cửa ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức, còn lẫn chút mùi khét.

 

Nguyễn Đường nhào lòng , kiễng chân hôn lên môi : "Anh về , ăn cơm đấy. Chỉ là món cá thích ăn em rán cháy." Nguyễn Đường chỉ nấu vài món, trong đó cá. Chu Thừa Sâm thích ăn cá nhất.

 

"Không , cá rán cháy cũng thích, càng cháy càng thơm." Chu Thừa Sâm ôm trọn cô lòng, cúi đầu trao cho cô một nụ hôn sâu.

 

Hóa mùi vị của hạnh phúc là thế đây. Không vì món ăn nấu ngon dở, mà là vì tâm ý ở trong đó.

 

 

Loading...