Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 830: Thăng chức

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:28:56
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điện thoại là do Chu gọi tới.

 

Trong giọng của Chu khó giấu sự phấn khích: "Tiểu Hạ , hai con thăng chức , tháng sẽ chuyển đến thành phố công tác, hình như là trưởng phòng đấy."

 

Tối nay Chu Thừa Sâm tiệc rượu, về nhà muộn, về liền báo tin vui cho cha .

 

Giang Hạ : "Mẹ, chúc mừng hai giúp con với nhé."

 

Chu Thừa Lỗi cũng , xuống bên cạnh Giang Hạ, dán sát cô, tay ôm lấy eo cô.

 

Vốn dĩ đang Giang Hạ chuyện điện thoại, ông ngoại, bà ngoại, mợ hai theo thói quen lặng lẽ dời mắt chỗ khác, xem tivi.

 

Sự mật tự nhiên khắc sâu cuộc sống thường ngày của họ, , cô cũng .

 

Bốn già ngày nào cũng thấy nhiều, cũng quen .

 

Trong đầu Chu Thừa Lỗi đang nghĩ: Cũng lời chúc mừng là chúc mừng hai cha, là chúc mừng hai thăng chức thuyên chuyển.

 

Cha vợ muộn nhất là tháng tám cũng đến tỉnh bên cạnh nhậm chức, ông rời chắc chắn sẽ mang theo vài đồng sự đắc lực, như chỗ trống sẽ dư .

 

Nghĩ đến đây, Chu Thừa Lỗi liền cảm thấy hẳn là hai thăng chức thuyên chuyển.

 

Chu Thừa Lỗi kiên nhẫn chờ bên cạnh đến khi Giang Hạ chuyện xong với , đó chứng thực suy đoán của .

 

Ông ngoại bà ngoại và mợ hai xong đều vui mừng!

 

Lý Thu Phượng đang sách trong phòng, thấy tiếng vui vẻ cũng .

 

Sau khi cả nhà chia sẻ niềm vui , bà ngoại : "Oánh Oánh đến lúc đó là thành phố học trong thôn? Oánh Oánh nếu thành phố học, con bé cũng qua đó hỗ trợ trông trẻ chứ? Nếu vợ chồng nó đều , đưa đón thế nào? Oánh Oánh thành phố học, chuyển cả Chu Chu qua đó , nếu phân tán hai nơi, con bé chăm sóc ?"

 

Chu Thừa Lỗi: "Chờ bọn nhỏ nghỉ hè qua đây, hỏi ý kiến bọn nhỏ thương lượng một chút."

 

Giang Hạ gật đầu: "Chu Chu chuyển cũng , em lấy bằng nghiệp xong, chúng cũng thể chuyển về ."

 

Đến lúc đó phòng việc thiết kế cũng dời về.

 

Cửa hàng thì cứ tiếp tục mở, để Lưu Vĩ Trân và Lý Thu Phượng quản lý là , dù cũng thuê .

 

Lưu Vĩ Trân còn ba năm nữa mới nghiệp đại học, cửa hàng cô chắc chắn tiếp tục mở.

 

Lý Thu Phượng dù học sư phạm nhập ngũ thi đại học, cửa hàng ở đó, cô cũng thêm một khoản thu nhập.

 

Về Giang Hạ sẽ chia lợi nhuận cửa hàng nữa, tiền thuê cửa hàng cũng do các cô tự trả.

 

Giang Hạ chỉ giúp họ lấy hàng tồn kho trong xưởng.

 

Hiện tại cửa hàng của họ quần áo bán chạy, con phố đó mở thêm vài cửa hàng thời trang, cũng là giúp xưởng thanh lý hàng tồn.

 

Cạnh tranh bắt đầu lớn, nhưng việc buôn bán nhà họ vẫn là nhất.

 

ai cũng thể lấy hàng tồn kho giá thấp như Giang Hạ, hơn nữa cửa hàng khách quen.

 

Bà ngoại: "Nếu con thành phố giúp trông cháu, bà và ông ngoại con sẽ tiếp tục giúp các con trông bọn trẻ, cần lo trông, hai đứa cứ yên tâm công tác là ."

 

Ông ngoại cũng gật đầu: " thế, và bà ngoại con còn thể mấy năm nữa, các con đang tuổi phấn đấu, cứ lo công tác cho , đừng lo chuyện con cái trong nhà ai chăm sóc. Trẻ xông pha, già xông pha cũng chẳng còn cơ hội mà liều mạng!"

 

Mợ hai: "Tiểu Hạ con yên tâm, nếu ai trông, mợ sẽ tiếp tục giúp các con trông!"

 

Không Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi, con gái bà thể gả như , nhà bà hiện tại cũng thể cuộc sống sung túc thế .

 

Vì ân tình , mợ hai cũng giúp đỡ nuôi lớn ba đứa trẻ.

 

Giang Hạ : "Cảm ơn ông ngoại, bà ngoại, mợ hai. Hiện tại sạp hải sản của hai ăn như , đều thuê , mợ hai về phụ sạp hải sản ? Chúng con thuê khác là mà."

 

Ông ngoại : "Thuê ngoài trông trẻ , ai đối phương là thế nào, lỡ dạy hư trẻ con thì ."

 

Bà ngoại: "Thuê cái gì mà thuê? Chúng trông , bà yên tâm giao cho khác ."

 

Mợ hai: "Sạp hải sản thuê , việc cá ai cũng , nhưng trông trẻ con thì thể tùy tiện thuê . Thuê tâm địa , bắt nạt bọn trẻ, bọn trẻ còn , mợ yên tâm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-830-thang-chuc.html.]

 

Ba đứa trẻ đầy tháng là do mợ hai chăm, mợ hai thật sự coi chúng như cháu ruột của .

 

Ba đứa trẻ giờ càng ngày càng nghịch ngợm, mợ hai còn che chở chúng hơn cả vợ chồng Giang Hạ.

 

Ông ngoại bà ngoại càng thêm cưng chiều ba đứa cháu, quả thực là nấy.

 

Bà ngoại: "Mợ hai con cũng thể giúp các con trông đến khi Thu Phượng sinh con."

 

Lý Thu Phượng đỏ mặt ngay tắp lự: "Con vội, con nhanh thế ạ."

 

Cả nhà đều ồ lên.

 

Giang Hạ cảm động: "Cảm ơn ông ngoại, bà ngoại, mợ hai."

 

Bà ngoại: "Cảm ơn cái gì? Khách sáo gì! Đi theo các con, chúng là đang hưởng phúc đấy."

 

Mợ hai cũng : "Lời là thật đấy! là hưởng phúc, cha tới đây một năm, trẻ mười tuổi! Mợ về thôn cũng khen mợ trẻ ."

 

Trông trẻ con thế nào cũng vất vả bằng việc nhà nông, da thịt, cũng dầm mưa dãi nắng, da dẻ trắng , trắng béo tự nhiên sẽ trẻ hơn.

 

Người tuổi thể quá gầy, chút thịt , mặt mới vẻ trẻ trung, phúc hậu.

 

Một tuần , Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường dẫn theo đám trẻ con tới.

 

Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường đặc biệt xin nghỉ phép mười ngày về thăm , kết hôn cũng nghỉ bảy ngày.

 

Hai vợ chồng tranh thủ kỳ nghỉ mời nốt họ hàng ăn cơm.

 

Một đám cưới, chia mấy đợt tổ chức, đối với thích xã giao như Nguyễn Đường thì thật sự đặc biệt mệt mỏi.

 

cha Nguyễn Nguyễn đặc biệt vui vẻ.

 

Chu Thừa Sâm chuyển đến thành phố, hai vợ chồng cần sống cảnh mỗi một nơi nữa.

 

Hơn nữa con rể thể đến thành phố công tác, cũng chứng minh con rể là năng lực, còn trẻ như , tương lai đáng mong chờ.

 

Chờ hai vợ chồng mời khách xong, Giang Hạ cũng xong việc, Chu Thừa Lỗi vẫn xong.

 

Giang Hạ liền dẫn ba đứa nhỏ cùng vợ chồng Chu Thừa Sâm đưa đám trẻ dạo khắp những nơi thể ở Kinh Thị, ăn khắp các nhà hàng quán xá ngon lành ở Kinh Thị.

 

Chơi liên tiếp năm ngày, Chu Thừa Lỗi cũng xong việc, kết quả thi của Giang Hạ cũng .

 

Hôm nay Chu Thừa Lỗi đưa mấy đứa cháu cùng Giang Hạ đến trường xem kết quả.

 

Để bọn trẻ cảm nhận khí học thuật của ngôi trường danh tiếng trăm năm.

 

Ba đứa nhỏ sinh ba thì cần mang theo, chúng nhiều , hơn nữa giờ chúng cũng hiểu gì cả.

 

Hai dẫn các cháu bước trường học.

 

Chu Chu ngó xung quanh: "Thím út ơi, trường của thím trông to quá! Cảm giác mãi hết ."

 

Chu Oánh: "Hơn nữa còn ! Cái cổng trường đặc biệt quá, giống như cổng đền thờ ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chu Văn Diệu: "Đại học đương nhiên to , nếu gọi là đại học?"

 

Chu Văn Tổ: "Em hiểu ! Trường tiểu học của chúng tương đối nhỏ nên gọi là tiểu học, trường trung học cơ sở của cả lớn hơn tiểu học một chút, nên gọi là trung học, cấp ba lớn hơn cấp hai một chút, cao hơn cấp hai nên gọi là cao trung, đại học là lớn nhất nên gọi là đại học! Chú út, cháu đúng ? Có thưởng gì ạ?"

 

Chu Văn Quang khóe miệng giật giật: Sao đứa em trai ngốc nghếch thế chứ!

 

Chu Thừa Lỗi cong ngón tay , thưởng cho nhóc một cái búng trán: "Cháu đúng hả? Cháu lo mà về học hành cho t.ử tế !"

 

Chu Văn Tổ giận mà dám gì, học hành t.ử tế? Học kỳ tiến bộ mà.

 

Mấy hôm thím út còn thưởng cho bé đấy thôi.

 

Chú út tính nhất!

 

 

Loading...