Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 802: Nàng Không Phải Ngươi Muội Muội

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:27:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ bé ngượng ngùng, mắng yêu: "Con cứ !"

 

Cậu bé bĩu môi: "Thế sinh cho con một em gái đáng yêu xinh như ."

 

"Con tưởng ! Con đời đừng mơ, chờ lớn lên tự cưới vợ sinh con gái thì may ."

 

Cậu bé chằm chằm em út: "Thế con cưới em gái !"

 

Chu Thừa Lỗi: "..."

 

Bố Giang: "..."

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

Mẹ ba đàn ông đằng đằng sát khí, chút chịu nổi nữa, vội vàng bịt miệng con trai: "Con đừng linh tinh!"

 

Sau đó sang xin Giang Hạ và : "Xin , xin !"

 

Chị giải thích thêm: "Nhà chỉ nó, nó đứa bạn là sinh đôi long phụng, nhà đó em gái, nên ngày nào nó cũng đòi em gái."

 

Giang Hạ đáp: "Trẻ con chuyện kiêng kỵ mà! Lời trẻ con thể coi là thật ."

 

"Đây là sinh ba ?"

 

"Vâng."

 

"Giỏi quá, thật đáng ngưỡng mộ, giờ kế hoạch hóa gia đình, sinh thêm một đứa cũng ."

 

Giang Hạ chỉ .

 

Lúc y tá : "Được , ba bé sinh ba, thể tiêm ."

 

Bố Giang bế cả lên ghế gỗ , cởi áo cho cháu dỗ dành: "Đại Bảo là cả, dũng cảm nhất đúng nào?"

 

Anh cả ông ngoại, gì.

 

Dũng cảm là cái gì? Cậu bé hiểu.

 

Bố Giang : "Chúng gương cho em trai em gái ?"

 

Em trai em gái thì hiểu, liền đầu em trai, cửa tìm em gái, đó chỉ tay về phía em gái: "Muội ."

 

Ý bảo ông ngoại là em gái ở đằng kìa.

 

Bố Giang , cháu ngoại lớn đúng là thông minh, ông tiếp tục dỗ: " , em trai, em gái cũng tiêm, cho nên Đại Bảo gương cho các em, nào?"

 

Anh cả liền gật đầu cái rụp.

 

Y tá sát trùng cánh tay nhỏ cho bé, : "Anh cả nào tiêm cũng , dũng cảm."

 

Dứt lời kim tiêm liền đ.â.m .

 

Anh cả chỉ nhíu mày một cái, y tá.

 

Y tá bắt gặp ánh mắt bất mãn của bé : "Đại Bảo giỏi quá! Có đau nào?"

 

Bố Giang cũng khen ngợi: "Đại Bảo giỏi quá, thật dũng cảm!"

 

Trẻ con cần khen ngợi động viên nhiều, Giang Hạ cũng : "Anh cả lợi hại thật! Tiêm cũng , quá tuyệt vời!"

 

Y tá rút kim , dùng bông ấn chỗ tiêm, : "Được ! Anh cả thật dũng cảm!"

 

Mẹ thấy thế liền bảo con trai: "Con xem em trai bé hơn con bao nhiêu tuổi còn kìa, con cũng nữa nhé?"

 

Cậu bé hổ đỏ mặt, gật gật đầu.

 

Em trai chẳng lẽ sợ đau ?

 

Y tá: "Đến lượt em trai!"

 

Cậu bé đầu xem em trai nhỏ .

 

Bố Giang bế cả dậy, Chu Thừa Lỗi xuống: "Đến lượt Nhị Bảo tiêm phòng, Nhị Bảo cũng là , gương cho em gái, ?"

 

Em trai sớm quên chuyện tiêm chọc , cũng chẳng hiểu ba gì, cứ gật đầu bừa: "Dạ."

 

Y tá khen: "Ngoan quá!"

 

Sau đó em trai cảm thấy cánh tay lạnh, nhói đau, đầu một cái, miệng mếu xệch.

 

Giang Hạ vội vàng xổm xuống, nắm lấy hai chân em trai dỗ dành: "Nhị Bảo của dũng cảm nhất đúng ? Nhị Bảo của chúng tiêm cũng đúng nào!"

 

Em trai , miệng mếu một cái thu về, mếu cái nữa thôi, cuối cùng khi kim rút , cũng thành tiếng.

 

Giang Hạ khen: "Giỏi quá! Nhị Bảo của chúng giỏi nhất!"

 

Cô giơ tay đón lấy em trai, ôm lòng hôn một cái.

 

Nhị Bảo lúc mới toét miệng.

 

Y tá khen: "Em trai thật dũng cảm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-802-nang-khong-phai-nguoi-muoi-muoi.html.]

 

Mẹ nhân cơ hội giáo d.ụ.c con: "Thấy ? Mọi tiêm phòng đều , con cũng dũng cảm như ?"

 

Cậu bé gì, cứ chằm chằm cô em gái nhỏ đáng yêu hơn cả em gái của Phó Luật Hoành .

 

Y tá: "Đến lượt em gái nào!"

 

Chu Thừa Sâm đưa em út cho Chu Thừa Lỗi.

 

Nguyễn Đường một cái, thế mà đến việc bế cháu tiêm phòng cũng dám?

 

Chu Thừa Lỗi đón lấy con gái, cởi áo cho bé, để lộ cánh tay nhỏ xíu: "Tiểu Bảo còn dũng cảm hơn các , cũng sợ tiêm đúng ?"

 

Y tá với em út: "Em gái đương nhiên cũng dũng cảm !"

 

Em út nhất nhà chẳng hiểu mô tê gì, chỉ hai đều thế, cũng nhe răng : "A a."

 

Sau đó khi kim đ.â.m , vẻ mặt bé sững sờ một chút, lập tức há to miệng định gào lên.

 

Giang Hạ sớm chuẩn , cũng chỉ em út .

 

Cô lập tức nhét một cái kẹo mút miệng con bé.

 

Em út: "..."

 

Nếm thấy vị ngọt, tiếng kịp bật biến mất.

 

Giang Hạ rút kẹo .

 

Em út mếu máo, mắt trông mong cái kẹo tay .

 

Lần đầu tiên cô bé ăn cái kẹo ngọt thế .

 

Tiêm xong, cô bé chỉ cái kẹo trong tay Giang Hạ: "Ma ma..."

 

Sau đó chổng m.ô.n.g đùi ba, đòi Giang Hạ bế!

 

Giang Hạ đưa kẹo cho con bé, cũng chia cho cả và hai mỗi đứa một cái.

 

Mẹ bé: "Con xem em gái cũng kìa."

 

Cậu bé: "Con cũng nữa, là do chuẩn tâm lý thôi."

 

Cậu bé xong chạy đến mặt em út, móc cái kẹo sữa Đại Bạch Thỏ của đưa cho bé: "Cho em !"

 

Em út cái liền định vơ lấy.

 

Chu Thừa Lỗi giữ tay con gái : "Cảm ơn bạn nhỏ nhé, em còn bé, ăn loại kẹo , sẽ hóc đấy."

 

Cậu bé: "..."

 

Giang Hạ lấy một cái kẹo mút mới đưa cho bé: "Cảm ơn con, cái dì cho con."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cậu bé từng thấy loại kẹo mút , nhận lấy: "Cảm ơn dì ạ! Con tên là Trâu Chính Dương, cái kẹo cũng cho em, chờ em lớn ăn."

 

Giang Hạ nhận lấy kẹo sữa Đại Bạch Thỏ: "Được , cảm ơn con."

 

Cậu bé vui vẻ chạy về bên cạnh .

 

Mẹ bé chào hỏi Giang Hạ, Nguyễn Đường và y tá dắt con .

 

Lúc một phụ nữ dắt một trai và một cô bé đáng yêu .

 

Cậu bé Trâu Chính Dương thấy họ xuất hiện, lập tức chỉ em út trong lòng Chu Thừa Lỗi : "Phó Luật Hoành, tớ cũng em gái !"

 

Chu Thừa Lỗi: "..."

 

Cậu bé Phó Luật Hoành liếc Tiểu Bảo: "Đấy em gái ."

 

"Phải! Tớ nhận xong!"

 

"Không , nhận vơ tính."

 

"Phải mà!"

 

"Cậu bảo thì là !" Cậu bé lười tranh cãi.

 

Trâu Chính Dương đắc thắng, đang định khoe em gái tiêm , phát hiện mấy Giang Hạ bế em út xa .

 

Phó Luật Hoành: "Em gái về nhà cùng ?"

 

Trâu Chính Dương: "..."

 

Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, ai để tâm.

 

Mấy rời bệnh viện, ăn trưa.

 

Giang Hạ cùng bố Giang ăn trưa xong, liền lên máy bay về Kinh Thị.

 

Trở Kinh Thị, Giang Hạ lao guồng bận rộn, bận học, bận chạy đôn chạy đáo ở mấy nhà máy, chuẩn cho hội chợ Quảng Châu.

 

 

Loading...