Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 805: Này Chính Là Bọn Họ Xưởng Trưởng

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:27:32
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong túi quà vặt lớn mà Giang Hạ tặng gồm một gói khoai tây lát, một gói khoai tây que, một gói phồng tôm, một gói cá khô nhỏ, một gói xúc xích lươn và một gói rong biển sợi, hương vị đều là ngẫu nhiên.

 

Các nhà máy khác cũng tặng kèm một hai loại sản phẩm tiêu biểu, mì ăn liền, đồ hộp chân giò hun khói, kẹo và bánh quy vân vân.

 

Cộng cũng đến mười mấy loại sản phẩm, túi quà vặt quả thực phong phú.

 

Bên trong túi quà còn catalogue sản phẩm của mấy nhà máy.

 

Giang Hạ đích thiết kế, tìm mấy bậc thầy ở viện thiết kế để tham khảo ý kiến.

 

Mạch lão còn mang sang Hồng Kông nhờ các chuyên gia thiết kế quảng cáo bên đó góp ý và chỉnh sửa.

 

Cho nên catalogue sản phẩm của mấy nhà máy cực kỳ tinh xảo.

 

Chi phí in ấn catalogue cũng tốn ít tiền.

 

Để catalogue in , hình ảnh sống động như thật, tất cả đều in ấn bên Hồng Kông.

 

Chi phí lên tới mười đồng một cuốn, Giang Hạ in một lèo năm vạn cuốn.

 

Có thể đơn hàng ở Hội chợ Quảng Châu còn chốt cái nào, Giang Hạ đầu tư mấy chục vạn .

 

Chuyện lan truyền khắp khu triển lãm thực phẩm, đều thì thầm bàn tán:

 

“Đồng chí Giang Hạ quả quyết thật đấy, đơn hàng thấy bỏ mấy chục vạn! Người bình thường ai dám thế?”

 

“Không chỉ mấy chục vạn , phỏng chừng lên đến cả triệu bạc chứ. xem trong túi quà mấy loại sản phẩm, giá trị chắc cũng mười đô la. Cô chuẩn năm vạn phần đấy.”

 

“Giá trị mười đô la, nhưng giá vốn chắc đến, tầm năm đồng thôi.”

 

“Năm đồng cũng rẻ! Thế cũng là 25 vạn !”

 

Mỗi năm lượng khách đến Hội chợ Quảng Châu đều tăng lên, năm nay ước tính bốn đến năm vạn lượt khách.

 

Giang Hạ tính toán mỗi khách triển lãm đều tặng một túi quà vặt, tức là chỉ riêng khách buôn thực phẩm, như cần tặng bốn năm vạn phần.

 

Thế nên nhiều nhà máy dám tham gia, chủ yếu là vì tặng năm vạn phần quà, dù một đồng một phần cũng mất năm vạn đồng !

 

Con quá lớn!

 

“Cũng đồng chí Tiểu Hạ kiếm vốn ? Đầu tư cả triệu bạc cơ mà, bán bao nhiêu sản phẩm mới vốn? Đồng chí Tiểu Hạ liều lĩnh quá.”

 

“Chắc chắn kiếm , nếm thử đồ trong túi quà của đồng chí Tiểu Hạ ? Khoai tây lát và khoai tây que ở Hợp tác xã Tiêu thụ, cửa hàng bách hóa bên chỗ chúng bày , đầy hai ngày cướp sạch!”

 

“Chỗ chúng cũng thế! Bán chạy cực kỳ! Ăn ngon lắm, bọn trẻ nhà cũng thích mê.”

 

...

 

Trong tiếng bàn tán của , một khách nước ngoài lẻ tẻ và Hoa kiều cuối cùng cũng đến hiện trường triển lãm.

 

Giang Hạ canh ở cửa chính, đầu tiên tới vẻ là một thương nhân Hoa kiều, cô mỉm đưa một túi quà vặt: “Xin chào, chào mừng ngài đến Tuệ Thành tham gia Hội chợ Quảng Châu thứ 57 của Trung Quốc chúng , đây là chút lòng thành do ban tổ chức Hội chợ chuẩn ạ.”

 

Đối phương đến từ Đài Loan, vui vẻ nhận lấy túi quà : “Năm nay còn quà nữa ? Túi quà thiết kế đấy, Hội chợ Quảng Châu của chúng ngày càng chu đáo.”

 

Giang Hạ đáp: “Cảm ơn ngài, hy vọng thể khiến ngài hài lòng hơn nữa. Xin hỏi ngài đến khu nào ạ? Có cần dẫn đường ?”

 

Mỗi hội trường Giang Hạ đều hỏi câu để họ thuộc ngành nghề nào.

 

Nếu là ngành dệt may và trang phục, Giang Hạ sẽ gửi thêm một tấm thiệp mời xem trình diễn thời trang.

 

Nếu là ngành thực phẩm, cô sẽ nhắc nhở đối phương khu triển lãm hoạt động ăn thử.

 

“Không cần , đến đây nhiều , tự xem bên nông sản, năm nay ở tầng mấy nhỉ?”

 

“Năm nay nông sản ở tầng hai khu Tây. Năm nay chúng thêm khá nhiều mặt hàng nông sản mới..., hy vọng ngài thể mua sản phẩm ưng ý.” Giang Hạ giới thiệu ngắn gọn, tạo sự mong đợi cho đối phương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-805-nay-chinh-la-bon-ho-xuong-truong.html.]

“Thế ? May mà đến sớm, cảm ơn cô nhé, đây.”

 

“Vâng, ngài thong thả!” Giang Hạ lễ phép động tác mời chuẩn mực, khiến chủ quản kinh doanh của nhà máy đó thầm tặc lưỡi.

 

Đây chính là xưởng trưởng nhà họ!

 

Lên phòng khách, xuống nhà bếp, phòng họp, tiếp khách quý, gì cũng giỏi!

 

Lại thêm một khách nước ngoài tới, khi tặng túi quà, Giang Hạ dùng tiếng Anh giao lưu với đối phương một lúc, nhờ một nhân viên dẫn khách sang khu máy móc nông nghiệp.

 

Lục tục thêm vài vị khách, chủ quản kinh doanh chứng kiến Giang Hạ chuyển đổi ngôn ngữ trôi chảy chút vấp váp, còn lưu loát hơn cả tình nguyện viên phiên dịch ở cửa!

 

Lợi dụng lúc rảnh rỗi, kìm hỏi: “Xưởng trưởng, cô học đại học chuyên ngành ngoại ngữ ?”

 

Người trong xưởng Giang Hạ học Đại học Q, nhưng cô học chuyên ngành gì.

 

Ở đó tình nguyện viên của Đại học Q, liền : “Đồng chí, nhầm ! Cô giáo Giang từng là giảng viên khoa Ngoại ngữ trường chúng , hiện tại là cố vấn khoa Ngoại ngữ. chuyên ngành cô học là Thiết kế thời trang!”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chủ quản kinh doanh: “...”

 

Nghĩa là ?

 

Học thiết kế thời trang, là giảng viên ngoại ngữ, còn là cố vấn?

 

Tại từng chữ đều hiểu, mà ghép cả câu thì chẳng hiểu gì sất?

 

Giang Hạ cũng rảnh giải thích cho , bởi vì vị thương nhân Hoa kiều đầu tiên .

 

“Cô ơi, gian hàng khoai tây lát thế?”

 

Vị thương nhân khi trong, tùy ý qua túi quà vặt, liếc mắt cái thấy gói khoai tây lát.

 

Ông chút ngạc nhiên, trong nước cũng nhà máy thực phẩm sản xuất khoai tây lát ?

 

Không màng chuyện thất lễ, ông với tâm lý thử cho , xé ngay gói khoai tây lát ăn thử tại chỗ!

 

Xốp, thơm, giòn!

 

Vị và hương thơm quả thực tuyệt vời!

 

Ngon hơn cả loại ông từng ăn ở nước ngoài và Đài Loan.

 

Thế là ông lập tức tìm Giang Hạ.

 

Giang Hạ : “Để bảo nhân viên đưa ngài .”

 

Chủ quản kinh doanh cũng là mắt , nếu cũng chẳng chủ quản, đợi Giang Hạ sai bảo, lập tức : “Thưa ngài, đây là khoai tây lát do xưởng thực phẩm nhà chúng sản xuất! Còn đây là xưởng trưởng Giang của chúng , cảm ơn ngài công nhận sản phẩm của xưởng. xin phép đưa ngài đến gian hàng của chúng tham quan!”

 

Thương nhân Hoa kiều xong ngạc nhiên đ.á.n.h giá Giang Hạ, xưởng trưởng đích cửa hội trường phát sản phẩm?

 

Một tặng nhiều như ? Không ngờ còn trẻ thế mà quyết đoán như , hơn nữa co dãn , là việc lớn!

 

Ông đưa tay , tự giới thiệu: “ họ Bao. Trẻ tuổi thế xưởng trưởng, xưởng trưởng Giang lợi hại thật, hậu sinh khả úy!”

 

Giang Hạ đáp: “Cảm ơn ngài quá khen. Mới mở xưởng, kinh nghiệm còn thiếu sót, còn học hỏi các vị tiền bối nhiều. để đồng nghiệp đưa ngài tìm hiểu sản phẩm bên nhé, xưởng chúng nhiều sản phẩm, hơn nữa đều thể ăn thử, hy vọng khi nếm thử ngài sẽ cho chút ý kiến. còn tiếp đãi khách ở đây, lát nữa sẽ qua đó ạ.”

 

Chủ quản kinh doanh lập tức cung kính động tác mời: “Mời ngài Bao!”

 

Vị thương nhân họ Bao đáp: “ xem đây! Khoai tây lát vị ngon lắm!”

 

Giang Hạ dặn dò chủ quản kinh doanh: “Tặng thêm cho ngài một ít sản phẩm của xưởng , và cho ngài về chính sách ưu đãi của xưởng, năm nay là đầu tiên xưởng chúng tham gia Hội chợ Quảng Châu, ưu đãi lớn.”

 

“Vâng.” Chủ quản kinh doanh đáp lời, dẫn vị thương nhân .

 

Lúc hai chiếc xe buýt tiến hội trường.

 

 

Loading...