Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 822: Chuẩn bị trước hôn lễ

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:28:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở kinh thành xong xuôi tiệc rượu, nhà họ Chu sáng sớm hôm liền về làng chài nhỏ.

 

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi qua một tuần mới trở về, một học, một đến thư viện học tập, tìm giáo sư thỉnh giáo.

 

Hôm nay là ngày 18 tháng 5 âm lịch, cả nhà năm , mang theo ông bà ngoại cùng mợ hai, cô em họ nhỏ cùng trở về làng chài.

 

Bọn họ về đến nhà lúc chạng vạng tối, nghỉ ngơi một đêm.

 

Ngày hôm , Giang Hạ khi thức dậy buổi sáng liền bắt đầu hỗ trợ chuẩn hôn lễ cho Chu Thừa Sâm.

 

Làm vệ sinh thì vệ sinh, mượn bàn thì mượn bàn, mượn bát thì mượn bát, trang trí phòng tân hôn thì trang trí phòng tân hôn.

 

Mẹ Chu còn tìm để ngày mai cùng đón dâu và sang hỗ trợ nấu cỗ.

 

Mẹ Chu cầm một xấp bao lì xì, hớn hở cửa tìm .

 

Chu Thừa Sâm dẫn mấy đứa nhỏ trang trí phòng tân hôn, dán chữ Hỷ lên cửa sổ, cửa lớn.

 

Chu Chu và Chu Oánh vui vẻ cầm chữ Hỷ ướm thử lên cửa sổ: “Thím út ơi, như thế ngay ngắn ?”

 

Giang Hạ đang cùng Điền Thải Hoa, bà cố và những khác ở trong sân nhà Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Hâm mượn bàn ghế bát đũa về.

 

Phải rửa sạch sẽ để dự phòng, ngày mai quá nhiều việc .

 

Nghe Giang Hạ ngẩng đầu thoáng qua: “Ngay , mắt của các con lắm.”

 

Hai cô bé xong vui rạo rực bắt đầu định vị, đó phết một ít hồ dán lên chữ Hỷ, lên ghế dán .

 

Câu đối dán xong, chữ Hỷ dán xong, căn nhà liền thấy đặc biệt vui mừng.

 

Buổi chiều, Giang Hạ cùng mấy phụ nữ bắt đầu các loại bánh trái: Bánh rán phồng (bánh cam), bánh xốp, bánh củ cải, bánh nếp, bánh gối, bánh bò, vân vân.

 

Trong sân nhỏ nhà Chu Thừa Sâm, đang dùng cối đá xay bột gạo, bào sợi củ cải, nhào bột, rang đậu phộng, sạch móng heo.

 

Một món ăn cũng chuẩn , như món móng heo Bạch Vân thì luộc chín , ngâm giấm trắng, nếu ngày mai sẽ ngấm gia vị.

 

Một bà thím trong thôn đang xay bột bánh củ cải, hỏi Giang Hạ: “Tiểu Hạ giỏi giang như bánh rán phồng ?”

 

“Cháu rành lắm, đang học ạ, nhưng mà khó quá.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Mẹ chồng và chị dâu cháu là cao thủ bánh rán phồng trong thôn đấy, họ bánh to tròn, nhà ai trong thôn bánh rán đều mời họ, bảo họ dạy cháu .”

 

“Dạy ạ, nhưng học , tay chân vụng về quá.” Giang Hạ .

 

Rõ ràng cầm một cục bột nếp xoay xoay ở hổ khẩu tay, nắn nắn một chút là ngay một viên cầu rỗng ruột, tưởng dễ, nhưng chính khó.

 

Người khác nặn cái bánh tròn béo, cô nặn thì nhăn nheo như cái bánh bao, mà còn là loại bánh bao da mỏng nở hết, bánh bao rỗng ruột.

 

Mẹ Chu dạy cô một chút: “…… Lúc con nặn, lực độ và tốc độ đều đều tay, khi nặn hình dạng thì để bột tự nhiên rủ xuống. Nắn đến tầm thì bắt đầu thu nhỏ miệng , thu xong thì véo thế . Hai cái đầu nhọn lát nữa chiên lên là nó tự phẳng.”

 

“Dạ.” Sau đó Giang Hạ kiên nhẫn quan sát tốc độ và thủ thế của Chu cùng , thử mười mấy cái mới tìm chút bí quyết, đó liền cái hơn cái .

 

Làm hỏng 190 cái bánh rán phồng, cuối cùng Giang Hạ cũng thành công một cái tròn béo, chứ nhăn nhúm như bánh bao nữa!

 

Cái món đúng là khó học thật, khó hơn sủi cảo nhiều.

 

Bởi vì nắn một khối bột nếp thành một viên cầu rỗng ruột, da mỏng, tròn trịa no đủ chút nếp gấp nào cũng dễ dàng, cần chút kỹ xảo.

 

Nhớ năm đó học sủi cảo, cô học một ngay.

 

Mọi thấy Giang Hạ cuối cùng cũng học , : “Không hổ là mở xưởng thực phẩm, học cái gì cũng nhanh.”

 

Giang Hạ , cô cảm thấy món tuyệt đối là loại điểm tâm cô học chậm nhất.

 

Lúc chiên bánh, mẻ đầu tiên chiên ba cái.

 

Ba cái bánh thả dầu nóng, dùng muôi thủng nhẹ nhàng xoay chuyển, bánh trắng béo sẽ dần dần nở to, chuyển vàng, cho đến khi kích thước tăng thêm nữa, bề mặt vàng kim, coi như chiên xong.

 

Mẹ Chu bánh rán chiên cái nào cái nấy to như quả dưa gang, vỏ mỏng gần như trong suốt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-822-chuan-bi-truoc-hon-le.html.]

Bà vớt ba cái bánh lên, dùng một cái bát miệng rộng đựng đặt lên bàn thờ Táo quân, với Giang Hạ: “Mẻ đầu tiên hiếu kính Táo quân , những mẻ chiên mới to .”

 

Giang Hạ đồng ý: “Dạ.”

 

Mấy bà thím trong thôn liền cảm thấy Giang Hạ ngoan ngoãn lanh lợi, cần tin , nhưng cứ ngoan ngoãn , giống con dâu nhà , hở là bảo mê tín, lung tung!

 

Người dân vùng biển, đời đời kiếp kiếp khơi đ.á.n.h cá kiếm sống, sống c.h.ế.t đều dựa vận may, dù thì các bà cũng tin. Cúng thần cúng ông bà đều đặc biệt thành kính.

 

Không ngoài dự đoán, những cái bánh Giang Hạ lúc đầu đều nở , giống của khác to tròn, chỉ cái cuối cùng mới giống của .

 

Bất quá bánh rán khi khỏi chảo dầu lâu sẽ xẹp xuống, lúc đó tất cả bánh đều xẹp, cũng chẳng cả, mấy cái cô chỉ thấy vỏ dày hơn thôi.

 

Bánh rán lúc lò là ngon nhất, Giang Hạ một ăn ba cái.

 

Sự thật chứng minh vẫn là vỏ mỏng thì mềm và ngon hơn.

 

Chu Thừa Lỗi tới, liếc bánh mới lò, cầm một cái vỏ dày nhất, chiên sắp chuyển sang màu đen.

 

Giang Hạ: “Loại vàng ươm to tròn mới ngon.”

 

Chu Thừa Lỗi: “Không , nếm thử cái em .”

 

Hắn thích ăn món , nếu Giang Hạ thì cũng chẳng ăn.

 

“……”

 

Thế thì khẳng định cái nhất chính là cô ?

 

Giang Hạ chỉ một cái to tròn: “Cái là thành quả cuối cùng của em đó.”

 

Chu Thừa Lỗi quyết đoán gắp lên đút cho bọn nhỏ ăn.

 

Ngày cả nhà bận rộn đến 10 giờ tối mới ngủ, ngày hôm Giang Hạ đến 5 giờ sáng dậy.

 

Hôm nay là ngày trọng đại đón dâu, càng bận rộn hơn.

 

Giang Hạ tiên sân hái một ít hoa hồng đỏ, hoa hồng cam và hồng phấn, dẫn theo Chu Chu và Chu Oánh trang trí xe hoa đón dâu.

 

Hoa hồng Điền Thải Hoa trồng bên sân nhà cũng cắt mang sang cho Giang Hạ dùng.

 

Hai chị em hôm nay Giang Hạ dậy sớm trang trí xe hoa, các cô bé cũng chỉnh đồng hồ báo thức, theo trang trí.

 

Giang Hạ dạy hai chị em cắt hoa trong vườn để trang trí xe hoa: “Cẩn thận một chút, hoa hồng gai, đừng để đ.â.m tay.”

 

Chu Oánh: “Thím út ơi, cắt thế ạ?”

 

, cứ cắt như thế là , đừng để cắt tay nhé.” Giang Hạ đang bó một bó hoa cầm tay.

 

Rất nhanh, hoa hồng trong hai cái sân đều ba cắt hết.

 

5 giờ rưỡi, lúc trời gần sáng, Điền Thải Hoa cũng ôm một bó hoa lớn cắt từ nhà mang sang.

 

“Em hoa hồng gì chị đều cắt xuống hết đây, đủ ?”

 

Giang Hạ thoáng qua: “Chắc là tàm tạm đủ ạ.”

 

Hoa hồng đỏ dùng để trang trí xe hoa, Giang Hạ lo đủ, cho nên hoa cầm tay cô dùng hoa hồng phấn chớm nở phối với hoa hồng màu vàng champagne, đó dùng dải lụa màu vàng nhạt bó thành một bó.

 

Trong hai cái sân nhà trồng nhiều loại hoa hồng, bao gồm cả sân nhà Chu Thừa Sâm và Điền Thải Hoa cũng trồng.

 

Hoa hồng trong sân một là Giang Hạ mang về từ triển lãm vườn ở Quảng Châu, một là Chu Thừa Lỗi, cha Giang, Giang Đông, Trương Phức Nghiên, Mạch lão cô yêu hoa, đặc biệt là hoa hồng, nên mua cho cô.

 

Giống như loại hoa hồng màu hạnh phấn dùng hoa cầm tay là giống "Monaco công chúa", chính là Chu Thừa Lỗi thấy ở triển lãm vườn Quảng Châu mang về, lúc mua tốn 120 đồng, còn nhờ Hà lão giấy phê duyệt, bởi vì mang khỏi chỗ đó cần giấy tờ.

 

Loại màu vàng champagne "Kim Huy Hiệu" thì là do Trương Phức Nghiên mang từ nước ngoài về tặng cho cô.

 

Trong sân còn một cây "Lam Ánh Trăng" màu tím nhạt là do Mạch lão mang về cho cô trồng, nhưng hoa chỉ nở hai đóa, đủ dùng, giữ để tô điểm cho sân vườn.

 

Điền Thải Hoa tò mò : “Trang trí xe hoa còn dùng đến hoa tươi ? Không treo cái bông hoa vải đỏ to tướng là ?”

 

 

Loading...