Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 827: Lại tới nữa rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:28:53
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uống nhiều thêm hai ly, ông Trương đổi vẻ nghiêm túc thường ngày, lời trở nên nhiều, ông với Lý Thu Phượng: “Về cùng Tiểu Duệ sống cho , nếu Trương Duệ bắt nạt cháu, cháu cứ với ông, ông sẽ dạy dỗ nó.”

 

“Đừng để bản chịu ấm ức, con dâu nhà họ Trương cưới về là để yêu thương, để chịu ấm ức! Ai bắt nạt cháu, cháu đều thể cho ông, ông giúp cháu mặt. Ông còn thì còn bà nội cháu, bà nội còn thì còn cha chồng cháu, còn cả, hai cháu. Bất cứ ai trong họ đều thể chủ cho cháu, ?”

 

Những khác cũng sôi nổi tỏ thái độ: “Người nhà họ Trương chúng bắt nạt khác, nhưng cũng tuyệt đối thể để bắt nạt. Tiểu Phượng ai dám bắt nạt em, em cứ mạnh dạn bắt nạt , cả chống lưng cho em!”

 

, cả chống nổi thì còn ông nội và ! Chúng ỷ thế h.i.ế.p , nhưng bắt nạt cũng thể nhịn, bất kể đối phương là ai! Ai bắt nạt em cứ cho bất cứ ai trong chúng .”

 

Lý Thu Phượng cảm động gật gật đầu: “Cảm ơn ông nội, cảm ơn cả, hai.”

 

“Người một nhà cần cảm ơn.”

 

Lý Thu Phượng gật đầu: “Lần con sẽ khách sáo nữa.”

 

Trương Duệ thấy mắt vợ đỏ lên, lặng lẽ nắm lấy tay nhỏ của cô.

 

Vẫn đơn thuần dễ cảm động như .

 

Thế thì dễ lừa lắm!

 

Lý Thu Phượng ngượng ngùng rụt tay về: “Ăn cơm .”

 

Đêm nay, bà nội tặng cô một chiếc vòng ngọc gia truyền, chồng tặng cô một sợi dây chuyền phỉ thúy mà bà cố truyền , cha chồng cho cô một phong bao lì xì dày cộp.

 

Anh cả chị dâu, hai chị dâu cũng đều quà.

 

Không cô tham những món quà , hiện tại cô kiếm tiền, mua cũng mua nổi.

 

Mà là một nhà đều thật lòng hoan nghênh cô gia nhập, cô cảm nhận điều đó.

 

Cũng lấy phúc khí mà gả gia đình như .

 

Về nhất định nỗ lực nâng cao bản , đừng gánh nặng cho .

 

Ngày hôm , trở trường học, Giang Hạ đến phòng hiệu trưởng: “Hiệu trưởng.”

 

Hiệu trưởng thấy cô thì vui mừng: “Đồng chí Tiểu Hạ học kỳ giáo viên ngoại ngữ ? Học kỳ tân sinh viên nhập học, thầy Quý tuổi cao, dạy nhiều lớp như , hơn nữa năm nay khoa ngoại ngữ mở rộng tuyển sinh.”

 

Giang Hạ lắc đầu: “Thật sự là phân nổi ạ.”

 

Hiệu trưởng trừng mắt: “Vậy em tới tìm việc gì?”

 

Giang Hạ liền : “Em tới tìm hiệu trưởng là xin cơ chế đặc biệt (đèn xanh), em tham gia kỳ thi nghiệp năm 4, nếu đủ điều kiện, thể lấy bằng nghiệp thời hạn ạ?”

 

Hiệu trưởng: “……”

 

Lại tới nữa !

 

đây là chuồn sớm ?

 

Ông còn tưởng cô trường giáo viên cơ đấy.

 

Bất quá hiệu trưởng cũng thật sự thiên tài như , học cái gì cũng nhanh, một năm học xong kiến thức bốn năm.

 

Hiệu trưởng liền : “Được thì , nhưng thể chỉ tham gia kỳ thi nghiệp năm 4. Nếu em thể thông qua cả bốn kỳ thi của năm nhất, năm 2, năm 3 và năm 4, thì thể phá lệ cho em lấy bằng nghiệp thời hạn. Nếu em tham gia kỳ thi cao học, mỗi một bài đều thông qua, cũng thể lấy luôn bằng thạc sĩ.”

 

Ông xem giới hạn của Giang Hạ đến .

 

bằng thạc sĩ phiên dịch ngoại ngữ của Đại học Kinh Thành cô cũng lấy , Giang Hạ thiếu một cái bằng thạc sĩ.

 

Giang Hạ : “Cảm ơn hiệu trưởng, một lời định!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-827-lai-toi-nua-roi.html.]

 

Giang Hạ chuyện xong với hiệu trưởng liền rời khỏi phòng.

 

Ra cửa thì gặp một vị giáo sư già.

 

Giang Hạ chào hỏi đối phương rời .

 

Hiệu trưởng nhịn với vị giáo sư già: “Hậu sinh khả úy ( trẻ tuổi thật đáng gờm) a!”

 

Giáo sư già xong liền hỏi: “Hậu sinh khả úy cái gì? Đồng chí Tiểu Hạ ?”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hiệu trưởng liền kể chuyện nãy ông đồng ý với Giang Hạ.

 

Giáo sư già là nề nếp cũ, xong cứ lắc đầu:

 

“Hậu sinh khả úy cái gì? Là ham hố đua đòi mới đúng! Cứ như cô học tập kiểu đ.á.n.h cá ba ngày phơi lưới hai ngày mà cũng thể nghiệp? Thật sự tưởng kỳ thi của trường chúng dễ qua như ? Không thể tĩnh tâm học tập tri thức, cô tới học đại học cái gì?”

 

Hiệu trưởng: “Ông yên tâm, đồng chí Tiểu Hạ ham hố đua đòi, cưỡi ngựa xem hoa . ngược xem cô còn bản lĩnh gì. Cô chính là kiểu con nhà học tập đặc biệt giỏi mà cần tốn nhiều sức đấy thôi!”

 

Giáo sư già: “……”

 

Tháng sáu là mùa thi cử, mùa nghiệp, những ngày tiếp theo, Giang Hạ trừ bỏ việc phòng việc cắt rập, thời gian còn đều dùng để chuyên tâm ôn tập, đề cương luận văn và khóa luận nghiệp, ứng phó với thi cử.

 

Giang Hạ tham gia thi nghiệp , thành đề cương luận văn chuyên ngành và khóa luận nghiệp. Bởi vì thời gian thi nghiệp tương đối sớm, đó mới tham gia thi của năm 2, năm 3, cuối cùng mới tham gia thi cuối kỳ năm nhất.

 

May mắn hiện tại đề cương luận văn đại học lấy nghiệm thu thành quả chủ, còn cần bảo vệ luận văn, nghiên cứu sinh mới cần bảo vệ luận văn, đỡ tốn việc, bằng cô càng bận hơn.

 

Thi xong bốn bài thi chuyên ngành thiết kế thời trang, Giang Hạ chạy tham gia thi cao học kinh tế.

 

Chỉ là ôm tâm lý thử một , xem thể qua .

 

Vừa lúc thời gian thi lệch nên cô tham gia luôn.

 

Kiếp cô học thạc sĩ kinh tế, nhưng cô vẫn đến thư viện lật xem mấy cuốn sách kinh tế học của thời đại . Tuy rằng trí nhớ cô , nhưng cũng qua nhiều năm .

 

Thực lấy nhiều bằng cấp như đối với hiện tại tác dụng lớn, nhưng tương lai, sẽ luôn một khoảnh khắc nào đó mang cho bạn một cơ hội ngờ tới, đây là kinh nghiệm của Giang Hạ.

 

cứ thử một chút, thi qua cũng chẳng .

 

Giang Hạ cứ thế bận rộn mãi đến cuối tháng sáu, đầu tháng bảy, tất cả các kỳ thi đều kết thúc.

 

Nếu gì ngoài ý , Giang Hạ cảm thấy thể thông qua, ít nhất bằng nghiệp đại học thể lấy .

 

Giang Hạ cần chờ bảng điểm, thể lập tức về nhà, nhưng Chu Thừa Lỗi cần ở thư viện tra tài liệu, cũng một vấn đề chuyên môn cần thỉnh giáo giáo sư trong trường, cho nên hai vợ chồng quyết định chờ thành tích mới về làng chài.

 

Thi xong, Giang Hạ liền dành nhiều thời gian hơn cho phòng việc thiết kế thời trang.

 

Hôm nay phó xưởng trưởng xưởng may cùng chủ quản sản xuất, chủ quản bộ phận thiện, chủ quản thu mua... tới Kinh Thị.

 

Giang Hạ đích đón ở sân bay, đó dẫn họ tới phòng việc: “Mấy cái đều là mẫu thiết kế quần áo mùa đông, thể mang về sắp xếp sản xuất đại .”

 

Giang Hạ cùng nhà thiết kế giải thích cặn kẽ từng chi tiết cần chú ý khi sản xuất của mỗi mẫu quần áo cho họ.

 

“Rập giấy của mỗi mẫu quần áo đều trong túi, rập của các size khác đều xong, bỏ các túi rập khác . Mỗi mảnh rập giấy bên đều ghi mã mẫu, size và bộ phận tương ứng, như sẽ nhầm lẫn. Mọi bảo công nhân lúc cắt vải cũng chú ý một chút, đừng để sai sót. Tất cả rập giấy bên đều bản lưu, lỡ mất thì gọi điện thoại qua bên để lấy .”

 

Chủ quản sản xuất và chủ quản bộ phận thiện bản vẽ tổng thể túi rập và từng mảnh rập giấy, đều cảm thấy Giang Hạ đặc biệt cẩn thận.

 

Phó xưởng trưởng bội phục : “Không hổ là sinh viên đại học, mấy chi tiết thực sự . Như cho dù nhặt một mảnh rập giấy mặt đất cũng là rập của mẫu nào, size nào rơi. Hơn nữa mỗi mảnh rập đều đ.á.n.h , cũng dễ cắt sai.”

 

Các nhà thiết kế trong phòng việc đều đỏ mặt: “Mấy cái là cô giáo Giang dạy chúng , chúng nghĩ .”

 

 

Loading...