Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 821: Thôi, đừng đi chọc hắn!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:28:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thừa Sâm hiểu đầu đuôi: “Sao thế ?”

 

Kết hôn đưa sính lễ tố cáo?

 

“Mấy hôm con trai một vị lãnh đạo kết hôn……”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nguyễn Đường liền giải thích một chút.

 

Hóa sáng nay lúc 8 giờ, ông nội Nguyễn đường tập thể d.ụ.c buổi sáng về, thấy mấy bà hàng xóm nhiều chuyện bàn tán ở ven đường về việc một vị lãnh đạo tổ chức tiệc cưới ở khách sạn lớn nào đó tố cáo.

 

Ông nội Nguyễn xong liền hỏi thăm kỹ càng, đối phương tổ chức đám cưới cho con trai ở tiệm cơm, tổng cộng tám bàn, thực đơn tôm hùm, hải sâm, sơn hào hải vị gì cũng đủ. Kết quả là ngay ngày hôm đám cưới tố cáo, khi điều tra thì xử phạt kỷ luật Đảng, hơn nữa còn giáng chức.

 

Ông nội Nguyễn xong lập tức chạy về nhà bảo Nguyễn Đường gọi điện cho Chu Thừa Sâm, kết quả là bà ngoại điện thoại, bọn họ xuất phát .

 

Cả nhà đều sợ Chu Thừa Sâm đưa sính lễ quá nhiều sẽ tố cáo.

 

Sau đó bà nội Nguyễn cố ý ngoài cổng đại viện chờ.

 

Vừa lúc buổi sáng trong đại viện mua đồ ăn và đông, hỏi bà đó gì, bà liền cháu rể mang sính lễ tới, bà ngóng xem đến , thuận tiện kể luôn chuyện Chu Thừa Sâm là ngư dân, thuyền đ.á.n.h cá trong nhà kiếm nhiều tiền.

 

Nếu vì chuyện thì với tính tình của bà nội Nguyễn, bà sẽ bao giờ khoe khoang những thứ đó.

 

Bà chính là cho nhà họ Chu tiền, để chuẩn tâm lý với sính lễ, đừng mà chuyện bé xé to.

 

Chu Thừa Sâm nghĩ tới trùng hợp như , rõ ràng hiện tại nhiều chuyện nới lỏng hơn nhiều.

 

Hắn trấn an Nguyễn Đường: “Là sơ suất, lẽ nên đưa tới từ lúc trời sáng, như sẽ ai thấy. Người bình thường sẽ vô duyên vô cớ tố cáo, nhà ai mà chẳng lúc con cái kết hôn. Nếu em sợ nhà họ Phùng tố cáo, tối nay dạo quanh lầu nhà bọn họ một vòng.”

 

Nguyễn Đường: “……”

 

Còn nữa hả?

 

“Bất quá, lượng sức bọn họ cũng dám.”

 

Lần Chu Thừa Sâm tới Kinh Thị lễ hỏi, đường gặp Phùng và cô em họ của Phùng Bỉnh. Hai thấy xuất hiện ở gần nhà thì sợ tới mức mặt mày trắng bệch, vốn định về nhà nhưng đổi hướng cửa hàng bách hóa mua đồ.

 

Nguyễn Đường: “Cũng nhất định là nhà họ sẽ tố cáo, ai kẻ nào ghen ăn tức ở .”

 

Trong công việc luôn đối thủ cạnh tranh, sống cùng trong một khu đại viện.

 

“Tố cáo cũng sợ, cây ngay sợ c.h.ế.t . Thuyền đ.á.n.h cá trong nhà mỗi một khoản thu nhập bán đều ghi chép, hơn nữa mỗi tháng đều mang theo biên lai cùng giấy chứng minh thu nhập của đại đội đóng thuế. Tất cả thu nhập đều hợp pháp hợp quy, tố cáo cũng thành. Hơn nữa sính lễ đưa cũng nhiều, chỉ là thêm một chiếc xe máy mà thôi, đưa cũng là xe , chắc cũng rảnh rỗi như nhỉ?”

 

Chuyện đóng thuế Nguyễn Đường cũng , cô cũng quá lo lắng, chỉ là ông nội lo thôi. Ông nội sĩ diện, trong mắt ông việc tố cáo, điều tra là chuyện vẻ vang gì.

 

“Mẹ em mua nhiều đồ điện như , đến lúc đó vận chuyển về cho em của hồi môn thuê xe ba gác chở mấy chuyến mới hết.”

 

Chu Thừa Sâm: “Không cần mang về của hồi môn , để cho hai già dùng , đều là đồ điện trong nhà đang thiếu. Nhà chúng cái gì cũng , ở nhà cũng mua hai chiếc xe máy, đến lúc đó để một chiếc xe máy nữ ở thành phố, em về thể lái, xe nam thì lái về thôn, khi nào em nghỉ thì lái xe máy đón em về nhà.”

 

Chờ cuối năm tiền mua một chiếc xe jeep, về đón cô về thôn sẽ lái ô tô.

 

Nguyễn Đường với Chu Thừa Sâm: “Mẹ em còn sính lễ của quý giá như , tiền biếu còn đưa nhiều thế gì? Mẹ lo tiêu hết sạch tiền.”

 

Chu Thừa Sâm ôm chặt eo cô, kéo cô sát : “Không dùng thành ý lớn nhất để cưới em về nhà ? Cho nên đối với , sính lễ nhiều đến cũng quý giá bằng em.”

 

“……”

 

Đột nhiên lời âu yếm, tim Nguyễn Đường đập thình thịch, tiếp lời , đành sang chuyện khác: “Chuẩn sính lễ tốn chắc một vạn nhỉ? Trên còn tiền ?”

 

Nguyễn Đường dùng tiền bán sò điệp, còn mua một căn hộ 4 phòng ngủ 2 phòng khách ở thành phố, hơn nữa giấy tờ nhà đất chỉ tên một cô.

 

Chu Thừa Sâm khuôn mặt trắng hồng của cô: “Yên tâm, tiền tiệc cưới vẫn chứ.”

 

Nguyễn Đường trừng một cái, cô là lo lắng chuyện tiền tiệc cưới ?

 

Chu Thừa Sâm cúi đầu hôn cô một cái. Hai cũng mấy ngày gặp, tuy hôm qua mới gặp nhưng nhà ở đó nên chẳng gì. Đang định nụ hôn sâu thêm thì bên ngoài truyền đến tiếng gọi: “A Sâm, Tiểu Đường, ăn cơm thôi!”

 

Nguyễn Đường giật , vội đẩy đáp lời: “Tới đây ạ!”

 

Do vấn đề thời gian, Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường còn về , xin nghỉ nhiều ngày như . Đưa sính lễ xong, ngày hôm họ liền tổ chức một hôn lễ đơn giản ở Kinh Thị.

 

Là thật sự đơn giản!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-821-thoi-dung-di-choc-han.html.]

Người thời nay tổ chức tiệc cưới hoặc là ở nhà ăn quốc doanh, hoặc là dựng rạp trong ngõ hẻm sân nhà, hoặc là tổ chức ở hội trường cơ quan. Có một nhà máy còn trợ cấp cho việc tổ chức tiệc cưới tại đơn vị, nhưng đơn vị nào cũng phúc lợi .

 

Đơn vị của Nguyễn Đường và Chu Thừa Sâm ở Kinh Thị nên điều thể.

 

Cho nên Chu Thừa Sâm sớm đặt bàn tiệc ở nhà ăn quốc doanh.

 

Cũng là do xui xẻo, ông nội Nguyễn kiên quyết mời quá nhiều để tránh nguy cơ tố cáo, cuối cùng chỉ hai bàn.

 

Một bàn tính cả rượu t.h.u.ố.c là 60 đồng, còn cần phiếu gạo, phiếu thịt và phiếu dầu.

 

Hai bàn trắng cũng chỉ hai bên gia đình ăn với một bữa cơm.

 

Nếu Chu Thừa Sâm đặt sáu bàn thể trả , ông nội Nguyễn còn định đổi thành dựng rạp trong sân khu tập thể mấy bàn cho xong.

 

Hiện tại đành chia ba mời khách. Số họ hàng còn chờ mặt sẽ chia mời sớm hoặc mời muộn.

 

Giang Hạ nhớ rõ chỉ hai năm nữa thôi Kinh Thị sẽ hủy bỏ phiếu ngoại hối, dân bình thường đều thể tổ chức tiệc ở một khách sạn lớn, nhưng chi phí cao, tầng lớp công ăn lương bình thường nào cũng tiền tiệc rượu ở nhà hàng.

 

Sau khi tiệc rượu kết thúc, lúc một nhà rời khỏi phòng bao tiệm cơm thì gặp Khổng Ninh cũng tới ăn cơm.

 

Khổng Ninh thấy Nguyễn Đường mặc váy đỏ, Chu Thừa Sâm mặc âu phục, trang điểm y như cặp đôi mới cưới, cô sửng sốt một chút.

 

Sau đó theo bản năng về phía phòng bao, xem bên trong bày bao nhiêu bàn tiệc.

 

Hôm qua một vụ chấn động thành phố, bọn họ thế mà còn dám ngược chiều gió, tổ chức tiệc rượu ở nhà hàng ?

 

Chính trong khoảnh khắc sửng sốt , Chu Thừa Sâm cũng thấy cô . Khổng Ninh trốn cũng kịp, nhưng cô vẫn theo bản năng lùi .

 

Gã đàn ông là tên biến thái, từng theo dõi cô hai lúc tan tầm!

 

Chu Thừa Sâm gọi cô : “Đồng chí Khổng, hôm nay là ngày vui của và Nguyễn Đường, mời cô và gia đình họ cô ăn kẹo mừng, phiền cô giúp đưa cho bọn họ, nếu cô đưa, tự đưa cũng .”

 

Chu Thừa Sâm liền lấy từ trong túi mấy gói kẹo mừng đưa cho cô .

 

Mặt Khổng Ninh trắng bệch: “Không, cần!”

 

Chu Thừa Sâm mặt mang nụ , ngữ khí ôn hòa nhưng dung cự tuyệt: “Cần chứ, cầm lấy ! Nhận lấy kẹo mừng, cùng vui vẻ hòa thuận chẳng lẽ ? ?”

 

Khổng Ninh sợ tới mức theo bản năng nhận lấy: “!”

 

Chu Thừa Sâm : “ , nãy cô rõ trong phòng mấy bàn ? Không rõ thì cho cô nhé, hai bàn, mỗi bàn tiệc 60 đồng, cô tố cáo !”

 

“……”

 

“Ai thèm tố cáo!” Khổng Ninh chối đây đẩy.

 

Tên bệnh thần kinh , so với họ cô còn thần kinh hơn!

 

Khổng Ninh ném câu đó vội vàng cầm kẹo mừng bỏ .

 

Ra khỏi tiệm cơm, thấy thùng rác, cô liền ném ngay mấy gói kẹo mừng đó !

 

Vừa nãy trong khoảnh khắc đó, quả thật cô nảy sinh ý định tố cáo bọn họ.

 

Chu Thừa Sâm đều toạc như , cô còn dám?

 

Hơn nữa chỉ hai bàn, tố cáo cũng vô dụng. Gia đình đông ngoài ăn cơm cũng chia hai bàn .

 

Người nhà họ Nguyễn sẽ ngu ngốc đến mức ngược chiều gió gây án .

 

nghĩ đến việc Chu Thừa Sâm là tên điên còn điên hơn cả họ , hơn nữa là một kẻ điên đầu óc, giống họ cô phát điên lên là mất não!

 

Chu Thừa Sâm mà nổi điên g.i.ế.c cô , e rằng cảnh sát cũng tìm thấy chứng cứ.

 

Nghĩ đến đây, Khổng Ninh từ bỏ ý định tố cáo.

 

Thôi, đừng chọc !

 

Kẻo c.h.ế.t thế nào cũng .

 

Nghĩ đ.á.n.h vẫn còn thấy đau.

 

 

Loading...