Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 792: Hắn Đều Phải Thành Oán Phu!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:21:39
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thừa Lỗi thấy con gái ngủ, liền nhẹ nhàng hạ cái chân "voi con" đang giơ cao của bé xuống, thuận tiện trả lời câu hỏi của Giang Hạ: "Đồng ý, hai thấy triển vọng cũng khá, bọn bàn bạc mỗi bỏ chút tiền , tham gia quản lý, chỉ chia hoa hồng..."

 

Chân của em út bố đặt xuống, bé liền buông lỏng Giang Hạ , ngửa, nhưng miệng vẫn chóp chép mút theo quán tính, trông cực kỳ đáng yêu.

 

Chu Thừa Lỗi chuyện với Giang Hạ, bế bé sang giường nhỏ ngủ cùng hai trai, để khỏi vướng víu giường lớn: "... Anh cũng với ông nội, ông cũng thấy nên cũng đầu tư theo, hơn nữa còn đầu tư nhiều hơn."

 

Chu Thừa Lỗi sắp xếp cho con gái xong xuôi, hai trai cũng b.ú xong và ngủ say, lấy bình sữa , đắp chăn cẩn thận cho ba đứa trẻ, giường, ôm Giang Hạ lòng, thuận thế hôn nhẹ lên vành tai cô, đó hôn dọc từ trán xuống .

 

Mỗi bắt đầu từ trán đều kiên nhẫn, Giang Hạ sợ lát nữa mệt đến mức chẳng nhớ gì, liền đẩy , đuổi xuống giường: "Đừng quậy nữa, chúng cũng đầu tư thêm chút tiền , mau tính xem trong tay chúng thể bỏ bao nhiêu tiền."

 

Chu Thừa Lỗi: "..."

 

Mấy ngày nay ban ngày cô xưởng, tối về chỉ lo của hồi môn cho Nguyễn Đường, khó khăn lắm mới chờ một buổi chiều cô rảnh rỗi, thế mà bắt đếm tiền?

 

Sau khi bố bỉm sữa, sắp thành oán phu đến nơi !

 

Ở chỗ cô, cái gì cũng quan trọng hơn !

 

Giang Hạ dỗ dành: "Thời gian còn nhiều, lát nữa bọn trẻ tỉnh dậy bây giờ, tối nay ngủ sớm một chút nhé."

 

Chu Thừa Lỗi mới hài lòng, dùng sức ôm cô một cái mới chịu buông tha.

 

Buổi chiều Giang Hạ thoát một kiếp, nhưng buổi tối trả nợ gấp bội.

 

Tám giờ tối ngủ, kết thúc lúc nào Giang Hạ cũng .

 

Chỉ chắc chắn qua nửa đêm, bởi vì lúc gần sáng cô liếc đồng hồ đeo tay.

 

Chu Thừa Lỗi còn luôn chê thể lực cô kém, cứ đòi bắt cô chạy bộ rèn luyện.

 

Giang Hạ cảm thấy kiếp cô vận động cả tháng cộng cũng bằng một ngày bây giờ.

 

Đương nhiên là trừ giai đoạn cấp hai , vì hồi đó t.h.i t.h.ể d.ụ.c cấp ba nên huấn luyện khá gắt.

 

Giang Hạ thầm than thở, chạy bốn vòng sân vận động cũng mệt như bây giờ, mơ mơ màng màng ngủ .

 

Ngày hôm bốn giờ sáng tiếng ch.ó sủa và tiếng đoàn quân bắt hải sản đ.á.n.h thức.

 

Giang Hạ ngủ trong lòng Chu Thừa Lỗi mơ màng, theo bản năng rúc đầu trong chăn, ý đồ ngăn cách những âm thanh đó: "Sao ồn thế?"

 

Chu Thừa Lỗi giơ tay bịt tai cô : "Người trong thôn bắt hải sản đấy."

 

Nhanh như sáng ?

 

Nghe thấy bắt hải sản, Giang Hạ tỉnh táo hơn vài phần.

 

Đi bắt hải sản khi thủy triều rút là một trong những thú vui của cô.

 

Hơn nữa đợt Tết thường ai rảnh bắt, cách cả tháng trời, trong biển chắc chắn nhiều đồ ngon, mấy loại ốc biển chắc cũng lớn ít.

 

Giang Hạ vỗ vỗ tay Chu Thừa Lỗi đang ôm , ý bảo buông : "Em bắt hải sản."

 

Chu Thừa Lỗi buông, cả như bạch tuộc quấn lấy cô, mặt vùi cổ cô, hàm hồ : "Không bảo mệt ? Ngủ thêm chút nữa ."

 

Lượng vận động tối qua đủ , hôm nay còn xới ruộng mạ, chuẩn gieo mạ, lạc và ngô cũng đến lúc trồng, sẽ chạy bộ nữa, thêm với cô một lát.

 

Giang Hạ vỗ vỗ cánh tay : "Không mệt, em hẹn với chị dâu hai bắt hải sản ."

 

Chu Thừa Lỗi bất mãn: "Em gì cũng thấy mệt, chỉ giường là nào cũng kêu mệt."

 

Giang Hạ: "..."

 

Giang Hạ bực buồn , nghĩ xem đây là vấn đề của ?

 

Ai mà chịu nổi chứ?

 

Cô từng đồng nghiệp kể, khi kết hôn sinh con, chuyện sẽ dần nhạt , thậm chí khi cả tháng chẳng nào.

 

thì !

 

Hứng thú của những giảm mà còn ngày càng nồng nhiệt hơn.

 

Cô thực sự chịu nổi, nhịn : "Vậy nên tự kiểm điểm xem quá cái đó ?"

 

Chu Thừa Lỗi: "Cái nào?"

 

"Lợi hại quá ?" Giang Hạ ôm , hôn lên cằm .

 

Râu ria lởm chởm cọ , nhột.

 

"..."

 

Khóe miệng Chu Thừa Lỗi nhếch lên, dùng sức hôn cô một cái, cam chịu bò dậy cùng cô biển.

 

Lúc hai xuống lầu, bố Chu và Chu cũng dậy.

 

Mẹ Chu thấy Giang Hạ dậy sớm như liền : "Đi bắt hải sản hả?"

 

Giang Hạ gật đầu: "Con hẹn chị dâu hai cùng ạ."

 

Mẹ Chu vốn dĩ cũng , hôm qua đào nhiều biển ở bãi bùn, bà định đào biển, liền : "Thế các con ! Mẹ ở nhà trông cháu cho."

 

Sau đó Chu dặn Chu Thừa Lỗi: "Chiều hôm qua nhiều đào biển ở bãi bùn bên , hôm nay chắc vẫn còn, đợi trời sáng con cũng xem thử."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-792-han-deu-phai-thanh-oan-phu.html.]

Giang Hạ dám đào biển lắm, phàm là động vật mềm cô đều sợ, giun với chạch cũng dám chạm , nhưng Chu Thừa Lỗi vẫn đáp lời: "Vâng."

 

Đợi trời sáng hẳn đào là .

 

Mẹ Chu cầm mấy quả trứng luộc cho bọn họ ăn đường.

 

Lúc Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường cũng sang, cả nhà bác cả cùng cụ ông cụ bà cũng tới, thế là mấy nhà cùng lái xe bắt hải sản.

 

Bãi biển lúc rạng sáng, ánh đèn lốm đốm.

 

Rất nhiều đều mang đèn pin biển.

 

Nguyễn Đường đầu tiên trời sáng bắt hải sản: "Đêm hôm thế mà cũng đông bắt thế ạ?"

 

Chu Thừa Sâm giải thích: "Có đôi khi gần sáng nhặt nhiều đồ hơn."

 

Giang Hạ: "Rất nhiều cá thích kiếm ăn ban đêm. Chúng xem đêm nay bắt nhiều mực ."

 

Nguyễn Đường: "Chị thích ăn mực."

 

"Em cũng thích, còn tôm tít nữa, tôm tít cũng ngọt, mùa tôm tít bắt đầu nhiều lên ."

 

Điền Thải Hoa nhịn giục: "Vậy nhanh lên nào!"

 

Thế là Giang Hạ, Nguyễn Đường và Điền Thải Hoa vội vàng chạy về phía bãi biển.

 

thì Giang Hạ , Điền Thải Hoa sẽ đó!

 

Giang Hạ thích đến những chỗ vắng .

 

Ba em Chu Thừa Lỗi theo ba phụ nữ.

 

Thủy triều vẫn rút hẳn, nước còn ngập đến bắp chân.

 

Đèn pin của Giang Hạ chiếu một cái, liền thấy một đàn tôm đang bơi trong nước!

 

Có đến mười mấy con!

 

"Đêm nay nhiều tôm quá!"

 

Điền Thải Hoa và Nguyễn Đường cũng thấy vài con, trực tiếp thò tay xuống bắt!

 

Điền Thải Hoa thì một phát bắt chuẩn luôn!

 

Nguyễn Đường thì một phát trượt luôn!

 

Tôm he phản ứng nhanh, tôm ở trong nước thế Giang Hạ một con cũng chẳng bắt , đừng là một đàn!

 

Chỉ khi nó cát cô mới nhặt .

 

"Chu Thừa Lỗi, mang vợt tay ? Có nhiều tôm he. Anh vớt ."

 

"Có." Chu Thừa Lỗi lấy vợt tay tiến lên, động tác nhanh nhẹn vớt một cái, hơn mười con tôm, chỉ hai ba con chạy thoát!

 

Giang Hạ chiếu thấy mấy con tôm khác: "Chu Thừa Lỗi, chỗ ! Mau tới đây!"

 

Chu Thừa Lỗi đổ tôm thùng, qua đó.

 

Nguyễn Đường đuổi theo con tôm một đoạn, vẫn bắt , cô đầu Chu Thừa Sâm: "Em chẳng bắt con nào cả, vợt tay ?"

 

"... Để bắt cho. Em thấy thì bảo ." Chu Thừa Sâm mang, dạo bãi biển bắt hải sản chứ khơi , ai mà mang đủ thứ như Chu Thừa Lỗi?

 

hiểu ! Chu Thừa Lỗi mang cái gì, cũng sẽ mang cái đó.

 

Đèn pin Giang Hạ quét qua một chỗ, thấy: "Chỗ !"

 

Chu Thừa Lỗi tới.

 

Nguyễn Đường cũng phát hiện: "Chỗ một con! Chỗ cũng ! Đây nữa! Nhanh lên!"

 

Chu Thừa Sâm vội vàng chạy tới.

 

bắt tôm giỏi bằng Chu Thừa Lỗi, cũng chẳng bằng Điền Thải Hoa.

 

Loay hoay một hồi, mấy con tôm, chẳng bắt con nào!

 

Nguyễn Đường tưởng giỏi, bắt mà chỉ lo tìm: "Chỗ cũng một con, chỗ nữa!..."

 

Kết quả đầu , vẫn tay trắng!

 

Nguyễn Đường: "..."

 

Chu Thừa Sâm: "... Tôm đêm nay khỏe."

 

Sự thật là trong mấy em, kém khoản bắt cá tôm bằng tay nhất, đến cả chị dâu cũng bằng.

 

Anh gọi Chu Thừa Lỗi: "A Lỗi, đưa vợt tay cho !"

 

Chu Thừa Lỗi giả điếc, thấy, kéo Giang Hạ chạy nhanh chỗ khác.

 

Tốc độ cực nhanh, lo lắng khác lãng tai.

 

Chu Thừa Sâm: "..."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

 

Loading...