Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 801: Cậu Bé Con

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:27:28
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Hạ vợ Chu Tuấn Kiệt cầm tiền dắt con trai vội vàng bỏ trốn.

 

Trên đối phương còn mang theo một cái túi hành lý, phỏng chừng là định nữa.

 

Không Phan Đái Đệ thấy .

 

Chu Binh Cường đang tắm, thấy tiếng ồn ào bên ngoài vội vàng mặc quần áo chạy .

 

Thấy hai đàn bà đang vật lộn đất, hàng xóm láng giềng đều đổ xem, đầu ông nổ tung!

 

Ông sĩ diện, sợ nhất là xảy loại chuyện mất mặt .

 

Thật là mặt mũi đều con mụ mất hết!

 

Ông vội vàng lao tách hai : "Đủ ! Đừng đ.á.n.h nữa!"

 

Vợ Chu Binh Cường ông kéo , vẫn còn cố giơ chân đạp Phan Đái Đệ: "Ông kéo gì? Con gà toi cướp tiền nhà ! Ông còn mau đòi !"

 

"Phổ! Con mụ già! Đó là tiền của tao! Vùng biển tao thuê nữa! Một ngày cũng dùng qua vùng biển nhà mày, mày còn định nuốt tiền của tao hả? Mày còn ác hơn cả con ch.ó Hoa Tú!"

 

"Hợp đồng ký xong xuôi, rõ ràng, bỏ thuê giữa chừng trả tiền thuê, bà kiện cũng thắng nổi . Trả tiền đây, thì báo công an, dám cướp tiền của ? Bắt bà bóc lịch!" Vợ Chu Binh Cường dùng sức đạp .

 

Chu Binh Cường giữ chặt bà , kéo bà về sân: "Thôi , bà thuê thì thôi, trả tiền cho bà . Giờ thằng Tuấn Kiệt thế , còn nuôi cá cái gì? Bà con làng xóm, đừng khó coi quá."

 

Vợ Chu Binh Cường nổi đóa: "Tại trả? Hợp đồng ký, chính vì nể tình làng nghĩa xóm, vùng biển đó cho bà thuê một năm rưỡi, tặng nửa năm! Bà nuôi cá cũng chẳng liên quan gì đến ..."

 

"Thôi , coi như bà bồi thường cho bà , hàng xóm láng giềng, bà đừng giậu đổ bìm leo!"

 

" giậu đổ bìm leo cái gì? thế là hợp tình hợp lý! Ông kéo gì! Tức c.h.ế.t mất..."

 

Mỗi năm đóng mấy ngàn bạc tiền thuê cái vùng biển vô dụng đó, tiền đ.á.n.h cá tích cóp trong nhà đều đem đóng thuê, khó khăn lắm mới tìm kẻ ngốc tiếp nhận, giờ ông giả !

 

...

 

Chu Binh Cường lôi vợ nhà, hai vợ chồng cãi ầm ĩ trong phòng, coi như cuộc tranh chấp kết thúc.

 

Phan Đái Đệ vội vàng tìm con dâu thứ hai để đòi hơn 5000 đồng .

 

Kết quả tìm khắp cả thôn cũng thấy bóng dáng !

 

Về đến nhà, con dâu cả của Phan Đái Đệ bảo: "Con thấy em dâu thu dọn quần áo, chắc là về nhà đẻ ?"

 

Phan Đái Đệ tất tả sang nhà thông gia tìm .

 

Nhà họ Chu.

 

Bố Chu cũng cảm thấy Chu Binh Cường thật đen đủi, liền hỏi Chu Thừa Lỗi: "Lồng bè biển sâu của chúng thể chịu bão cấp 12, vùng biển của họ chắc cũng nuôi chứ nhỉ? Dù bão cấp 12 cũng hiếm gặp."

 

Chu Thừa Lỗi: "Nuôi thì nuôi , nhưng rủi ro lớn quá."

 

Theo Chu Thừa Lỗi , đôi khi bão thấp hơn cấp 12, nhưng sức gió giật cũng thể đạt tới thậm chí vượt qua cấp 12.

 

Hơn nữa lồng bè biển sâu nhất nên đặt ở vùng biển vịnh trong, dòng chảy thông suốt, sóng gió nhỏ.

 

Dòng chảy thông suốt giúp đảm bảo lượng nước trao đổi và oxy hòa tan trong lồng, giữ cho lưới ở hình dạng cố định.

 

Cho nên bố cục lồng bè cũng giữ nhất quán với dòng chảy.

 

Hơn nữa tốc độ dòng chảy quá nhanh, sóng gió quá lớn, cá bơi ngược dòng tiêu hao quá nhiều năng lượng, ảnh hưởng đến sự sinh trưởng bình thường. Ăn nhiều mà lớn, khó nuôi.

 

Người đều thích sống trong môi trường an thoải mái, động vật cũng .

 

cũng nghĩa là môi trường khắc nghiệt thì thể sống sót.

 

Cho nên ai mà .

 

Tất cả đều dựa vận may.

 

Lồng bè lắp đặt xong, thả cá giống , Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi chuẩn trở về Kinh Thị.

 

Trước khi về Kinh Thị, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đưa ba đứa nhỏ bệnh viện tiêm phòng, tiện thể kiểm tra sức khỏe.

 

Chu Thừa Sâm lái xe đưa họ , tiện thể đón Nguyễn Đường tan về nhà.

 

Lại đến ngày nghỉ của Nguyễn Đường, nghỉ một ngày rưỡi.

 

Ba bế ba đứa sinh ba bệnh viện, kiểm tra sức khỏe ở chỗ bác sĩ Cao xong thì tiêm phòng.

 

Bố Giang tan sớm nửa tiếng, vội vàng tới bệnh viện thăm con gái và ba đứa cháu ngoại.

 

Ông đón lấy em út từ tay Giang Hạ: "Ông ngoại bế nào, em út sợ tiêm đúng ?"

 

Em út hiểu, liền gật gật đầu: "Dạ."

 

Bố Giang : "Ông ngoại ngay tiểu bảo nhà dũng cảm nhất, sợ tiêm, lát nữa tiêm con sẽ đúng ?"

 

Em út gật gật đầu: "Dạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-801-cau-be-con.html.]

 

Mấy về phía phòng tiêm chủng, liền gặp Nguyễn Đường đang mặc áo blouse trắng, chuẩn tan quần áo.

 

Nguyễn Đường hỏi: "Đi tiêm phòng ?"

 

Chu Thừa Sâm đang bế cả, theo bản năng xoay tránh cô: "Đang định qua đó đây. Em quần áo ! Bọn tìm y tá tiêm là !"

 

Nguyễn Đường thật sâu: "Được , em quần áo đây."

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

Sao dự cảm chẳng lành thế ?

 

Anh xuống đứa cháu trong lòng.

 

Để tránh cho cháu trai cháu gái ám ảnh việc tiêm phòng, Chu Thừa Sâm cảm thấy sự hy sinh của lớn, đắc tội với cả vợ !

 

mà Nguyễn Đường tiêm đau thật sự đấy!

 

Vào phòng tiêm chủng, một bé tầm bốn năm tuổi đang chuẩn tiêm, còn tiêm bù lu bù loa, giãy giụa điên cuồng trong lòng : "Con tiêm ! Con tiêm!"

 

Ba em tò mò bé.

 

Em út chút sợ, chỉ cửa đòi : "Công công, công công, a nha..."

 

Bố Giang hiểu ý, liền bế cô bé cửa, cố tình giả vờ hiểu hỏi: "Tiểu bảo thế?"

 

Em út tiếp tục chỉ về hướng cửa : "A a a a!"

 

cô bé chỗ .

 

Không chỗ !

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chu Thừa Sâm thấy đứa bé giãy giụa dữ dội, sợ cháu trai lớn cũng giãy theo, nhỡ giữ chặt, kim tiêm chọc tay thì khổ, liền giao cả cho Giang Hạ: "Thím tư, lát nữa em bế Đại Bảo tiêm nhé!"

 

Chu Thừa Lỗi bế hai dặn dò y tá xong, liền : "Em bế , cho em trai tiêm , lát nữa đến lượt cả."

 

Bố Giang liền trở bảo Chu Thừa Sâm: "Để bố bế cả tiêm cho, con bế em út ."

 

Thế là hai đổi trẻ cho .

 

Em út vẫn chỉ ngoài đòi .

 

Chu Thừa Sâm liền bế cháu gái ngoài, hai chú cháu quả thực cùng chung chí hướng: "Con bế nó ngoài, lát nữa đến lượt thì bế ."

 

Anh bế em út bước nhanh ngoài.

 

Cậu bé giữ chặt tiêm một mũi xong, vẫn toáng lên.

 

Mẹ dỗ dành giúp chỉnh quần áo.

 

Đại Bảo, Nhị Bảo cứ chằm chằm .

 

Nhị Bảo bé, với ba: "Ca ca."

 

Chu Thừa Lỗi: " , là trai."

 

Mẹ thấy : "Đừng nữa, con xem, em trai nhỏ đang con kìa."

 

Sau đó khen Nhị Bảo thông minh: "Con nhà chị thông minh thật đấy."

 

Cậu bé vốn đang gào , nín bặt, nước mắt ngắn nước mắt dài về phía Nhị Bảo.

 

"Ca ca." Nhị Bảo gọi một tiếng.

 

Mẹ bé bế con dậy: "Ái chà, em trai đáng yêu quá! Lớn lên xinh trai thật! Sao thể đáng yêu thế nhỉ? Bé tí lễ phép, chủ động gọi . Bé bao lớn ? Một tuổi ?"

 

Giang Hạ : "Chưa chị, mới hơn tám tháng chút thôi."

 

"Mới tám tháng gọi ! Con nhà chị một tuổi mới gọi ba . Thông minh thật đấy!"

 

Nhị Bảo lên tiếng: "Dì ~"

 

Mẹ bé càng ngạc nhiên vui mừng: "Ôi trời, quá thông minh! Lễ phép quá ! Anh chị dạy bé kiểu gì thế?"

 

Giang Hạ giao lưu với chị vài câu, thì đến lượt ba đứa sinh ba tiêm.

 

Mẹ bé cũng rời ngay, cứ bế con đó .

 

Lúc Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường cũng bế em út .

 

Cậu bé em út xinh như búp bê tây đột nhiên phán một câu: "Mẹ ơi, con em gái em gái con."

 

Chu Thừa Lỗi: "..."

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

 

Loading...